Giữa cột sáng thần thánh, đã hoàn toàn mất đi sự trợ giúp từ sức mạnh ngoại lai, mụn cóc và máu thịt nhanh chóng tan rã như tuyết đọng gặp phải cầu kim loại nung đỏ.
Trong tiếng xèo xèo khó mô tả thành lời, khuôn mặt Cynthia nhíu lại, có vẻ thống khổ dị thường.
Cô ta chật vật quay đầu lại, nhìn lên nhìn xuống, biểu cảm trở nên hoảng sợ và hoang mang. Cuối cùng, cô ta cũng nhận ra mình bị làm sao.
“Đô đốc ơi…” Cynthia cất lên tiếng nói run rẩy khi nhìn về phía trước với nỗi sợ hãi và tuyệt vọng, nhưng chỉ có thể thấy một gương mặt xa lạ.
Klein có thể cho Đói Khát Ngọ Nguậy ăn phần máu thịt và linh hồn đã biến dị của Cynthia, nhưng lúc này hắn chỉ thở dài, đáp lại với tông giọng điềm tĩnh:
“Sau này cố gắng đừng tiếp xúc với vật phẩm hay tôn giáo kỳ lạ nữa.”
Từ góc nhìn của hắn, nguyên nhân Cynthia đã biến thành bộ dạng quái vật như này, chỉ có thể là do một tà giáo hoặc một vật phẩm vô cùng nguy hiểm nào đó. Cô ta đã dính tới vài tồn tại không thể nhìn thẳng vào, kết quả là được đáp lại.
Cynthia có vẻ đã hiểu ra điều gì, cái đầu còn lại và chút ít máu thịt chảy nước mắt:
“Là Mẫu Thụ Dục Vọng, là Giáo phái Thiên Thể…
Đô đốc, Đô đốc ơi, em không muốn chết, em không muốn chết đâu!
Cứu em với! Ngài cứu em với!”
Mẫu Thụ Dục Vọng… Giáo phái Thiên Thể… Hoàn toàn không nằm trong phạm vi tri thức thần bí học của mình… Klein giữ nguyên biểu cảm, thương hại nhìn Cynthia đang cầu cứu. Hắn dang hai tay ra, trầm giọng:
“Cái chết không phải điểm cuối cùng, cô sẽ được cứu rỗi khi trở về bên thần linh.”
Lại một cột sáng thần thánh thuần khiết khác đáp xuống, khuôn mặt xinh đẹp đang khóc lóc của Cynthia hoàn toàn cố định tại chỗ.
Đôi mắt cô ta chìm trong tuyệt vọng nhưng vẫn chứa đôi phần mong chờ được gửi về Thiên quốc sau khi chết.
Dưới “ánh dương” chói lọi, đầu và phần thân còn sót lại của cô ta dần dần tan rã rồi biến mất, bị tịnh hóa hoàn toàn.
Klein lẳng lặng quan sát khung cảnh ấy, không lộ một biểu cảm, không động một ngón tay.
Sau khi mọi thứ đã kết thúc, hắn mới nhếch khóe miệng, khó giấu nổi vẻ chua xót khi cười nhẹ:
“Đây quả là một thế giới điên cuồng và hỗn loạn…”
Hắn không dám thông linh Cynthia sau sự kiện vừa rồi. Quá nhiều điều quỷ dị xảy ra khiến hắn phải từ bỏ ý nghĩ đưa linh thể Cynthia lên phía trên sương xám để “hỏi thăm”. Mà đối mặt với loại cảm giác tà ác không thể giải quyết và sự ăn mòn ngày càng nghiêm trọng kia, hắn chỉ có thể tịnh hóa sạch sẽ Cynthia. Dù gì đây cũng là một thế giới có Chân Thần, có lẽ thực sự tồn tại Thiên quốc sau khi chết.
Về phần sự cắn trả của Đói Khát Ngọ Nguậy, tạm thời Klein không lo lắng. Trải qua thời gian ở chung lâu dài vậy rồi, món vật phẩm thần kỳ đã bị phong ấn ở một trình độ nhất định này đã được hắn chỉnh đốn lại. Sau mỗi lần dùng không cần cho nó đồ ăn ngay. Nó đã khôi phục trạng thái ban đầu, mỗi lần kích hoạt chỉ cần ăn một lần trong vòng 24 giờ, bất kể có sử dụng bao nhiêu lần đi nữa. Đương nhiên, nếu ngày nào không dùng đến thì chẳng cần cho nó ăn.
