Phong Lưu Chân Tiên

Chương 662: Tiến Vào



Mạnh mẽ xông vào là hành động lỗ mãng, nói không chừng sẽ bứt dây động rừng khiến Vô Lượng Chân Nhân sợ hãi mà bỏ chạy. Dương Thiên cũng phải thừa nhận, tên kia đã sống qua vô số năm tháng, những kẻ cùng thời với hắn một là đã chết, hai là đã sớm phi thăng Tiên Giới, kể cả Huyền Phong Ma Đế cũng chỉ tính là hậu bối, cho nên Vô Lượng Chân Nhân này sở hữu rất nhiều pháp thuật, thần thông. Tuy chất lượng không phải quá cao nhưng số lượng còn vượt trên cả Dương Thiên. Nếu Vô Lượng Chân Nhân muốn chạy trốn, Dương Thiên trong thời gian ngắn rất khó tìm ra được. Hắn không có thời gian rảnh để chơi trốn tìm với tên này.

Vì vậy, Dương Thiên không còn cách nào khác là phải âm thầm xâm nhập tìm kiếm Vô Lượng Chân Nhân. Chỉ khi nào xác định chính xác mục tiêu mới ra tay cũng không muộn. Trong ngọc giản OxfJ0 Vạn Sự Thông có nói, Vô Lượng Chân Nhân sử dụng một bảo vật nào đó để che dấu Thiên Diễn Thuật, khiến hắn không tìm được vị trí chính xác của cái phân thân đầu tiên này. Tuy nhiên, Vạn Sự Thông cũng có biện pháp riêng, ngọc giản có chứa một đạo ấn ký của hắn. Khi ngọc giản và bảo vật kia ở trong một khoảng cách nhất định sẽ phát sinh cộng hưởng. Đây là thứ Dương Thiên dựa vào để tìm kiếm Vô Lượng Chân Nhân.

Tụ Ma Thành nhìn bề ngoài canh gác khá nghiêm ngặt, trên thực tế những khẩu pháo kia chỉ để trưng bày hù dọa mà thôi. Khả năng Huyền Phong Ma Đế cùng thuộc hạ của hắn liều lĩnh vượt qua Thái Sơ Sâm Lâm rất thấp. Tu sĩ trong Tụ Ma Thành cùng yêu thú của Thái Sơ Sâm Lâm vì có chung kẻ thù mà kết minh, thế nhưng yêu thú cùng nhân loại chưa bao giờ có quan hệ hòa hợp, vẫn luôn đề phòng lẫn nhau. Cao tầng hai bên đều có dự tính riêng, tất nhiên sẽ không tùy tiện ra tay với nhau. Bất quá đám yêu thú cấp thấp khá khó kiểm soát, thỉnh thoảng sẽ có vài con tự ý xông vào, cho nên mới có tường thành để ngăn cách, vừa để phòng ngự, vừa để hù dọa đám yêu thú kia.

Tụ Ma Thành là nơi tập hợp những kẻ chống đối Huyền Phong Ma Đế, nhưng cũng không phải là toàn bộ. Trong đó có một phần là những kẻ đại ác của Linh Giới, bị kẻ thù truy sát mà chạy trốn đến đây. Chỉ cần ra một cái giá hợp lý, đám yêu vương của Thái Sơ Sâm Lâm cũng sẽ vui lòng để bọn hắn đi vào.

Dựa vào điểm này, Dương Thiên không cần tốn công sức tìm một cái thân phận hợp cách, chỉ dùng một loại độn thuật cao cấp liền dễ dàng đi vào bên trong. Gọi là Tụ Ma Thành, thực chất là một đại lục nhỏ được tách ra từ Ma Vực, diện tích rộng lớn vô cùng. Muốn tìm một người tại đây không khác gì mò kim đáy biển. Vô Lượng Chân Nhân lại có ý ẩn mình, cho nên việc tìm kiếm sẽ lại càng khó khăn hơn.

