Vì có được tin tức chính xác, để tránh Ma tộc xâm nhập, phòng bị trong tộc nghiêm ngặt chưa từng có.
Tu luyện lần trước bị gián đoạn giữa chừng, ấn Tẩy Tủy hấp thụ vào người, vẫn chưa luyện hóa hoàn toàn.
Đây quả là một cơ hội tốt.
Khí lành làm sạch kinh mạch toàn thân, Tang Tửu vận công đưa từng luồng nội lực đến nơi cần đến, ở nơi kết đan dần dần hiện ra một khúc xương.
Hạt châu đang xoay tròn dần mờ đi, thay vào đó là tiên tủy đang từ từ lớn lên.
Nàng nín thở, kiên nhẫn kết dựng nó.
Thế nên nàng không biết bên ngoài kết giới xảy ra chuyện gì.
Thạch Định Thủy có biến động bất thường.
Lúc Tang Hựu dìu Trai vương chạy đến, thấy một nhóm người bị chặn ngoài kết giới đang cố gắng công phá.
Nữ tử dẫn đầu thân người mảnh khảnh, thản nhiên đứng nghịch ngón tay.
Là Thiên Hoan.
Vẫn là bạch y phất phơ, nhưng nhìn kỹ thì phát hiện trong con ngươi toát ra quỷ dị khó tả.
“Thánh nữ Thiên Hoan, đây là ý gì!”
Thiên Hoan mặc kệ Trai vương, tập trung chú ý vào gợn sóng trên kết giới, cảm nhận được thần lực quen thuộc.
Hừ … phòng bị đến mức này ư, đúng là hiểu ta thật.
“Dùng tiên tủy trấn thủy … vĩ đại thật đấy. Nếu để tâ m đến vậy, thì phá hủy nó đi …”
Thứ dơ bẩn, thứ liên quan, thứ không có được, cứ phá hủy hết đi.
Như thế sạch sẽ hơn …
Trở về thời gian vẫn còn sạch sẽ trước kia.
Đầu ngón tay nàng cầm một viên ngọc trai hồng, rồi nghiền nó thành bột.
“Giết.”
Tư thế tao nhã, nhưng lời nói khiến người khác ớn lạnh.
“Thiên Hoan!!!”
Tang Tửu trời sinh có tiên tủy, lại từng trải qua một kiếp, nên quá trình tái tạo tiên tủy diễn ra suôn sẻ.
Nhưng lúc nàng tạo được tiên tủy thì trong lòng chợt thấy bất an.
Thạch Định Thủy!
Nàng tìm kiếm một vòng vẫn chưa thấy ai bị thương, nhưng kết giới bị tộc Đằng Xà làm yếu đi rất nhiều, Tang Hựu đang dẫn đầu tộc Trai tăng cường phòng thủ.