Quỷ Bí Chi Chủ

Chương 565: “Sự quan tâm” của “Kẻ Khờ”



“Chỉ cần xác định được tung tích đã có thể ẵm trọn 1000 bảng! Đây là lần đầu tiên tôi thấy một ủy thác như vậy đấy!” Trên con đường ngoài quán bar Lá Phong Hương, Danitz khá hưng phấn xoa xoa hai bàn tay, nắm tay đấm mạnh vào cột đèn khí gas màu sắt đen cao bằng người bên đường, tựa như hận không thể lang thang trong thành phố để tìm kiếm người phụ nữ tên Elaine kia ngay.

Đối với gã, 1000 bảng không phải con số nhỏ, nó đã đủ để cho thêm một căn nhà nữa vào bất động sản ở Bayam của gã, chỉ là sẽ không phải loại nằm ở nơi quảng trường phồn hoa nhất, đáng giá nhất.

Tấm Thảm Bay Tinh Linh lần trước gã có được cũng trị giá khoảng hai tới ba ngàn bảng, mà đây còn là chiến lợi phẩm trong trận đối kháng với đám nguy hiểm ‘Sắt Thép’ Mavity và ‘Bụi Gai Máu’ Hendry, không thể nào so sánh với một nhiệm vụ tìm người dễ dàng được.

Đi đằng trước, Klein nắm chặt một gói hàng bọc trong giấy báo – số vật liệu bùa chú mà hắn tốn mất 15 bảng để mua. Hắn chậm chân lại, quét mắt về phía Danitz, nói bằng tông giọng không cảm xúc:

“5500 bảng.”

“…” Gương mặt phấn khích của Danitz lập tức đông cứng.

Bấy giờ gã mới nhớ ra một vấn đề quan trọng. Trong mắt những hải tặc và nhà thám hiểm khác, gã cũng “hấp dẫn” chẳng kém gì Elaine tóc đỏ.

Họ chẳng cần phải chiến đấu với gã, chỉ cần nhận ra gã và trực tiếp tố cáo với quân đội, Giáo hội, đồn cảnh sát, rồi nghiễm nhiên nhận phần tiền thưởng hơn 1000 bảng. Sau cùng, gã đã là một hải tặc vĩ đại trị giá 5500 bảng rồi.

Gã đi tìm kiếm Elaine tóc đỏ cũng ngang với việc một quý cô sở hữu vóc dáng thướt tha, dung mạo tuyệt trần bước vào Rạp Hát Đỏ để giải trí.

Cứt…chó… Danitz lộ ra vẻ mặt dữ tợn, chửi thề một từ, ở giữa còn có khoảng ngân dài.

Cùng lúc, gã tự động giơ tay kéo mũ lưỡi trai, khiến vành nón càng thấp hơn nữa.

Sau khi tạt cho Danitz một gáo nước lạnh, Klein lại khôi phục tốc độ bình thường, cân nhắc tới chuyện làm sao để tìm được Elaine.

Vì khuyết thiếu vật trung gian và thông tin cần thiết nên hắn khó mà bói toán, chỉ có thể tính đến những biện pháp khác.

Phát động thuộc cấp, tổ chức cuộc điều tra toàn thành phố à? Đây là chuyện chỉ Giáo hội, quân đội và cảnh sát mới làm được. Dù là các băng đảng bản địa cũng khó mà hoàn thành… Chờ chút, hình như mình cũng có thể…

Hiện giờ mình là “Hải Thần” Kalvetua, tín đồ của mình trải rộng khắp Bayam, trải rộng khắp Đảo Lam Sơn. Mình chỉ cần phát một thông báo, không, giáng một thần dụ tới tất cả các tín đồ là có thể kêu họ tìm kiếm Elaine tóc đỏ ngay… Nhưng thế này có tổn hại đến cấp độ quá không nhỉ? Chỉ vì 1000 bảng mà làm mấy chuyện như vậy, thần cũng cần có mặt mũi mà…

Nếu mình là “Hải Thần” thật thì chẳng để ý vấn đề này làm gì, nhưng giờ mình đang đóng vai Kalvetua, nhất định phải cố gắng hết sức để duy trì tôn nghiêm của thần linh.

