Phong Lưu Chân Tiên

Chương 679: Âm Mưu Thực Sự



- Có được câu nói này của ngươi, ta xem như đã hoàn thành nhiệm vụ. Tiếp theo đây, ngươi muốn đối phó với tên Huyền Phong Ma Đế kia như thế nào?

Dương Thiên mỉm cười:

- Về chuyện này ta tự có sắp xếp. Ngươi chỉ cần thay ta bảo vệ tốt cho Liệt Viêm Kình là được. Mục đích lần này là giết chết Hà Chính Hùng, còn về phần ân oán sau đó với Huyền Phong Ma Đế, để mình ta giải quyết là được rồi.

Huyễn Hoa không mấy bận tâm. Trong mắt nàng, một tên Độ Kiếp Bát Chuyển như Huyền Phong Ma Đế chẳng đáng là gì, tựa như sâu kiến có thể tùy tiện gạt bỏ. Hơn nữa, phần lớn tâm trí của Huyễn Hoa lúc này đều đặt trên người tiểu thư, không hứng thú với những chuyện khác.

Giải trừ cấm chế cách âm, Liệt Viêm Kình hơi chần chừ rồi tiến lại:

- Các ngươi đã họp kín xong?

Dương Thiên bật cười:

- Cái gì mà họp kín, chẳng qua có vài chuyện cần trao đổi. Rất tốt, trên cơ bản đã ổn, khi thời cơ đến chúng ta sẽ lập tức hành động. Ngươi đã nắm được nơi Hà Chính Hùng lựa chọn để bế quan luyện hóa tinh nguyên?

Liệt Viêm Kình:

- Tin tức chính xác 100 phần trăm.

- Được, các ngươi tự chuẩn bị. Ta còn có vài chuyện cần xử lý. Trong vài ngày tới, nếu không cần thiết đừng gọi ta.

Dương Thiên nói xong liền đứng dậy đi vào trong nhà, chọn một gian phòng rồi dùng Phá Thiên dựng lên trận pháp ngăn cách với thế giới bên ngoài. Tin tức mà Huyễn Hoa vừa mang đến khiến Dương Thiên tâm thần bất định. Tuy nàng không nói rõ ra, nhưng có thể thấy được Hàn Sương đang gặp nguy hiểm. Ngàn năm thời gian đối với Tu Chân Giả không tính là nhiều, đối với Bán Tiên như nàng lại chỉ là một cái chớp mắt. Có thể ép nàng đến mức này, cho dù tại Tiên Giới cũng không có nhiều kẻ làm được. Dù sao tính trong toàn bộ Thập Đại Tiên Giới, Hồ Điệp Tộc cũng là một trong số những chủng tộc đứng đầu, so với Long Tộc cũng không yếu hơn là bao. Có thể bức Thánh Nữ Hồ Điệp Tộc vào đường cùng, Dương Thiên thực sự muốn biết kẻ nào có năng lực làm được chuyện này.

Bỗng chốc, Dương Thiên cảm thấy quỹ thời gian của mình càng ngày càng bị thu hẹp, đến một cơ hội trải nghiệm nhân sinh cũng không thể hoàn thành được. Dương Thiên không thể cân bằng giữa những chuyện cần làm. Đối với hắn, những trải nghiệm này là vô cùng cần thiết để đạt được sự chấp nhận của Sáng Thế Lực. Nhưng nếu hắn quả mải mê trải nghiệm, rất nhiều người sẽ không đợi được. Vốn tưởng rằng đạt đến Chân Tiên sẽ có cuộc sống tiêu dao, không ngờ sau cùng vẫn phải sống cuộc sống mà áp lực luôn đè nặng trên vai này.

Muốn cứu Hàn Sương, Dương Thiên phải khôi phục đến Bán Tiên hậu kỳ đỉnh phong, cũng tức là cảnh giới Trảm Tiên Tiên Đế của hắn trước kia. Chuyện này đối với Dương Thiên không khó, nhưng trong vòng trăm năm thì vẫn khá gấp gáp. Cho nên, Dương Thiên quyết định, sau khi hoàn thành Thiên Âm Bí Cảnh, hắn sẽ kết thúc lần trải nghiệm nhân sinh này, tiết kiệm được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.