Bởi vậy, Klein có đầy thời gian tìm kiếm đồ ăn cho Đói Khát Ngọ Nguậy mà không phải làm hại người vô tội.
Cùng lắm thì mình cứ ném nó lên phía trên sương xám thôi… Klein quan sát xung quanh, nhận ra những cận vệ và người hầu nam nữ trong phòng đều đã thoát khỏi ảnh hưởng từ dục vọng bị phóng đại của bản thân, đang nằm bất tỉnh. Trong đây bao gồm cả hầu gái đã bóp cổ đồng nghiệp để khát cầu lời khen ngợi tán thưởng và thư ký Luan tóc vàng.
Quả nhiên, phải giải quyết gốc rễ vấn đề mới kết thúc mọi chuyện hoàn toàn được…
Dựa trên mô tả của Đô đốc Emilius, ít nhất Luan cũng là Người Phi Phàm Danh sách 6, được nghi là “Nam Tước Sa Ngã”, thậm chí có thể đã bí mật lên Danh sách 5 rồi… Kể cả anh ta cũng dễ dàng bị khống chế bởi dục vọng đã phóng đại. Nghĩa là bản chất sức mạnh đã hàng lâm nhờ Cynthia kia rất khủng khiếp. Nhưng tại sao chỉ khiến mình mộng tinh thôi…
Không tính vật phẩm thần kỳ, hẳn mình và Luan có cùng cấp độ…
Chẳng lẽ vì một phần sức mạnh của sương xám đã đan dệt với hiện thực nên mới cung cấp trợ giúp cho mình? Chẳng lẽ do giới hạn của khế ước tạm thời mà Đô đốc Emilius đặt lên mình? Hay là tính cả hai yếu tố này?
Ừm, nếu không nhờ chúng, thì vốn là mục tiêu chủ yếu của Cynthia, dục vọng về phương diện tình dục của mình chắc chắn sẽ bị phóng đại lên. Tức là sẽ không chỉ mơ thấy giấc mộng lãng mạn ướt át vậy đâu… Klein duỗi tay vuốt mặt theo thói quan, lại biến về ngoại hình Emilius Levitt.
Vì tính mạng của những người còn lại tạm thời không còn bị uy hiếp, hắn cẩn thận dò xét căn phòng, linh cảm bỗng bị kích thích.
Tiến lên vài bước, Klein đến chỗ Cynthia vừa biến mất, cúi người nhặt một sợi dây chuyền lên từ đống quần áo rách nát trên giường.
Mặt dây chuyền dài cỡ một đốt ngón tay, màu đen kịt, trông khá giống một chiếc sừng tê giác thu nhỏ. Bề ngoài nó trông khá u ám, phủ kín vết nứt. Trừ cảm giác hơi tà dị thì không có ánh sáng linh tính tỏa ra.
Đây chính là món vật phẩm nguy hiểm đã khiến Cynthia biến dị sao? Vì nó kết nối với tồn tại không thể nhìn thẳng vào, nên nó đã hoàn thành sứ mệnh, rót toàn bộ sức mạnh vào trong cơ thể Cynthia? Dựa vào tình trạng của mặt dây chuyền và kinh nghiệm trong quá khứ, Klein phán đoán sơ bộ.
Hắn kiểm tra toàn khu vực nhưng không tìm thấy gì khác, thế là rút người giấy ra xử lý hết vết tích tại hiện trường. Hắn cũng giải trừ hạn chế của bùa chú rồi tiến về phía thư ký Luan – người mang chút dấu hiệu bị ăn mòn vì tạm thời bị đóa hoa kia cắn nuốt. Hắn nâng gối, đá mũi chân vào người đối phương mấy cái.
Với tính cách của Emilius, chắc chẳng làm mấy việc như ngồi xổm xuống lay thư ký tỉnh lại đâu… Ha, cái thái độ nhìn xuống người khác của tên ngạo mạn này ngứa mắt thật, chỉ muốn đánh cho một trận… Klein dừng chân, nghiêm mặt nhìn Luan từ từ tỉnh lại.
