Âm thanh của Hạ Tiên cung chủ vọng lại trong đầu Hứa Thanh, Hứa Thanhnghe thấy, nhưng lại không cách nào đáp lại.Bởi vì giờ phút này, tâm thần hắn đang sôi trào kịch liệt, vô số Thiên Lôi nổtung bên tai, toàn bộ cảm giác cá nhân đều sa vào đến một trạng thái không thểnói rõ.Hắn như thể tiến vào hư vô chỗ bồ công anh, phía dưới là thịt nát, phía trướclà bồ công anh cao bằng trời.Còn kích cỡ của hắn cũng giống như hạt giống bồ công anh, bé nhỏ khôngđáng kể.Mà xung quanh hắn là hạt giống bồ công anh đếm không hết, mỗi một hạttrong đó đều hiện ra rất nhiều bóng dáng mơ hồ, những bóng dáng kia đều đangbày ra thần thông thuật pháp.Lít nha lít nhít, vô biên vô hạn.Mỗi một thứ, hắn dường như đều có thể đi học tập, nhưng công pháp quánhiều, thiếu sót rách nát không đồng đều, hỗn hợp lại cùng nhau, muốn xem xéttừng thần thông thuật pháp là không thực tế.Trong thời gian thật ngắn này, cũng căn bản không cách nào làm cho hắntìm ra thuật thích hợp nhất bằng biện pháp, cho nên… Phương pháp Hứa Thanhlựa chọn, không phải xem xét mỗi một thần thông thuật pháp.Mà là quan sát, cho dù là trước mắt, hay phương xa, nhưng chỉ cần trongphạm vi thần thức có thể dò xét, hắn đều đang quan sát, quét ngang trên từngtừng hạt giống bồ công anh này.Sau mấy nhịp thở trôi qua, hai mắt Hứa Thanh bỗng nhiên ngưng lại.Hắn nhìn thấy một hạt giống bồ công anh, loại này không giống những hạtgiống khác, nó không phải bay ra bên ngoài, mà là bay trở về.Bên trong dù cũng có bóng dáng, nhưng so với nhiều vị trong hạt giống bồcông anh khác, trong hạt giống này, chỉ có hai bóng dáng, khoanh chân hai bêntrái phải.Mặt khác, thời khắc Hứa Thanh đang nhìn hạt giống này, lực lượng TửNguyệt trong thân thể hắn lại có phản ứng.Mà thời gian có hạn, cũng không cho phép Hứa Thanh suy nghĩ nhiều, nộitâm hắn quả quyết, khống chế thần trí của mình, nhanh chóng tới gần hạt giốngbồ công anh kia, nhưng quá trình này cũng không thuận lợi.Hạt giống kia, cách hơi xa.Điều quan trọng nhất chính là, vị trí nó tung bay, là ngay phía trên thi thểThần Hoàng kia, dù khoảng cách còn xa, nhưng uy áp dường như rất mãnh liệt.Nhưng nếu chờ hạt giống tự động đi ngang qua rồi lại lấy, thời gian cũngkhông kịp.Hứa Thanh có thể cảm thụ, thần niệm của mình đã xuất hiện dấu hiệu tiêutan, hắn hiểu được, thời gian… Không nhiều.“Liều!”Thân thể Hứa Thanh phi nhanh, bày ra tốc độ đến cực hạn, một đường tránhđi hạt giống khác, nhanh chóng tới gần, Thần Hoàng thi thể phía dưới cũngcàng ngày càng rõ ràng.Kích cỡ của nó, cuối cùng cũng có tham chiếu, Hứa Thanh so với nó, như làmột cọng lông tóc của thân thể!Mà uy áp đến từ thi thể Thần Hoàng, càng kinh khủng đến cực hạn, dù làHứa Thanh bây giờ ở trên nó rất xa, cũng vẫn bị tác động đến, thiên lôi trongtâm thần lập tức đạt đến cực hạn, thân biến thành từ thần niệm của hắn cũng sắpsụp đổ.Lòng Hứa Thanh hạ quyết tâm, không đợi bị uy áp này làm sụp đổ, mình đãthiêu đốt trước. Trong tiếng nổ vang, thân thần niệm của hắn tan nát, nhưngmượn nhờ lực thiêu đốt này, cuối cùng hắn xông ra phía trước một khoảng cách.