Hai người lao vào trong thì thấy bá Nhân học ra một ngụm máu lớn. Nhất Thành thấy vậy thì tùm lấy hắn ném ra ngoài, cả hai vội vàng đến bên cạnh giường nắm lấy tay Sở Nhất Nam. Vừa nắm lấy thì cả hai cùng lúc nhíu chặt mày.
Thân thể của Sở Nhất Nam đã bắt đầu lạnh dần, hơi thở mỏng mạnh, sức sống đang trôi đi. Nhất Thành áo trắng nhanh chóng vội vàng truyền năng lượng khởi nguyên vào cơ thể Sở Nhất Nam, hy vọng giữ được mạng sống của lão.
Nữ đệ tử kia cũng vào đến nơi, cũng không nói nhiều mà nhanh chóng tay kết ấn, năng lượng ma pháp truyền ra, một vòng nước nhanh chóng bao phủ cơ thể Sở Nhất Nam, bên ngoài chỉ còn cánh tay Nhất Thành áo trắng đang nắm.
Nhất Thành bản thể thì nhíu chặt lông mày, hắn biết một số trị liệu thuật nhưng năng lượng của hắn là hắc ám năng lượng, vì thế nếu giờ hắn khi triển trị liệu thì sợ rằng Sở Nhất Nam được cứu sống thì cũng không còn là Sở Nhất Nam nữa. Hắn chỉ còn một cách đó là hỏi Trí Tuệ Thẻ.
- Trí Tuệ Thẻ, có cách gì không?
Trí Tuệ Thẻ trầm ngâm một lúc nói:
- Lúc nãy ta xem qua, cơ thể người này bị tổn thương nghiêm trọng, kinh mạch bị pháp lực đánh gãy, Magic Plate cũng bị nứt vỡ vì vậy mà linh hồn cũng bị tổn thương nghiêm trọng. Người này chịu đến bây giờ thì đã rất khá. Chỉ còn một cách duy nhất để cứu, chính là cho người này đột phá cảnh giới.
Nhất Thành thở ra một hơi, sau đó hỏi kỷ:
- Ngươi hướng dẫn giúp ta cách làm.
Trí Tuệ Thẻ nói:
- Ngươi còn nhớ bình chứa chất lỏng hỗ trợ linh hồn lúc trước giúp hai vị sư đệ kia của túc chủ trị liệu không?
Nhất Thành hai mắt sáng lên, Trí Tuệ Thẻ nói tiếp:
- Túc chủ hãy cho lão nhân này phục dung dung dịch kia. Sau đó lấy một chút đan dược tăng pháp lực giúp lão đột phá, kinh mạch thì bảo cô nương kia và bản sao kia giúp sức trị liệu.
Nhất Thành nghe vậy thì từ trong trử giới vật lấy ra một bình chứa dung dịch chất lỏng linh hồn kia, thêm một số đang dược trợ giúp đột phá. Thứ này thư viện chuẩn bị cho hắn rất nhiều nhưng hắn không bao giờ dùng. Thấy nhẫn trữ vật thì hắn lại nhớ đến mình phải giao thứ này cho bản sao, lúc đó bản sao mới chính thức là tiểu sư thúc tổ của thư viện.
Cảm thấy ánh mắt của bản thể, bản sao liền ngẩng đầu nhìn hắn. Nhất Thành bản thể liền nói:
- Ta đã có cách cứu người, ngươi và cô nương này tập trung và trị liệu kinh mạch của lão nhân gia, các vết thương còn lại cứ để ta lo. Cả hai ngươi hiểu rồi chứ?
Nhất Thành bản thể nhìn hai người, thấy cả hai gật đầu đã hiểu thì bắt đầu chuẩn bị cho Sở Nhất Nam uống dung dịch kia, ngay đúng lúc này thì Trí Tuệ thẻ nhắc nhở:
- Chỉ dùng ba giọt là đủ. Thân thể của người này quá yếu, linh hồn quá mạnh sẽ khiến cơ thể mất cân bằng, lúc đó thì cực kỳ nguy hiểm.
Nhất Thành ngớ người, suýt chút nữa hắn đổ cả bình dung dịch vào miệng Sở Nhất Nam.
- Ngươi phải nói sớm hơn chứ?
- Nói giờ vẫn chưa muộn, túc chủ nhanh hành động, người này càng lúc càng yếu, chậm trễ nữa thì không cứu được.