“Ngài Đô đốc…” Luan nhất thời mê mang, tựa như không thể phân biệt nổi đâu là mơ, đâu là thật.
Làm một người ở địa vị cấp cao, mình không có nghĩa vụ phải giải thích… Klein nhìn xuống Luan, trầm giọng:
“Ngươi đánh thức toàn bộ những người bị thương nhẹ ở đây dậy, bảo một phần đi cứu chữa số còn lại, một phần đi điều tra Giáo phái Thiên Thể trên Đảo Olavi. Chúng tôn thờ một Tà Thần tên Mẫu Thụ Dục Vọng. Ừm… Điều tra bắt đầu từ những người xung quanh Cynthia.
Ta sẽ chờ báo cáo trong thư phòng.”
Nói xong, hắn cầm mặt dây chuyền hình sừng tê giác nhỏ bị vỡ kia, quay người đi ra khỏi phòng ngủ chính, bước vào thư phòng an tĩnh không chịu tác động nào.
Là một nhân vật quan trọng của quân đội, dù có đôi chút bất lực khi phải đối mặt với cao tầng của Vương quốc, hắn vẫn phải chọn coi nhẹ một số chuyện. Chẳng hạn như điện báo mệnh lệnh bãi bỏ chức vụ Thống đốc của Alston và thông báo tân Thống đốc đã tới——Điều này đồng nghĩa với việc tân Thống đốc đã xuất phát một thời gian dài trước đó rồi. Vậy mà thân là một Tư lệnh Hải quân tối cao tại vùng trung tâm Biển Sonia, Emilius Levitt lại chẳng hề được nhận một tin tức gì. Tuy nhiên, trên Đảo Olavi, đối với thư ký Luan, hệ thống cảnh sát địa phương và các thành viên của căn cứ Hải quân, Emilius vẫn nắm giữ uy quyền tuyệt đối, không cần tự mình điều tra, có việc gì là cứ ra lệnh cho cấp dưới.
Bán Thần chỉ cần đề phòng tai nạn và chờ tin mới, chứ không cần bận rộn ngược xuôi!
Trong thư phòng, Klein lắng nghe âm thanh bước chân hỗn loạn, cùng với tiếng thét thất thanh, tiếng hỏi và tiếng trao đổi liên miên. Hắn vô thức nhớ tới bầu trời sao rực rỡ và ngôi sao sáng chói lọi kia.
Rốt cuộc chúng tượng trưng cho cái gì vậy? Klein nhíu mày, ngồi lên ghế bành trước bàn sách. Bóng dáng hắn chìm vào trong bóng tối sau tấm màn.
Chẳng mấy chốc hắn đã có liên tưởng nhất định. Dựa trên truyền thuyết từ Thành Bạch Ngân và mô tả của Emlyn White về tình hình của Huyết tộc, hắn xác thực rằng đường tắt ‘Mặt Trăng’ nắm giữ một phần quyền hành “sinh sôi nảy nở”, điều này khá ăn khớp với ý định và hành động của Cynthia.
Một bầu trời sao lấp lánh… Ngài “Cửa” từng nói với Rossell Đại Đế, lá bài Tarot đối ứng với Nữ Thần là “Ngôi Sao” chứ không phải “Mặt Trăng”. Có khi nào bầu trời sao hư ảo này tượng trưng cho Thần không? Ừm, “Mặt Trăng Nguyên Thủy” được nghi là clone của một vị thần linh, ác ma cấp cao hoặc một Thiên Sứ nào đó. Nữ Thần thì lại có tôn danh “mặt trăng đỏ rực”. Chẳng lẽ Thần đã giả mạo “Mặt Trăng Nguyên Thủy”, chiếm vị trí tương ứng và nắm giữ quyền hành cần thiết? Dù biết ý nghĩ này vô cùng khinh nhờn, Klein vẫn không khỏi hoài nghi Nữ Thần Đêm Tối.
