- Được rồi, ngươi không cần phải nhiều lời. Trước tiên ra ngoài một lát, ta cần phải thu lại Huyễn Linh Điện.
Huyễn Hoa nói như vậy tức là nàng sẽ bất chấp những nguy hiểm có thể gặp phải. Dương Thiên tất nhiên cũng không cần nhiều lời nữa, bước ra khỏi Huyễn Linh Điện. Cửa điện đóng lại, khung cảnh bên trong thay đổi. Ở đằng xa, từng dãy núi cao mây trắng lượn lờ. Huyễn Hoa đang đứng trong một cái đình nhỏ, xung quanh nàng là một vườn hoa đầy màu sắc vô cùng xinh đẹp. Cách đó không xa, một dòng suối chảy ngang qua. Nước suối trong vắt, ánh mặt trời dịu nhẹ, tất cả tạo nên một khung cảnh yên bình.
Huyễn Hoa chậm rãi bước ra khỏi cái đình nhỏ kia, chạm tay vào dòng nước suối trong vắt, KaTE6 gương mặt không rõ vui buồn:
- Sau khi giúp người chuyện này, chắc ta cũng nên trở về rồi. Dương Thiên a Dương Thiên, nếu ngươi dám phụ nàng, ta nhất định sẽ không tha cho ngươi.
Huyễn Hoa vừa dứt lời, cả dòng suối sáng rực lên, ánh sáng chói mắt bao phủ toàn bộ không gian rộng lớn. Khi ánh sáng qua đi khung cảnh lại tiếp tục thay đổi. Nơi này là một thế giới trắng xóa, ngoài những ngọn núi băng trơ trọi thì không còn lại thứ gì khác. Cả người Huyễn Hoa phóng lên, bay đến ngọn núi cao nhất trong số đó. Bên trên đỉnh núi, có một cỗ quan tài bằng băng. Huyễn Hoa tiến lại gần quan tài, nhìn gương mặt tuyệt mỹ, hai mắt nhắm nhắm nghiền bên trong quan tài. Nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần, mái tóc màu bạch kim, được trang điểm bằng những con bướm màu tím. Da trắng như tuyết, gương mặt xinh đẹp mà lạnh lùng, tựa như nữ thần cao cao tại thượng, không nhiễm khói bụi nhân gian. Hai mắt Huyễn Hoa đỏ hoe:
- Tiểu thư, người còn thức hay không, ta mang đến cho người tin tức của hắn.
Cả thế giới băng tuyết đột nhiên ngừng chuyển động, tựa như thời gian đã dừng lại. Mí mắt cả mỹ nhân bên trong quan tài khẽ động đậy, cuối cùng vẫn không mở ra, chỉ có âm thanh có phần lạnh lẽo vang lên trong đầu Huyễn Hoa:
- Hắn...thế nào rồi?
Tiểu thư không lo cho bản thân mà câu đầu tiên liền hỏi thăm Dương Thiên khiến Huyễn Hoa có đôi chút khó chịu. Bất quá, Huyễn Hoa biết rõ tính cách của tiểu thư nên không dám nhiều lời:
- Có lẽ vì trận chiến năm xưa khiến tu vị của hắn đại giảm, bất quá khôi phục rất nhanh, hiện tại đã đạt đến Độ Kiếp Lục Chuyển. Hắn có vài thù oán ở Linh Giới, cũng sắp giải quyết xong, chắc chắn sẽ nhanh chóng đến Tiên Giới tìm ngươi.
Âm thanh lạnh lùng kia có chút u buồn:
- Tìm ta để làm gì? Nếu tu vị của hắn bị hạ thấp, có đến đây cũng chỉ là để nộp mạng mà thôi. Sau khi hắn đến Tiên Giới, ngươi nhất định phải nhanh chóng tìm được hắn, thay ta bảo hộ hắn.
Huyễn Hoa nóng nảy:
- Tiểu thư, gần đây thời gian ngủ say của ngươi ngày càng nhiều, đoán chừng không còn cầm cự được bao lâu nữa, tại sao không đồng ý với đề nghị của Thánh Tử Thiếu Viêm Long. Chẳng lẽ là vì tên Dương Thiên kia sao? Hắn xứng sao?