Dương Thiên vung tay, Vĩnh Hằng Long Mộ từ trong tay áo của hắn bay đến trước mặt, tỏa ra ánh sáng muôn màu nhè nhẹ. Dương Thiên đã luyện hóa Vĩnh Hằng Long Mộ, trở thành chủ nhân của nó. Thế nhưng những linh hồn Long Tộc bên trong chưa chắc đã chịu thuần phục. Nhất là những linh hồn Đại Thừa, Độ Kiếp, linh trí của bọn hắn không thua kém gì lúc còn sống, tất sẽ không nhận một tên nhân loại làm chủ. Về phần những linh hồn từ Thánh Thể kỳ trở lên, Dương Thiên tạm thời chưa điều khiển được bọn hắn, cho nên không cần triệu hồi ra. Hiện tại có hai việc cần làm, thứ nhất, khiến đám linh hồn Long Tộc kia phục tùng. Thứ hai, đem Tinh Không Đại Trận khắc lên Vĩnh Hằng Long Mộ. Theo thời gian, Dương Thiên tìm thêm các bảo vật cần thiết, hoàn thiện trận pháp này, cung cấp đầy đủ linh lực cho những linh hồn Long Tộc bên trong tu luyện.

Quá trình này tuy mất thời gian nhưng diễn ra khá thuận lợi, chỉ cần 7 ngày đã hoàn thành. Vài ngày còn lại, Dương Thiên luyện tập sử dụng Vĩnh Hằng Long Mộ cho thành thạo, thu phóng tự nhiên rồi mới rời khỏi phòng. Khi hắn đi ra, Liệt Viêm Kình và Huyễn Hoa đã đứng đợi sẵn trước sân. Huyễn Hoa nhàn nhạt nói:

- Ngươi thật biết chọn thời điểm.

Dương Thiên cười:

- Đến sớm không bằng đến đúng lúc. Chúng ta đi thôi.

Huyễn Hoa gật đầu, ném Huyễn Linh Điện về phía trước mặt. Thu ba người vào trong, Huyễn Linh Điện thu nhỏ lại, phát ra huyễn thuật che mắt rồi lao vút đi. Với tư cách là bảo vật hàng đầu bên trên Phàm Bảng, Huyễn Linh Điện còn có công năng xuyên phá trận pháp cấm chế. Khoảnh khắc nó xuyên qua cấm chế của Ma Thần Cung, ở một nơi sâu bên trong đầu lâu, một bóng đen đang xếp bằng ngồi trên ghế chợt mở to đôi mắt:

- Từ trong Ma Thần Cung của ta đi ra, hướng đó...là nơi Chính Hùng bế quan. Sát Thần Dương Thiên, đúng là ngươi sao?

Một bóng người khác đi ra, giọng nói lạnh lùng pha lẫn tức giận:

- Đây là lựa chọn của ngươi? Lẽ nào ngươi đã quên lời hứa với nàng rồi sao?

Bóng đen ngồi trên ghế lắc đầu:

- Là ngươi hứa, không phải ta.

Bóng đen đang đứng gằn giọng:

- Ngươi đừng cho rằng tạo ra một phân thân, sau đó đem toàn bộ tinh cảm đối với nàng chuyển qua cho ta là có thể trốn tránh toàn bộ trách nhiệm.

Bóng đen đang ngồi vẫn điềm đạm:

- Ta một lòng truy cầu đại đạo, không thể để tình cảm vướng bận, vì vậy mới tạo ra ngươi. Lời hứa với nàng cũng là để ngươi thay ta gánh vác.

- Ngươi thực sự không tham dự, Chính Hùng là con ruột của ngươi.

Bóng đen đang ngồi không chút cảm xúc:

- Nhiều năm qua ta đã dung túng cho hắn làm không ít chuyện xấu, hiện tại cũng nên trả giá rồi. Sát Thần đã đến tận cửa tìm, cho dù ta ra mặt cũng không chắc giữ lại được mạng sống của hắn. Chi bằng thuận theo ý trời.