Đụng chạm vào kia hạt giống bồ công anh trôi nổi kia.Khoảnh khắc tiếp xúc, một âm thanh cổ xưa lại uy nghiêm, tang thươngvang vọng trong tâm thần Hứa Thanh.“Thiên địa giới này, có thể nhìn thành một giếng…”Đầu óc Hứa Thanh ầm một tiếng, hết thảy cảm giác đều sụp đổ trong chớpmắt này, hóa thành trống không, thần niệm hắn cũng tiêu tan trong nơi TiênNguyên.Còn hạt giống bồ công anh kia, cũng chấn động, hơi lùi lại một chút, tiếptheo vẫn dựa theo quỹ tích ban đầu của nó, trở về cơ mẫu thể, chỉ là...Bóng dáng trong đó, giờ phút này từ hai biến thành ba!Nhưng bóng dáng thứ ba kia, rất là mơ hồ, như cũng có thể tiêu tán bất cứlúc nào, cho người ta một loại cảm giác rất khó hình thành triệt để.Mà chân thân Hứa Thanh, bây giờ đứng trong miếu cổ, đứng dưới biển lửa,đứng bên ngoài cửa sổ nơi Tiên Nguyên, hai mắt khép kín, không nhúc nhích.Hạ Tiên cung chủ bên cạnh, truyền đến một tiếng khẽ than thở, mang mộtchút tiếc nuối.Tiểu hồ điệp đương nhiên nghe ra ý này, thế là lập tức phát ra âm thanh lanhlảnh.“Hứa Thanh này quá tham lam, hạt giống trở về, còn chưa bị Tiên Nguyêntinh lọc ý chí trong đó, độ khó cảm ngộ đây khá lớn, nếu được Tiên Nguyên tinhlọc rồi, biến thành trống không, thì đơn giản hơn nhiều.”Trong ngôn từ của tiểu hồ điệp, mang một chút đắc ý cùng vui vẻ, đáy lòngthầm nói ai bảo Hứa Thanh ngươi chơi chết ta nhiều lần ở bên ngoài như vậy, tamới không nói trước cho ngươi bí mật này đâu.Trong tâm trạng vui sướng này, âm thanh của nàng vọng lại lần nữa.“Sư tôn, ngươi giúp hắn kéo dài mười nhịp, nhưng hắn lại không biết nắmchắc, đây chính là cơ duyên của hắn, cũng không cần thở dài nha.”“Không có chuyện gì, ngộ tính của ta càng tốt hơn, chờ ta lại cố gắng mộtchút, ta lợi hại hơn hắn.”“Bóng dáng Hứa Thanh này lưu lại bên trong hạt giống, khả năng cao là sẽtự tiêu tán, chứng minh hắn cảm ngộ thất bại, mà cho dù ngộ tính của hắn có thểđạt tới trình độ kém hơn ta một chút, thời gian cũng không kịp nha.”“Một khi hạt giống kia trở về mẫu thể, không chân chính lưu lại bóng dáng,cũng sẽ bị lọc sạch hết.”“Cho nên sư tôn, không cần tiếc nuối nha.”Tiểu hồ điệp vui vẻ thốt ra lời nói, nhưng Hạ Tiên cung chủ bên cạnh nghevậy thì lắc đầu.“Vì sư không phải tiếc nuối vì Hứa Thanh này, mà là tiếc nuối vì lựa chọnthu ngươi làm đồ đệ quá sớm.”Nói xong, ánh mắt Hạ Tiên cung chủ rơi vào nơi Tiên Nguyên, trên hạtgiống bồ công anh Hứa Thanh cảm ngộ kia.Tiểu hồ điệp sững sờ, không rõ ý trong lời nói này cho lắm, ánh mắt bảnnăng theo sư tôn nhìn về phía hạt giống Tiên Nguyên, miệng vừa muốn hỏi ralời, nhưng chớp mắt tiếp theo một con mắt biến thành từ đồ đằng trên cánhnàng, bỗng nhiên co rụt lại.