Khi Kalvetua gần sụp đổ, bức thiết phải tìm tới Leticia và cấp dưới của cô ta, nó cũng không phát thông báo thần dụ, chỉ đưa ra mệnh lệnh cho một phần tín đồ trung và cao tầng thôi… Mình có thể thay đổi Điều Răn, coi như là một phần của việc tái tạo lại hình tượng, nhưng không thể mang vẻ quá cấp thấp… Ừm, đây cũng là yêu cầu của việc đóng vai chân thực.

Chỉ đơn thuần giáng thần dụ cho đám người Kalat, Edmonton thì cũng khó mà tổ chức một cuộc tra xét nhanh chóng được. Hơn nữa, chắc chắn họ sẽ phóng đại tính nghiêm trọng của vấn đề, làm lớn mọi chuyện lên. Về sau không xử lý cẩn thật thì tệ lắm.

Còn một biện pháp, có thể ném máy thu phát vô tuyến lên phía trên sương xám một lần nữa, chờ mấy ngày rồi thử liên lạc gương ma Arrodes, hỏi tung tích Elaine tóc đỏ xem. Việc này cần phải cẩn thận, chuẩn bị sẵn từ trước, dùng bói toán để xác định. Mình không muốn nhận điện tín kỳ quái tới từ Chúa Sáng Thế Chân Thực hay Ma Nữ Nguyên Sơ đâu. Dù chỉ nhìn một tẹo thôi đã cũng hóa điên luôn.

Klein nhanh chóng nảy ra ý tưởng, leo lên một chiếc xe ngựa cho thuê dừng ở đầu phố. Danitz ấn mũ lưỡi trai, theo sát đằng sau.

Quay trở về quán trọ Azure Breeze, Klein bỏ mũ và cởi áo khoác, nói với Danitz:

“Nếu thuyền trưởng ngươi báo mộng cho ngươi, hãy hỏi thăm thông tin về Elaine tóc đỏ.”

“Cô ấy cũng không biết đâu. Nếu biết thì tôi đã nhận ra Elaine tóc đỏ này rồi.” Danitz cười khùng khục, “Cũng chẳng biết ai đang tìm cô ta nữa, nguyện bỏ ra cái giá những 1000 bảng lận.”

Gã để suy nghĩ bay cao bay xa, mặc sức tưởng tượng ra một câu chuyện có thể sánh với những chuyện tình cảm của Rossell Đại Đế.

Klein nhìn gã một chút, lơ đãng nhắc:

“Đêm nay ta nghe lén.”

“Anh nghe lén á?” Danitz hơi hoàn hồn, tưởng mình nghe lầm.

“Phải.” Klein khẽ gật đầu.

Gehrman Sparrow nhận ra mình đã quá mệt mỏi rồi? Dù tên này hơi điên cuồng, nhưng bản chất vẫn là một người tốt đấy chứ. Lúc ở Cảng Bansy, chỉ vì chút lý do không đâu mà lại quyết định mạo hiểm đi cứu người… Danitz thầm thở dài.

Cầm máy thu phát vô tuyến và mấy đồ vật tương ứng, Klein tiến vào phòng ngủ, khóa trái cửa phòng, dùng nghi thức hiến tế ném chúng lên phía trên sương xám.

Xong xuôi, hắn không vội rời khỏi cung điện nguy nga ngay mà vẫy tay khiến Quyền Trượng Hải Thần bay từ trong đống đồ linh tinh ra, rà soát qua từng lời cầu nguyện của những người khác nhau, tích lũy kinh nghiệm ngàn người ngàn mặt.

Trong quá trình này, thỉnh thoảng hắn đáp lại, hệt như một đứa trẻ con vẫn đang rất hứng thú với một món đồ chơi mới.

Ngay khi Klein chuẩn bị xem đến cái cuối, bên cạnh ghế ngồi ‘Kẻ Khờ’ chợt xuất hiện một vòng sáng liên tục đẩy ra gợn sóng.

