Phong Lưu Chân Tiên

Chương 694: Sử Dụng Vị Diện Chi Tâm



Ngũ sư tỷ vốn không lạ lẫm gì với trò khiêu khích của Hủy Diệt nên không hề tỏ ra tức giận, ngược lại còn giở trò lưu manh:

- Ta không tìm được Đại sư huynh, muốn dựa vào ngươi, vậy thì đã sao. Thế nào, muốn đánh ta, mau đến đây, mấy ngày nay ta một mực theo sau ngươi mà không làm gì, tay chân đã rất khó chịu.

Mặt Hủy Diệt đen lại, hắn không sợ Ngũ sư tỷ, nhưng lúc này cả hai đều chỉ là phân thân, thực lực ngang ngữa, có đánh trăm năm ngàn năm cũng sẽ không thu được gì. Việc quan trọng nhất là tìm được Đại sư huynh, không nên tốn thời gian cho những việc vô bổ.

Hủy Diệt trầm giọng:

- Ngũ sư tỷ, rốt cuộc ngươi muốn gì? Mau...

Hủy Diệt đột nhiên khựng lại, hắn cảm nhận được ấn ký mình lưu lại trên Vị Diện Chi Tâm đã bị kích hoạt. Tại trung cấp vị diện, ngoài Đại sư huynh, còn có ai đủ năng làm được chuyện này. Nét vui mừng dủ chỉ thoáng qua ở mắt Hủy Diệt bị Ngũ sư tỷ phát hiện, khóe miệng nàng nở nụ cười:

- Tiểu sư đệ, không nên giấu ta, có phải đã tìm được Đại sư huynh, mau đưa ta đến gặp hắn.

Hủy Diệt biết vị Ngũ sư tỷ này một khi đã quyết định thì sẽ không thay đổi. Bản thân không cách nào cắt đuôi nàng, cũng liền mặc kệ cho nàng đi theo. Hắn nhàn nhạt nói:

- Đã tìm ra, hiện tại hắn đang ở Linh Giới. Chơi đuổi bắt với ngươi khiến chúng ta cách Linh Giới khá xa, muốn quay lại đó cần tốn kha khá thời gian.

Ngũ sư tỷ vui vẻ:

- Không sao, một hai năm mà thôi. Ta và hắn đã rất nhiều năm chưa gặp nhau, một hai năm có đáng là gì.

Hủy Diệt cười nhạt:

- Ngươi dường như rất vui vẻ. Cũng đúng, chuyện ngươi thích đại sư huynh tất cả chúng ta đều rõ ràng. Đáng tiếc, đại sư huynh lại chỉ thích một mình tiểu sư muội mà thôi.

Ngũ sư tỷ khinh bỉ:

- Không cần cố gắng chọc giận ta. Ta thích đại sư huynh thì đã sao, liên quan gì đến ngươi? Đại sư huynh ưu tú như vậy, thích hắn có gì không được. Ta nói cho ngươi biết, ngoài ta và tiểu sư muội, lục sư muội cũng rất thích đại sư huynh, chỉ là tính cách nàng hay ngượng ngùng nên không dám biểu hiện ra mà thôi. Thế nào, ngươi có từng tự hỏi vì sao chúng ta đều thích đại sư huynh mà không thích ngươi? Bởi vì ngươi so với hắn còn kém nhiều lắm.

Hủy Diệt nhắc đến chuyện này khiến Ngũ sư tỷ khó chịu. Đương nhiên, nàng sẽ không biểu hiện ra ngoài, ngược lại mượn nó để công kích ngược lại Hủy Diệt. Bất quá, hiệu quả lại không được như mong đợi. Hủy Diệt không những không tức giận, ngược lại còn tỏ vẻ đã hiểu:

- Lục sư tỷ cũng ưa thích đại sư huynh. Ta nhớ năm đó, Nhị sư huynh cùng Tam sư huynh đều bị nàng từ chối, ta còn tưởng Lục sư tỷ tính cách lạnh lùng không hứng thú với chuyện tình cảm. Khó trách khi ta đề nghị bọn hắn hợp sức, nói rằng có thể vượt qua Đại sư huynh, bọn hắn chỉ do dự một chút liền đồng ý.