- Huyễn Hoa, ta biết ngươi lo lắng cho ta, nhưng đây là con đường ta đã chọn, cho dù kết quả thế nào ta cũng sẽ không hối tiếc.
- Nhưng Thánh Tử Thiếu Viêm Long?
- Thiếu Viêm Long? Đừng nhắc đến hắn. So với Dương Thiên, hắn còn kém nhiều lắm.
Âm thanh kia dừng lại một lát rồi tiếp tục:
- Huyễn Hoa, nhớ kỹ, trừ phi thực lực Dương Thiên khôi phục lại như cũ, bằng không nhất định không được đem chuyện của ta nói ra cho hắn biết. Ta cũng không cần hắn biết những chuyện ta đã làm, cũng không cần hắn vì ta mà thấy áy náy. Ài, là ta nghĩ nhiều, với tính cách của hắn, có lẽ sẽ không vì ta mà đau lòng.
- Tiểu thư, người có điều còn chưa biết, tính cách của Dương Thiên đã thay đổi rất nhiều. Ngươi có biết, lần này Dương Thiên đem Linh Giới giết tới máu chảy thành sông cũng chỉ vì một nữ nhân, nghe nói là...
- Tiểu thư, tiểu thư...
Thế giới băng tuyết tiếp tục chuyển động, từng cơn gió lạnh lẽo thồi qua. Huyễn Hoa buồn bã thở dài, tiểu thư lại lâm vào ngủ say. Gần đây, thời gian ngủ của nàng ngày càng kéo dài. Thêm một thời gian nữa sẽ chìm sâu vào trong giấc ngủ vĩnh hằng.
Hít một hơi thật sâu, Huyễn Hoa đứng dậy, thân ảnh biến mất khỏi không gian lạnh lẽo này. Khung cảnh trong Huyễn Linh Điện trở lại như cũ. Huyễn Hoa ổn định tâm tình kích động của mình, đưa tay bắt quyết đánh ra từng đạo ấn ký. Huyễn Linh Điện rung nhẹ một cái, sau đó cấp tốc thu nhỏ lại rồi nằm gọn trên tay Huyễn Hoa.
Dương Thiên thấy nàng đã làm xong, định tiến lại nói gì đó thì Huyễn Hoa đã gắt nhẹ:
- Đi thôi.
Huyễn Hoa nói xong liền mở ra một vết nứt không gian đi vào bên trong, thậm chí còn không đợi Dương Thiên tiến lên đã đóng nó lại. Mặt Dương Thiên hơi ngơ ra, cách đây vài phút còn nói chuyện rất tốt, sau thái độ lại đột nhiên quay ngoắt 180 độ như vậy? Đúng như cổ nhân có câu, lòng dạ đàn bà như kim đáy biển, không thể hiểu được. Không thể hiểu liền mặc kệ, Dương Thiên mới lười so đo với nàng, hắn mở ra một vết nứt không gian khác, nhanh chóng theo sau nàng.
Huyễn Hoa cũng biết vị trí của Ma Thần Cung, nàng vận dụng Huyễn Linh Điện như một món phi hành pháp bảo, tốc độ cực nhanh, không mất bao nhiêu thời gian đã đến nơi, chọn một nơi vắng người chờ đợi Dương Thiên. Vừa nhìn thấy Dương Thiên hiện ra, Huyễn Hoa đã hỏi:
- Kế hoạch thế nào?
Dương Thiên mỉm cười:
- Ngươi dường như có chút nóng vội? Đã xảy ra chuyện gì sao?
Huyễn Hoa chần chừ một lúc, nàng thực sự rất muốn nói cho Dương Thiên biết, nhưng tiểu thư đã nói như vậy, Huyễn Hoa không dám trái lời.
- Ta còn có việc phải làm, không rảnh rỗi ở đây cùng ngươi chơi đùa.
Dương Thiên nhún vai, hắn biết Huyễn Hoa có chuyện gì đó. Bất quá, đây là chuyện của riêng nàng, không nói ra hắn cũng đành chịu. Mang theo Huyễn Hoa tiến vào Ma Thần Cung, có Vạn Pháp Thông Thiên Nhãn, Dương Thiên vẫn như cũ thuận lợi vượt qua hết trận pháp cùng cấm chế bên ngoài.