Bóng đen đang đứng tức giận vỗ mạnh vào cái bàn trước mặt một cái, chiếc bàn lập tức bị đánh thành bụi phấn, chấn động lan truyền khiến cả cái đầu Tam Viêm Thủy Tổ rung lên một đợt. Hắn cố kiềm chế nói:

- Có phải ngay từ đầu ngươi đã có ý định để Chính Hùng chịu chết? Ta phải sớm nghĩ ra, một kẻ vô tình như ngươi sao có thể vì Chính Hùng mà dựng lên cái bẫy này, dẫn dụ Sát Thần lọt bẫy để tiêu diệt. Rõ ràng là muốn dùng mạng của hắn để khiến cho Sát Thần hả giận.

Bóng đen đang ngồi không phủ nhận:

- Những kẻ tham gia vây công Sát Thần năm đó đều đã chết, chỉ còn sót lại mỗi mình Chính Hùng. Cho đến khi giết được hắn, Sát Thần sẽ không dừng tay. Hơn nữa, cho dù đã chuyển toàn bộ tình cảm cùng lời hứa với nàng cho ngươi, đạo tâm của ta vẫn chưa từng được yên ổn. Chính vì vậy mà nhiều năm nay vẫn chỉ dậm chân tại chỗ ở Độ Kiếp Bát Chuyển, không thể phi thăng. Để hắn chết đi cũng là một lựa chọn tốt. Với những việc hắn đã làm, sớm muộn cũng sẽ chịu thiên khiển. Chết sớm một chút cũng là giải thoát.

- Khốn kiếp, rõ ràng là do ngươi dung túng, hắn mới làm ra được những chuyện đó. Ta nghĩ thứ ngươi cần chỉ là một lý do mà thôi.

Bóng đen đang ngồi đáp:

- Đúng vậy. Nhiều năm trôi qua, ta cuối cùng cũng xác định, chỉ cần Chính Hùng chết đi, nàng và những ký ức kia cũng sẽ hoàn toàn xóa sạch. Ta có thể độ cửu chuyển thiên kiếp, phi thăng Tiên Giới.

- Theo cách nói của ngươi, ta cũng nên tan biến, có đúng không?

Bóng đen đang ngồi không đáp, tựa như đã thừa nhận những gì tên kia vừa nói. Bóng đen còn lại phất tay:

- Đã như vậy, ta càng không thể không cứu Chính Hùng. Cho dù chết cũng là ta và nó cùng chết.

Bóng đen kia xoay người rời đi, vừa ra đến phía cửa đã nghe thấy âm thanh vang lên từ phía sau:

- Ta vẫn giữ lời hứa ban đầu, bố trí 10 tên Độ Kiếp kỳ bảo vệ nó. Mặc dù kết quả thế nào, ta và hắn xem như không nợ gì nhau.

- Ngươi không nợ Chính Hùng, ngươi nợ nàng.

Để lại một câu nói, bóng đen kia liền biến mất. Bóng đen đang ngồi nhìn về phía cửa ra một lúc rồi thở dài:

- Vậy mà dám vì Chính Hùng mà đánh đổi cả mạng sống. ISQier Thật khó tưởng tượng được tình cảm của ta đối với nàng có bao nhiêu sâu đậm. May mắn ta đã tìm ra cách chuyển toàn bộ nó cho một cái phân thân, bằng không hậu quả thực sự rất nghiêm trọng. Ta có thể bị thứ tình cảm kia hại chết. Chính Hùng, để phân thân của ta cùng ngươi bồi táng, phụ thân xem như đã tận nghĩa. Chết sớm một chút, giải thoát cho ta và ngươi đi.

Tu Tiên Tại Đấu La đồng nhân đấu la...
Trảm vũ hồn điện, diệt hạo thiên tông, đánh bom hải thần đảo, xiên đường tam, chém đầu thất quái đây...