Có người khẩn cầu mình, khẩn cầu “Kẻ Khờ” chứ không phải “Hải Thần”… Klein nhướn mày, duỗi linh tính ra, tra quét tràng cảnh bên trong vòng sáng.

Cảng Enmat, trong một gian phòng với tấm mành cửa khép chặt.

Mặc một chiếc áo choàng cổ điển màu đen, Ed Sheeran cố kìm chế nội tâm xúc động, nói với thiếu nữ Denise ngọt ngào trẻ trung trước mặt:

“Ân điển mà thần linh ban nằm trong người chúng ta, nhưng nếu muốn đạt được nó, nhất định phải có bậc thầy chỉ dẫn.

Linh hồn của con thuần khiết và được các thần ưu ái. Ta sẽ tự tay dẫn lối cho con. Trong quá trình này, bất kể chuyện gì xảy ra, con cũng phải tin và nghe theo ta.

Trước đấy, con có điều gì muốn hỏi không?”

Ed Sheeran là một tay lừa đảo. Thứ gã giỏi nhất chính là thành lập tà giáo lừa tiền sắc. Sau đó, trước khi quy mô kịp mở rộng khiến cảnh sát chú ý, gã quyết đoán chạy trốn.

Lần này, gã tới từ Backlund, giả trang thành một bề tôi của “Kẻ Khờ” đang bị vô số thành viên băng đảng tìm kiếm, cũng phát triển một loạt tín đồ trong nhóm mục tiêu của mình.

Gã dối trá tuyên bố rằng “Kẻ Khờ” chính là hóa thân của Chúa Tể Bão Táp, sẽ hàng lâm cứu vớt tín đồ vào lúc tận thế. Đây là một bí mật không thể truyền bá rộng rãi, chỉ có thể bí mật tuyên truyền, nếu không sẽ hấp dẫn sự chú ý của Giáo hội các thần linh khác. Chỉ những người được chọn mới có thể tín ngưỡng “Kẻ Khờ” trước, là nhóm sẽ đạt được cứu vớt đầu tiên.

Vì để tăng sức thuyết phục của bản thân, gã đã tốn kha khá tiền ở Backlund để mua được tờ giấy ghi tôn danh “Kẻ Khờ”.

Đối với nội dung trên trang giấy, gã đánh giá là:

“Trông rất giống thật.”

Denise vừa e ngại vừa mong đợi, hỏi:

“Thưa Đấng bề tôi, tại sao đã đọc tôn danh của thần lên rồi mà chúng ta vẫn không nhận được lời đáp ạ? Chẳng phải chúng ta là những người được chọn để tắm mình trong ân điển của thần sao?”

Ta sẽ lập tức cho con “Ân điển của Thần”… Ed Sheeran hít một hơi sâu, cố đè nén hình ảnh mê hoặc trong đầu:

“Hai nguyên nhân. Một, con còn chưa khai quật ra ân điển tiềm ẩn mà thần linh ban trong cơ thể. Lát nữa ta sẽ giúp con hoàn thành.

Hai, con chưa đủ thành kính. Đừng giải thích, ta có thể nhìn thấu tâm linh của con.

Chờ đến lúc con làm xong hết thảy, con sẽ có thể tụng niệm ra tôn danh chân chính của thần linh, từ đó nhận được lời đáp lại, giống như ta.”

Dưới ánh mắt sùng bái và hiếu kỳ của Denise, Ed Sheeran cầm bút máy đặt bên cạnh lên, viết soàn soạt một hàng chữ.

Đó là ngôn ngữ Hermes dùng cho việc thờ cúng.

Nhằm giúp công cuộc lừa đảo thành công, Ed Sheeran đã nắm giữ kha khá tri thức tôn giáo, thậm chí còn đi nghe lén tiết khảo cổ học của Hệ Lịch sử trường đại học.