Ngũ sư tỷ ngạc nhiên:

- Ngươi nói Nhị sư huynh và Tam sư huynh vì ganh tỵ với Đại sư huynh nên mới hợp tác với ngươi. Không thể nào, với tính cách của hai người bọn họ tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện thiếu suy nghĩ như vậy.

Hủy Diệt lắc đầu cười:

- Ngươi không phải chúng ta làm sao biết được áp lực mà Đại sư huynh tạo ra lớn như thế nào. Hắn là người mạnh nhất, cũng là người được sư phụ ưu ái nhất. Cái bóng của hắn quá lớn, cho dù rất khó chịu, ta cũng phải thừa nhận rằng, chỉ một trong số chúng ta không có ai là đối thủ của Đại sư huynh. Hợp sức lại là cách duy nhất vượt qua hắn. Hơn nữa, ai nói với ngươi chuyện đó là sai lầm? Ta chắc chắn sẽ dung hợp thành công Thập Đại Tiên Lực, diễn sinh Sáng Thế Lực, thành tựu Sáng Thế Thần. Vận mệnh thế giới này sẽ do ta gánh vác.

- Hoang tưởng.

Bỏ qua câu nói châm chọc của Ngũ sư tỷ, Hủy Diệt xoay người về phương hướng Linh Giới, rất nhanh liền biến mất. Ngũ sư tỷ thấy vậy, quanh người hoa lửa tung bay, lập tức theo sát phía sau.

...

Về đến U Linh Tông, Dương Thiên lập tức quay lại ybhYy phòng của mình, dựng lên trận pháp ngăn cách với thế giới bên ngoài rồi tiến hành tu luyện. Linh lực ẩn chứa bên trong Vị Diện Chi Tâm quá mức khủng bố, không thể một hơi luyện hóa hết như những món bảo vật mà Dương Thiên từng sử dụng trước đây. Trước tiên, Dương Thiên sử dụng Chuyển Hóa Quyết tiến hành hấp thu một lần, sau đó lặp lại vài lần, cuối cùng biến nó thành một chu kỳ tự động thực hiện. Bất kể Dương Thiên đi đâu, làm gì, thậm chí chiến đấu, Chuyển Hóa Quyết vẫn sẽ không ngừng chuyển hóa linh lực của Vị Diện Chi Tâm để chữa trị cho hắn. Mặt khác, Đan Đan cũng được Dương Thiên dùng một phần Sinh Mệnh Lực tạo ra để hấp thu, vừa để nó tiến hóa, đồng thời sản sinh đan dược hỗ trợ Dương Thiên.

Có một cái Vị Diện Chi Tâm, Dương Thiên trong một thời gian dài sẽ không cần quá lo lắng về chuyện tìm kiếm bảo vật khôi phục, có thể làm được nhiều chuyện khác. Vì lý do này, hắn mới không ngại để Hủy Diệt phát hiện ra tung tích của mình.

Những ngày tiếp theo, Dương Thiên chỉ ngồi yên trong phòng, theo dõi Chuyển Hóa Quyết chuyển hóa linh lực, tiếng hành sửa đổi vài chỗ để quá trình tự động này diễn ra tốt hơn. Tính toán thời gian Thiên Âm Bí Cảnh mở ra sắp đến, Dương Thiên đứng dậy rời khỏi phòng của mình. Hẳn cảm nhận thương thể đang khôi phục với một tốc độ rất nhanh. Với tốc độ này, không quá một tháng nữa Dương Thiên sẽ đạt đến Độ Kiếp Thất Chuyển, Vị Diện Chi Tâm quả nhiên không để hắn thất vọng.

