Phong Lưu Chân Tiên

Chương 663: Tinh Không Đại Trận



- Vô Lượng Chân Nhân?

Ánh mắt của nữ nhân xoẹt qua một tia kinh hãi, Dương Thiên vẫn một mực chú ý đến nàng, tất nhiên không bỏ sót cử động này. Vốn tưởng phải mất kha khá thời gian, không ngờ nhanh như vậy liền có tin tức. Hắn vui mừng nói:

- Ngươi biết hắn?

Nữ nhân đang định nói không, chợt nhớ đến lời vừa rồi của Dương Thiên, cộng thêm thái độ của hắn liền chững lại. Đừng nhìn Dương Thiên thái độ hòa nhã mà buông lỏng, Độ Kiếp kỳ là một đám lão quái vật đã sống hàng chục vạn năm, tính khí thất thường. Lỡ như chọc giận hắn, Tinh Không Tông có thể bị hủy đi bất cứ lúc nào, đây là thứ mà nàng không muốn nhìn thấy 0BAgZ nhất. Nữ nhân cắn răng:

- Vô Lượng Chân Nhân, vị tiền bối này đã từng đến Tinh Không Tông của ta thực hiện một cuộc giao dịch bí mật.

Dương Thiên có chút hứng thú. Vô Lượng Chân Nhân sở hữu một lượng của cải khổng lồ tích góp bao nhiêu năm. Hắn cùng đám người kia lập mưu vây giết Tâm Ma tất nhiên sẽ không mang theo, phần lớn khả năng là sẽ chia đều cho ba cái phân thân. Gia thân phong phú như vậy, một môn phái tầm trung như Tinh Không Môn có thứ gì khiến hắn để mắt. Lẽ nào cũng là cái trận pháp kia?

- Ngươi và hắn đã giao dịch thứ gì?

Nữ nhân do dự vài giây rồi quyết định nói ra:

- Nếu ta đoán không sai, đó là thứ mà tiền bối cũng đang nhắm đến.

Nàng đưa tay gỡ chiếc vòng đang đeo trên đầu xuống, tiếp tục nói:

- Tinh Không Tông chúng ta hiện tại chỉ là một môn phái tầm trung, có được một chỗ đứng tại Tụ Ma Thành. Nhưng chúng ta cũng không phải người của Ma Vực mà là từ một nơi khác của Linh Giới tiến vào đây. Tinh Không Môn 10 vạn năm trước từng xuất hiện một vị tuyệt thế thiên tài, bằng vào sức một mình hắn đưa Tinh Không Môn thành môn phái đỉnh cấp tại Linh Giới. Đáng tiếc, vị lão tổ này đến nhanh, đi cũng nhanh. Vào khoảng 3 vạn năm trước, hắn đột nhiên biến mất không còn dấu vết, chỉ để lại Tinh Không Đại Trận khiến vô số môn phái thèm thuồng. Mất đi hắn, bọn ta tự biết sức mình có hạn, khó lòng bảo vệ đại trận nên mới âm thầm di chuyển toàn bộ môn phái đến đây tránh né đám người tham lam ngoài kia.

- Cách đây một thời gian ngắn, có một vị tiền bối đến đây tìm ta, ý đồ trao đổi Tinh Không Đại Trận. Ta đương nhiên không đồng ý, nhưng cái giá hắn đưa qua thực sự quá hấp dẫn, chỗ nên liền dùng thứ này để trao đổi. Bên trên chiếc vòng này có khắc lại Tinh Không Đại Trận hoành chỉnh, chỉ cần dựa vào nó sưu tầm đủ nguyên liệu bố trận cần thiết, sau đó tìm một vị trận pháp đại tông sư, tin rằng có thể bố trí được 1 cái Tinh Không Đại Trận đạt đến 7, 8 phần uy lực.

Nhận lấy chiếc vòng từ tay nữ nhân, Dương Thiên rất tự nhiên thu nó vào người rồi nói:

- Hắn tự nhận mình là Vô Lượng Chân Nhân?

Nữ nhân lắc đầu:

- Không có, là do hắn trong lúc vô ý để lộ ra vài điều. Vô Lượng Chân Nhân nổi danh khắp Linh Giới không ai không biết. Ta chỉ cần chú ý một chút liền phát hiện ra được. Nhưng ta cũng cảm thấy có điểm gì đó không đúng, hắn dường như không phải Vô Lượng Chân Nhân thật sự, nói cách khác, giống một phân thân hơn là bản thể.

Dương Thiên thản nhiên hỏi:

- Ngươi dựa vào đâu mà nói như vậy?

- Tu vị. Hắn cho ta cảm giác áp bức nhưng tối đa cũng chỉ ngang hàng với ta, là Đại Thừa hậu kỳ mà thôi. Tương truyền Vô Lượng Chân Nhân đã sớm bước vào Độ Kiếp kỳ, đạt đến Bát Chuyển. Cho nên ta mới đoán như vậy. Cũng có thể hắn sử dụng một loại bí pháp nào đó để che mắt.

Dương Thiên gật gù:

- Vậy ngươi có biết hiện tại hắn đang ở đâu, thân phận là gì hay không?

Nữ nhân cau mày suy nghĩ rồi đáp:

- Ta nhớ hắn có nói sơ qua, dường như là Ma Anh Tông, một trong hai môn phái lớn nhất tại Tụ Ma Thành, thuộc về Hàng Minh Quận. Đây là bản đồ những khu vực trọng yếu bên trong Tụ Ma Thành, tiền bối của thể dựa vào nó để tìm đến thử.

Nhận lấy bản đồ từ tay nữ nhân, khóe miệng Dương Thiên nhếch lên nụ cười khó hiểu:

- Chuyện ta cần xem như đã xong, ngươi muốn nhận lại thứ gì?