Sử dụng Ẩn Thân Thuật, cả hai nhanh chóng đến được nơi của Liệt Viêm Kình. Liệt Viêm Kình lúc này đang cầm lấy trường thương của mình, vuốt ve lấy nó, ánh mắt như đang nhìn một vị bằng hữu lâu năm. Đối với Liệt Viêm Kình, dù chuẩn bị kỹ càng thế nào vẫn có nguy hiểm rất lớn. Độ Kiếp kỳ chiến đấu, một tên Đại Thừa như hắn chỉ giống con sâu cái kiến mà thôi, một chút ảnh hưởng từ trận chiến kia cũng có thể tan thành cặn bã. Thật ra, bản thân Liệt Viêm Kình cũng không tin chỉ có duy nhất một tên Độ Kiếp Nhị Chuyển bảo vệ Hà Chính Hùng. Nhưng tâm ma của hắn quá mạnh, mỗi khi tu luyện những hình ảnh nữ tu sĩ gào thét trong đau khổ lại hiện lên trong đầu. Tâm ma không trừ, Tu Chân Lộ của Liệt Viêm Kình xem như đứt đoạn. Việc này đối với một kẻ cuồng tu luyện như hắn, so với chết còn đau khổ hơn.
Dương Thiên cho Liệt Viêm Kình một hi vọng lớn lao, nhưng hắn cũng sẽ không vì vậy mà buông lỏng. Liệt Viêm Kình cũng đã chuẩn bị hậu sự, lỡ như hắn chết đi, có một vài thứ cần Dương Thiên thay hắn đưa đến Thủy Hoàng Giới.
Khi Dương Thiên cùng Huyễn Hoa đi vào, Liệt Viêm Kình còn không nhận ra là có người đến. Một phần là vì hai người tu vị vượt trên hắn qua cao, trận pháp không phát sinh báo động, một phần là vì Liệt Viêm Kình hoàn toàn đặt hết tâm trí lên trường thương kia.
Mãi cho đến khi hai người ngồi xuống ngay trước mặt, Liệt Viêm Kình mới giật mình ngẩn đầu lên. Dương Thiên cười nói:
- Ngươi có vẻ rất lo lắng?
- Có một chút. Dù sao đối mặt với Độ Kiếp kỳ, áp lực vẫn rất lớn. Đó là chưa kể tu vị của ta còn bị thụt lùi một tiểu cảnh giới.
- Yên tâm đi, ta đã mời một vị rất lợi hại đến bảo vệ ngươi, chắc chắn không có chuyện gì.
- Bảo hộ?
Liệt Viêm Kình cùng Huyễn Hoa đồng thời hô lên, sau đó bốn mắt nhìn nhau. Huyễn Hoa tỏ vẻ hơi khó chịu:
- Ngươi muốn ta bảo hộ hắn?
Dương Thiên gật đầu:
- Giới thiệu một chút, đây là Liệt Viêm Kình, tu vị Đại Thừa sơ kỳ, hắn có mối thù rất sâu với Hà Chính Hùng, đã hình thành tâm ma, dù muốn dù không vẫn phải để hắn tham gia mới có thể giải trừ tâm ma trong lòng. Còn đây là Huyễn Hoa, tu vị...ừm, vừa mới đột phá, chính xác là Độ Kiếp Tứ Chuyển, nàng có Huyễn Linh Điện, là pháp bảo chí cao tại Linh Giới, muốn bảo vệ ngươi hẳn là không có vấn đề gì.
- Huyễn Hoa, ngươi chỉ cần bảo đảm Liệt Viêm Kình an toàn. Mọi chuyện còn lại cứ để ta lo liệu. Huyền Phong Ma Đế, ta cũng muốn gặp gỡ nhân vật trong truyền thuyết này một lần.
Huyễn Hoa khẽ lắc đầu:
- Cái gì gọi là truyền thuyết, chỉ là một tiểu tu sĩ Linh Giới mà thôi.
Tu Tiên Tại Đấu La đồng nhân đấu la... Trảm vũ hồn điện, diệt hạo thiên tông, đánh bom hải thần đảo, xiên đường tam, chém đầu thất quái đây...