Nhưng hắn nhanh chóng phủ nhận suy đoán này. Vì bất kể là Thủy Tổ Ma Cà Rồng Lilith hay “Mặt Trăng Nguyên Thủy” đều chỉ biểu hiện “sinh sôi nảy nở” một cách thuần túy, chứ không liên quan gì tới dục vọng ham ăn, kiêu ngạo và nhu cầu muốn được ca ngợi. Thứ này mâu thuẫn với biểu hiện của các nạn nhân. Mà các tôn danh còn lại của Nữ Thần Đêm Tối cũng không bao hàm những lĩnh vực tương tự.
Ngược lại, đây còn phù hợp với đặc trưng của đường tắt ‘Ác Ma’ hơn. “Sứ Đồ Dục Vọng” chính là chuyên gia về phương diện này… Chẳng lẽ kẻ thay thế “Mặt Trăng Nguyên Thủy” thực sự là một ác ma cấp cao sao, hay thậm chí vị Vua Ác Ma nọ được xưng tụng là “Mặt Tối Vũ Trụ”, Danh sách 0 “Vực Sâu”? Khả thi lắm, nhưng vấn đề là lẽ ra không nên hiện ra một bầu trời sao và một ngôi sao sáng chói mới đúng chứ. Dù cho là ‘Mặt Trăng’ hay ‘Vực Sâu’, đều chẳng liên quan gì tới ký hiệu tượng trưng này mà… Càng cân nhắc, Klein càng cảm thấy suy đoán này có vấn đề.
Đang lạc trong suy nghĩ, hắn đột ngột nhớ ra một khái niệm.
Đây là nội dung quan trọng thường xuyên xuất hiện trong kiến thức thần bí học mà hắn tiếp xúc, nhưng hắn chưa bao giờ được nghe mô tả hay giải thích chi tiết về nó!
Đó chính là Tinh giới!
Trừ Học phái Sinh Mệnh và một số tổ chức tin tưởng vào tri thức như “Thế giới lý tính tuyệt đối”, thì hầu hết các kiến thức thần bí học đều cho rằng thế giới được cấu thành từ hiện thực, Linh giới và Tinh giới.
Hiện thực không có gì phải giải thích. Tri thức về Linh giới là cơ sở của vô vàn nghi thức ma pháp và sức mạnh phi phàm. Chỉ có kiến thức về Tinh giới của Klein là vẫn nằm nguyên tại con số 0.
Thế nên, trời sao lấp lánh đại diện cho Tinh giới, còn ngôi sao sáng kia chính là một tồn tại nào đó ở Tinh giới? Mình đã luôn hoài nghi Tinh giới chính là nơi ở của Chân Thần. Vậy thì việc hình ảnh này biểu trưng cho “Mặt Trăng Nguyên Thủy” cũng không phải điều gì khó chấp nhận… Klein không dám nghĩ sâu hơn. Hắn vừa nhớ lại chi tiết mấy ngày qua, vừa chờ kết quả điều tra của cấp dưới.
Thời gian dần trôi, cuối cùng Klein cũng nghe thấy tiếng bước chân lên lầu quen thuộc.
Thư ký Luan gõ cửa trước khi bước vào, cúi người, điềm tĩnh báo cáo:
“Thưa ngài Đô đốc, đã tìm được Giáo phái Thiên Thể, tóm được thủ lĩnh của bọn chúng.
Đây là manh mối do cha mẹ tiểu thư Cynthia cung cấp.
Giáo phái này hoạt động khá sôi nổi trong vài năm gần đây ở Olavi. Chúng lấy tôn chỉ không mặc quần áo, trở về với tự nhiên và phóng túng bản tính vốn có; cho rằng nhân loại có thể giải phóng được linh tính bản thân dưới trạng thái ấy.
Sinh đẻ ra thế hệ tiếp theo chính là sản phẩm phụ của lý niệm này.”
Ngừng một chút, Luan mới bổ sung:
“Thủ lĩnh của bọn chúng là một Người Phi Phàm, Danh sách 8 “Tên Điên”.”
“Tên Điên”? “Tên Điên” thuộc đường tắt ‘Tù Nhân’? Có dính dáng tới Học phái Hoa Hồng? Ừm, nội bộ Học phái Hoa Hồng có hai phe, Hệ Tiết chế và Hệ Phóng túng. Lý niệm của hệ sau khá tương đồng với tình hình hiện trường… Klein thoạt thầm giật mình, nhưng bên ngoài vẫn dửng dưng:
“Mang gã tới đây.”