Nữ nhân hoảng hốt:

- Không dám, giúp được tiền bối đã là vinh hạnh cho ta.

Dương Thiên lắc đầu:

- Muốn gì cứ nói, từ trước đến nay ta không quen thiếu nợ người khác.

Nữ nhân vẫn vẫn không đáp. Không phải nàng khách sáo, nhưng hai người chỉ vừa mới gặp lần đầu, nàng vốn không biết Dương Thiên là ai, làm sao biết hắn có thứ gì đáng giá để trao đổi. Dương Thiên đây là cố tình làm khó. Quả nhiên đám Độ Kiếp kỳ đều không dễ chơi, rất khó moi ra được lợi ích từ chỗ bọn hắn. Như Vô Lượng Chân Nhân lần trước, nàng đã bị hắn lừa một vố đau, mất đi Tinh Không Đại Trận chỉ thu được một viên phế đan cùng một món pháp bảo vô dụng. Cái gì mà đỉnh cấp đan dược, ăn vào liền trực tiếp đột phá, rõ ràng là rút lấy toàn bộ tiềm năng, sau khi đột phá cả đời cũng chỉ còn cách dậm chân tại chỗ. Cái gì mà pháp bảo nghịch thiên, mang theo Không Gian Lực. Chẳng qua là một viên Phá Giới Châu cấp thấp, miễn cưỡng di chuyển giữa những vị diện sát nhau còn được, đi xa hơn một chút liền có vấn đề.

Dương Thiên chậm rãi đi đến gần nữ nhân, đặt tay lên vai nàng:

- Có phải ngươi cho rằng ta đang cố ý làm khó ngươi?

Nữ nhân giật mình:

- Ta…

Dương Thiên không đợi nàng đáp lại đã nói tiếp:

- Không sai, ta chính là đang cố ý làm khó ngươi. Bất quá, không phải là vì vài món bảo vật, mà là vì ngươi vẫn còn đang giấu giếm chuyện gì đó.

- Ta không có…

Tay của Dương Thiên hơi bóp nhẹ, linh lực toàn thân nữ nhân liền bị phong bế, không cách nào điều động được. Nàng kinh hãi muốn nói gì đó thì phát hiện cổ họng đang bị thứ gì đó chặn đứng, không phát ra được âm thanh. Dương Thiên kề sát miệng vào tai nữ nhân:

- Hiện tại muốn nói thì đã muộn. Ta đã cho ngươi cơ hội, chỉ là ngươi không biết quý trọng. Trực tiếp sưu hồn sẽ nhanh hơn rất nhiều.

Đúng lúc này, không biết vì lý do gì cổ họng nữ nhân đột nhiên trở lại bình thường. Nàng thất thanh kêu to:

- Tiền bối, ngươi hiểu lầm rồi. Tất cả những gì ta biết đều đã nói ra, không hề giấu giếm chút nào.

Dương Thiên đột nhiên cười to, phong bế lực lượng trên người nữ nhân biến mất. Hắn vui vẻ nói:

- Chỉ là đùa giỡn với ngươi một chút mà thôi. Đây là thói quen của ta, ngươi cũng đừng để bụng.

Nữ nhân lắp bắp:

- Không, không dám...

Dương Thiên lấy ra một bình đan dược đưa cho nàng:

- Cầm lấy, bên trong có 3 viên Đại Phá Đan cùng 1 viên Kháng Lôi Đan. Công dụng của nó không cần ta phải giải thích nữa chứ?

Đại Phá Đan, đan dược tu luyện của cảnh giới Đại Thừa kỳ, có thể tăng gấp đôi tốc độ tu luyện cùng cảm nhận thiên địa pháp tắc, vô cùng trân quý. Kháng Lôi Đan, so với Đại Phá Đan còn có giá trị cao hơn rất nhiều. Để đột phá Độ Kiếp kỳ cần trải qua thiên kiếp, Kháng Lôi Châu có thể nâng cao năng lực kháng cự với lôi điện, từ đó giảm thiểu thương tổn thiên kiếp gây ra lên bản thân, gia tăng khả năng độ kiếp thêm một phần mười. Đừng xem thường một phần mười này, đột phá Độ Kiếp kỳ vô cùng khó khăn, thứ có thể tăng thêm một phần mười chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Bình đan dược này tuy không so sánh được với Tinh Không Đại Trận, thế nhưng đối với nữ nhân độ hữu dụng của nó lớn hơn đại trận kia rất nhiều.

Nhận lấy bình đan dược từ tay Dương Thiên, nữ nhân mừng rỡ như điên:

- Không cần, cảm tạ tiền bối.

- Trao đổi đôi bên cùng có lợi, loại trao đổi này ta rất ưa thích, không cần cảm tạ.

Dương Thiên nói xong liền biến mất, để lại nữ nhân ngẩn ra một hồi. Phải mất một hồi lâu sau, nàng mới rời khỏi hang động kia. Nữ nhân căn dặn đám trưởng lão của Tinh Không Tông vài câu rồi theo hướng khác phóng nhanh đi.

Ở một nơi cách Tinh Không Thành khá xa, Dương Thiên hai tay chắp sau lưng, hai mắt nhắm lại, cảm nhận vị trí ấn ký mà hắn âm thầm lưu lại trên người nữ nhân khi nãy. Phát hiện ấn ký di chuyển với tốc độ cao theo một hướng khác, Dương Thiên lạnh nhạt nói:

- Đã cho ngươi cơ hội, tiếc là ngươi không biết quý trọng. Tự gây nghiệt không thể sống, đừng trách Dương Thiên ta độc ác.

Giới thiệu truyện Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh , truyện khá hay theo thiên hướng nhẹ nhàng .