Nhất Thành vội vàng đỏ ba giọt vào miệng Sở Nhất Nam, sau đó dùng thủ thuật củ trị liệu cho hai vị sư đệ Nguyệt Nhị và Nguyệt Tứ. Có điều lần này dễ dàng hơn vì không phải là vá lại bình chứa ma pháp mà đưa thẳng vào linh hồn. Chỉ cần đưa vào, linh hồn Sở Nhất Nam sẽ tự động hấp thu, không cần hắn dẫn dắt hay làm gì nữa.
Sau mấy hơi thở, Nhất Thành buôn tay đứng dậy. Hắn đang chờ đợi, chờ thuốc ngấm thì đến bước tiếp theo, hơn nữa hắn phải chờ kinh mạch trị liệu triệt để mới giúp Sở Nhất Nam đột phá được.
Với vết thương ở kinh mạch, ở thế giới này có thể dễ dàng chữa trị, không có nhiều khó khăn. Mấy thời thần qua, mọi việc đã hoàn thành, giờ chỉ còn chờ Nhất Thành giúp Sở Nhất Nam đột phá.
Nhất Thành lấy trong nhẫn trữ vật ra một viên đan dược, Đan dược này được viện trưởng chuẩn bị trước khi hắn rời đi. Hắn không dùng nên giờ vẫn còn. Sau khi Sở Nhất Nam uống vào Đan dược, Nhất Thành liền dùng năng lượng hắc ám giúp Sở Nhất Nam đột phá.
Có điều, thuốc này năng lượng quá nhiều, suýt chút nữa khiến Sở Nhất Nam phát nổ. Nhất Thành vội vàng rút bớt dược lực, dù sao sở Nhất Nam chỉ là cảnh giới Red Plate mà còn là quá thấp.
Nhất Thành áo trắng và nữ tử kia đứng sau lưng Nhất Thành chờ đợi. Đúng lúc này Tôn từ bên ngoài đi vào, quan sát tình hình một lúc đi đến nói nhỏ bên cạnh Nhất Thành áo trắng:
- Có một nhóm người liên minh đến bên ngoài đòi người. Bọn chúng bị ta cản lại nhưng bọn chúng không từ bỏ. Nói là có một thanh niên áo trắng đánh người của họ, phải giao ra hung thủ, nếu không bọn chúng sẽ tấn công vào.
Nhất Thành áo trắng lạnh lùng nói:
- Bảo bọn chúng người áo trắng là ta. Nói rõ thân phận của ta, nếu bọn chúng còn muốn bắt người. Ngươi cứ động thủ, nếu cần thiết cứ giết, có vấn đề gì ta chịu trách nhiệm. Luôn tiện, nếu ngươi không muốn ta giết đám người kia thì nhanh chóng đuổi bọn chúng đi.
Tôn nghe vậy thì vội vàng rời đi, hắn thật sự không muốn Nhất Thành động thủ. Thật sự đánh chết đám người này như vậy chắc chắn sẽ dẫn đến rất nhiều phiền phức. Thậm chí thư viện có thể có nguy cơ bị tất cả mọi người hợp lực vây công. Hơn nữa, hắn không có đủ sức ngăn vị tiểu sư thúc tổ này, giờ chỉ còn cách đuổi bọn kia đi càng nhanh càng tốt.
Một phút, Một giờ, nữa ngày,... Đến tối mọi việc mới kết thúc, Nhất Thành bản thể thu tay thở ra một hơi. Hắn thật sự không nghĩ đến việc giúp Sở Nhất Nam hấp thụ đan dược lại tốn thời gian như vậy. Việc này phải trách lão vì lão đang bất tỉnh nên không trợ giúp được gì. Nhất Thành phải trợ giúp từ đầu đến cuối.
Không nghĩ đến Sở Nhất Nam đã đột phá đến cảnh giới Red Plate đỉnh phong. Có thể nói đây chính là tạo hóa của lão, còn lão muốn đột phá cao hơn thì chỉ còn chờ xem lão còn gặp cơ duyên gì nữa không mà thôi.
Nhất Thành áo trắng thấy vậy thì vội vàng đến kiểm tra Sở Nhất Nam. Thấy hơi thở của lão ổn định, cơ thể tất cả vết thương đều lành hẳn, thậm chí vết thương trong linh hồn, tóc đã trở đen, nói rõ tuổi thọ của lão đã tăng, pháp lực lại có bước đột phá lớn. Lúc này hắn mới yên tâm rời tay.