Trước tiên, Dương Thiên cần có thông tin sơ bộ về tình hình bên trong Tụ Ma Thành. Khu vực gần tường thành hầu như không có người, vài tên Nguyên Anh kỳ canh gác kia hẳn là cũng không biết gì nhiều. Mất gần một ngày phi hành, Dương Thiên cuối cùng cũng phát hiện ra một môn phái khá lớn.

Nơi này bốn bề trống trải, giống như một bãi đất hoang. Ở khu vực trung tâm có 7 cây trụ đá được dựng theo đồ án thất tinh, kết nối với nhau bằng trận pháp. Hơn 100 mét bên trên những trụ đá này là một tảng đá khổng lồ đang được lực lượng của trận pháp nâng đỡ. Mặt trên tảng đá được cắt bằng, xây dựng lên những kiến trúc san sát nhau. Đáng chú ý nhất là tại trung tâm tảng đá cũng có đặt một cái thất tinh trận đồ, sử dụng linh mạch cung cấp linh lực để thu lấy lực lượng từ các vì tinh tú ngoài không gian. Từng luồng sáng nhiều màu mờ ảo từ trên cao rơi xuống, khung cảnh nhìn qua rất đẹp mắt.

Thần thức Dương Thiên quét ngang qua, phát hiện kẻ mạnh nhất bên trong cũng chỉ có tu vị Đại Thừa hậu kỳ. Tu vị bậc này đặt tại Linh Giới cũng tính là có danh tiếng, bất quá trong mắt Dương Thiên lại không có gì đáng kể. Thứ mà hắn xem trọng chính là cái trận pháp kia, có thể hấp thu lực lượng từ tinh tú. Giả dụ như có đại địch tấn công, môn phái không chống đỡ được, chỉ cần đem trận pháp phá hủy, uy lực sản sinh đủ sức tiêu diệt tất cả tu sĩ Độ Kiếp Tam Chuyển trở xuống.

Có điều, Dương Thiên càng ưa thích công dụng của nó hơn. Vĩnh Hằng Long Mộ của hắn là pháp bảo hàng đầu Tiên Giới, bản thân có thể tự sản sinh linh khí để cho những linh hồn Long Tộc bên trong tiếp tục tu luyện. Tuy nhiên, theo số lượng linh hồn bên trong ngày càng nhiều, linh khí do nó tự sản sinh đã không còn đáp ứng được yêu cầu. Đám Long Tộc kia đã dùng rất nhiều biện pháp tăng cường nhưng Vĩnh Hằng Long Mộ đã đến cực hạn, tiếp tục có thể phá hủy nó.

Dương Thiên khi trước cũng không mấy quan tâm đến việc Vĩnh Hằng Long Mộ thiếu thốn linh khí. Hiện tại nhìn thấy trận pháp thất tinh trước mặt, hắn mới chợt nhớ ra. Linh lực một linh mạch hay một bảo vật cung cấp là có hạn, nhưng không gian là vô hạn. Nếu có thể đặt một trận pháp hấp thu được lực lượng tinh tú từ không gian lên Vĩnh Hằng Long Mộ liền giải quyết triệt để vấn đề. Theo những linh hồn bên trong dần mạnh lên, Vĩnh Hằng Long Mộ có thể đạt đến đẳng cấp của Phá Thiên, nếu chỉ xét về phương diện chiến đấu còn mạnh hơn một bậc, đây là chuyện tốt a.

Tất nhiên, trận pháp thất tinh trước mặt còn xa mới đáp ứng được yêu cầu của Vĩnh Hằng Long Mộ. Bất quá Dương Thiên có thể lấy nó làm nền móng, tạm thời khắc nó bên trên Vĩnh Hằng Long Mộ, qua thời gian tìm kiếm thiên tài địa bảo sẽ nâng cấp dần.