Giữ tờ giấy trước mặt Denise, gã đắc ý đọc câu văn tiếng Hermes bản thân vừa viết lên:

“Kẻ Khờ không thuộc về thời đại này,

Chúa tể thần bí ngự trên màn sương xám,

Vị vua Hoàng Hắc nắm giữ vận may.”

Ngay sau đó, Ed Sheeran khép hờ mắt, dang cánh tay ra, nói như đang mê:

“Ta cảm nhận được sự quan tâm của thần linh.”

Ngay khi ấy, một tia sét bạc trắng lóe lên giữa không trung đánh xuống, bổ trúng vào đỉnh đầu Ed Sheeran.

Xèo một tiếng, những tia điện li ti bay loạn xạ trên người gã. Dưới “Sự quan tâm của thần linh”, gã ngã vật xuống đất, bên ngoài thân thể nhanh chóng cháy đen, cơ bắp run rẩy dữ dội.

Vài giây sau, trong tiếng than thở kinh ngạc của Denise “Đấng Ed Sheeran đúng thật là bề tôi của thần linh”, gã ngừng tất cả cử động lại, bao gồm cả hô hấp.

Rốt cuộc Denise cũng cảm thấy có gì đó sai sai. Cô cẩn thận tiến lên một bước, xách váy ngồi xuống, đưa ngón tay tới trước chóp mũi Ed Sheeran.

Ngài ấy, ngài ấy chết rồi… Ngài ấy chết rồi! Denise chợt lùi lại, hoảng sợ ngã bịch xuống đất.

Cô khóc toáng lên, lảo đảo xiêu vẹo lao ra khỏi căn phòng, chạy thẳng tới đồn cảnh sát gần nhất.

Phía trên sương xám, Klein lặng lẽ thu hồi Quyền Trượng Hải Thần.

Lại dám nhân danh ta đi lừa gạt tài sản, làm bẩn phụ nữ… Khóe miệng Klein giật một cái, hắn chỉ hận không thể lại cho tên khốn Ed Sheeran kia thêm một tia sét nữa.

Đây gọi là quật xác.

Chắc cô bé kia sẽ đi báo cảnh sát chứ nhỉ? Loại án này chắc chắn sẽ được chuyển giao cho tiểu đội Người Phi Phàm tương ứng. Không biết là Kẻ Gác Đêm, Kẻ Trừng Phạt hay Trái Tim Máy Móc đến xử lý đây… Sau những gì ngài A đã làm, tiếng tăm của “Kẻ Khờ” ở Backlund không còn nhỏ nữa, hẳn đã có hồ sơ trong tổ chức chính phủ rồi. Ừm, không chừng họ còn tập trung tất cả trường hợp lại, giao cho Găng Tay Đỏ hoặc đội ngũ chuyên môn cùng loại với Găng Tay Đỏ xử lý ấy chứ… Thân phận và kiến thức khi làm Kẻ Gác Đêm trước kia của Klein đã giúp hắn cân nhắc tới khả năng phát triển trong tương lai.

Song, hắn nhanh chóng vứt chuyện này ra sau đầu, vì dù có thế nào thì họ cũng chẳng điều tra ra được hắn.

Klein ném Quyền Trượng Hải Thần vào trong đống đồ lộn xộn, chuẩn bị quay về thế giới hiện thực.

Đột nhiên, một trong những ngôi sao đỏ thẫm đang lặng lẽ trôi nổi trên màn sương xám vô biên vô tận chợt sáng bừng lên, khuếch tán ra ánh sáng như nước!

Nó phồng lên rồi co vào, co vào rồi lại phồng lên, nổi bật dị thường.

Đây là một “ngôi sao” đỏ thẫm không thuộc về bất cứ thành viên nào trong Hội Tarot.

Hôm nay bận rộn thế nhỉ… Sẽ là ai đây? Người giống tiểu thư ‘Chính Nghĩa’, ngài ‘Người Treo Ngược’, nhóc ‘Mặt Trời’, ai đó dựa vào một số vật phẩm để phát sinh kết nối với sương xám à? Klein suy tư lan tràn linh tính, không đáp lại mà chỉ quan sát.