Do bị Dương Thiên thay đổi ký ức, đám đệ tử U Linh Tông kia không nhớ ra được những chuyện đã xảy ra. Thay vào đó, bọn hắn đều tin rằng Lữ Trình quá thất vọng vào bản thân nên đã tỏ ra chán nản, đóng cửa bế quan, trong thời gian tiếp theo sẽ không xuất hiện nữa. Người ngoài nghe vào sẽ cảm thấy chuyện này rất kỳ lạ, bởi vì đây không giống với tính cách của Lữ Trình. Thế nhưng cả trăm đệ tử đều nhất quyết như vậy, bọn hắn không thể không tin. Cuối cùng, tất cả quy kết rằng, Lữ Trình quá mất mặt, lại e ngại An Thiên Dật nên không dám trả thù Dương Thiên, cuối cùng quyết định bế quan tu luyện để quên đi chuyện này. Lý do có phần kiên cưỡng này được những người khác tin tưởng, trong đó có sư phụ của Lữ Trình, một trong năm bị tông chủ.

Mọi chuyện cứ như vậy trôi qua, Dương Thiên không bị ai làm phiền. Ngược lại, trên đường đi những đệ tử nhìn thấy hắn đều tỏ vẻ cung kính. Ở bất kỳ nơi nào, cường giả vĩnh viễn sẽ nhận được sự tôn trọng. Dương Thiên chiến thắng Lữ Trình trong buổi đấu giá, Lữ Trình không dám trả thù, tất cả đều mặc định là Dương Thiên mạnh hơn Lữ Trình nên mới có thái độ như vậy.

Phản ứng của bọn hắn cũng khá có lợi với Dương Thiên, cung kính thường đi kèm với kiên dè, e ngại. Tất cả đều giữ một khoảng cách nhất định với hắn, không dám lại quá gần. Việc này khiến Dương Thiên tránh được những phiền toái không cần thiết. Đến phòng của Vũ Thần, Dương Thiên lịch sự gõ cửa. Phải mất vài giây sau, từ trong phòng mới truyền ra âm thanh:

- Dương Thiên?

- Là ta.

- Vào đi.

Đi vào bên trong, Vũ Thần lúc này đang cầm một cái lược chải tóc. Nhìn thấy Dương Thiên, nàng đặt cái lược qua một bên, quay lại nhìn hắn. Dương Thiên khẽ nhíu mày:

- Khuôn mặt đã chữa trị, tại sao ngươi vẫn đeo mặt nạ.

Vũ Thần lắc đầu:

- Ta muốn tránh những rắc rối không cần thiết. Tại Tu Chân Giới, đặc biệt là những nơi như Ma Vực, có sắc đẹp nhưng không có năng lực bảo vệ mình sẽ trở thành thảm họa.

Dương Thiên gật đầu:

- Nói vậy cũng không sai. Nhưng cũng có chút đáng tiếc, ta còn chưa nhìn thấy dung mạo thực sự của ngươi a.

- Rất muốn biết sao?

Dương Thiên bộ dạng tràn đầy chính khí:

- Ngươi yên tâm, ta không có bất kỳ ý đồ xấu nào. Là một nam nhân chân chính, ưa thích mỹ nữ là chuyện rất bình thường.

Vũ Thần che miệng cười:

- Bộ dạng của ngươi lúc này mới khiến ta nghi ngờ.

Dương Thiên giúp đỡ khiến Vũ Thần rất có thiện cảm đối với hắn. Đồng thời, dung mạo khôi phục khiến tính cachr của nàng thay đổi một chút. Ít nhất, đã tự nhiên hơn trước mặt Dương Thiên, không còn lúc nào cũng chỉ suy nghĩ đến lợi ích thiệt hơn.

Vũ Thần đưa tay lên tấm mặt nạ đang che khuất nửa khuôn mặt, từ từ lấy xuống.

Giới thiệu truyện Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh , truyện khá hay theo thiên hướng nhẹ nhàng .