Ý tưởng này khiến Dương Thiên có chút phấn khích. Hắn không cần suy nghĩ nhiều liền tiến vào bên trong nơi sâu nhất của thất tinh trận, nơi tên Đại Thừa hậu kỳ kia đang bế quan. Nơi này là một hang động khá đơn sơ, xung quanh hầu như không có thứ gì. Ở chính giữa hang động là một bệ đá nhỏ, trên đỉnh hang động có một cột sáng chiếu xuống. Ngồi trên bệ đá là một nữ nhân mặc áo trắng, bề ngoài ước chừng 29, 30 tuổi, gương mặt thanh tú, da trắng, tóc dài ngang vai. Trên trán nàng có đeo một chiếc vòng bạc có khắc đồ án trận pháp.

Dương Thiên giữ nguyên tu vị Độ Kiếp kỳ, chậm rãi từ phía cửa đi vào. Mí mắt nữ nhân hơi nhíu lại, vẫn không làm ra động tĩnh gì. Dương Thiên biết nàng đang tu luyện đến bước quan trọng không thể phân tâm nên rất lịch sự đứng ở một bên chờ đợi.

Gần một giờ trôi qua, nữ nhân cuối cùng cũng mở mắt ra, cúi đầu cảm kích:

- Đa tạ tiền bối.

Nàng đang tu luyện đến giai đoạn mấu chốt, phát hiện có người xông vào thì vô cùng kinh hãi. Lỡ như người kia có ý xấu, chỉ cần hơi động tay gây rối sẽ khiến nàng bị thương rất nặng. May mắn người này chỉ đứng yên một bên chờ đợi nàng tu luyện xong. Phát hiện tu vị Độ Kiếp kỳ từ trên người Dương Thiên tỏa ra, nữ nhân càng thêm sợ hãi cùng cảm kích hắn.

Dương Thiên phất tay:

- Ta cũng không giúp đỡ gì ngươi, không cần cảm tạ. Hôm nay ta đến đây là có 2 chuyện muốn nhờ ngươi.

Thái độ của nữ nhân rất cung kính:

- Tiền bối có gì cứ nói, chỉ cần ta biết nhất định sẽ không giấu giếm.

Dương Thiên làm mặt lạnh:

- Ngươi đương nhiên biết, nhưng có muốn nói ra hay không còn là một chuyện khác.

Nữ nhân hoảng hốt:

- Ta không có…

Dương Thiên thấy vậy liền bật cười:

- Chỉ là đùa với ngươi mà thôi. Ta không có thói quen ép buộc người khác, ngoại trừ kẻ thù. Những thứ ta cần, ta đều sẽ dùng một cái giá hợp lý để trao đổi, ngươi hiểu rồi chứ?

Chỉ cần nhìn từ bên ngoài đã biết cái thất tinh trận kia là thứ quý giá nhất của môn phái này. Hắn đột nhiên xuất hiện muốn lấy đi nó, bất kỳ ai cũng sẽ không đồng ý, thậm chí có thể lập tức trở mặt. Cho nên Dương Thiên mới nói trước những lời này, tránh cho lát nữa nữ nhân này có hành động quá khích.

Nữ nhân cũng hiểu được ý của Dương Thiên, biết rằng vị tiền bối này chú ý đến một thứ gì đó rất quan trọng. Nhìn lại toàn bộ Tinh Không Môn, nàng mơ hồ đoán ra được đó là thứ gì. Cho dù nội tâm khó chịu, nữ nhân vẫn không dám bày tỏ thái độ:

- Tiền bối cứ nói.

Dương Thiên gật đầu:

- Trước tiên, ta muốn hỏi ngươi vài chuyện. Ngươi đã từng nghe qua cái tên Vô Lượng Chân Nhân?

Tu Tiên Tại Đấu La đồng nhân đấu la...
Trảm vũ hồn điện, diệt hạo thiên tông, đánh bom hải thần đảo, xiên đường tam, chém đầu thất quái đây...