Quỷ Dị: Ta Thận Phận Tiến Vào, Vậy Mà Là Nữ?

Chương 2: Quỷ Dị thế Giới Quy Tắc.



Chương 2: Quỷ Dị thế Giới Quy Tắc.

Chương 2: Quỷ Dị Thế Giới Quy Tắc.

"Mỗi một lần các ngươi đi, sẽ có một tuần quay về thế giới hiện thực."

"Đây chỉ là ba cửa đầu, từ cửa thứ 4 trở đi sẽ là ba tháng."

"Cửa thứ 6 trở đi là sáu tháng."

"Cửa thứ 8 trở đi là 1 năm chuẩn bị."

"Mỗi lần như vậy là chín cửa ải, các ngươi phải vượt qua tùy độ khó lúc khởi đầu."

"Thường thường quỷ dị chỉ là từ dễ đến khó, ta cũng gặp qua nhiều trường hợp lúc bắt đầu đã khó."

"Nhưng do là cửa thứ nhất hạn chế c·hết, trừ khi phá vỡ quy tắc, quỷ sẽ không phát huy hết được năng lực."

Nói đến đây hắn hút điếu thuốc thở khói ra.

"Mỗi lần đi vào quỷ dị cửa ải các ngươi may mắn có thể mang về quỷ dị đồ vật, sẽ có hữu ích."

"Mỗi quỷ dị đồ vật chia cũng theo cấp bậc."

"Cấp 1 đến Cấp 9."

"Theo quy tắc tiến vào cửa đồng dạng, cấp càng cao năng lực càng mạnh."

"Cũng có thể thức tỉnh năng lực, mỗi khi qua cửa ải đầu tiên."

Nói đến đây Liễu Như Yên thâm tâm nói: "Vậy ta là trường hợp đặc biệt? Có thể thức tỉnh năng lực từ trước."

Lục Hàn lên tiếng: "Quỷ dị đồ vật có giới hạn sao?"

Quốc Vũ thở dài: "Quỷ dị đồ vật đương nhiên có giới hạn, một khi sử dụng hết nó sẽ tiêu biến."

Ánh mắt hắn càng trở nên sắc bén: "Tiêu biến là điều dễ hiểu, các ngươi vận khí không tốt."

"Quỷ dị đồ vật tiêu biến lúc, có khả năng xuất hiện con quỷ mà quỷ dị ngươi gặp phải thả ra."

"Quỷ dị đồ vật vừa là hại vừa là lợi."

Quốc Vũ thở dài: "Các ngươi còn muốn hỏi gì sao?"

Lục Hàn: "Tiền bối, muốn vượt qua quỷ dị cánh cửa làm như thế nào?"

"Cái này, không phải việc gì khó, từ cấp 1 đến 6 các ngươi sẽ được nhiệm vụ chỉ dẫn hoàn thành cái gì."

"Nhiệm vụ sẽ rõ ràng và đưa manh mối, từ 7 trở đi chúng ta không có nhiệm vụ, phải dựa vào suy tư và manh mối."

"Một khi tiến vào cũng sẽ có người trong thế giới quỷ dị, đưa ra nhiệm vụ, tùy may mắn."



Hắn nói đến đây mắt lại tối sầm.

"Nhưng mà nhiệm vụ nói rõ, đã không còn đến cấp 6 nữa rồi."

"Chỉ còn là 1 đến 4 mà thôi, đây là ta phát hiện hoặc nó đang ẩn ý gì sao?"

"Nhưng mà vẫn có thể có nhiệm vụ thoát khỏi là sống sót qua 7 ngày thời gian hoặc lớn hơn."

"Nhiều nhất một tháng là qua khỏi."

Lục Hàn gật đầu, Liễu Như Yên không hỏi gì nhiều, nàng chỉ thắc mắc một câu.

"Làm sao để có Quỷ Dị đồ vật?"

"Muốn lấy quỷ dị đồ vật không khó, nhưng mang ra ngoài được hay không mới là một vấn đề lớn."

"Quỷ dị đồ vật dễ kiếm nhất là g·iết người, chỉ còn bản thân độ khó quỷ dị cánh cửa sẽ giảm đi."

"Vượt qua sẽ được ngẫu nhiên một quỷ dị đồ vật."

"Còn một cách khác là, hoàn thành quỷ dị, quỷ dị đồ vật ta gặp trong bí cảnh rất nhiều."

"Ngẫu nhiên có thể mang ra ngoài."

"Ta cũng chỉ biết sơ lược như vậy." Quốc Vũ không giải thích gì thêm, dù sao hắn biết tất cả mọi thứ đều nói ra rồi.

Lục Hàn nghe vậy: "Mạo muội hỏi tiền bối, người bây giờ là quỷ dị cánh cửa thứ mấy, năng lực là cái gì?"

"Các ngươi là người mới, ta nói cũng không sao." hắn nói như vậy đương nhiên không phải là sợ hai người.

Mà hai người sống sót qua cánh cửa người mới không, mới là một điều quyết định.

Nói bây giờ, mấy phút sau người đ·ã c·hết, cũng coi như bản thân không thấy thất đức.

Hắn từ căn hộ khác, gọi (biệt thự) một trong hai đều được.

Hắn qua căn hộ khác thấy qua, người mới tiến vào đa phần sẽ c·hết.

"Cánh cửa quỷ dị không cao, chỉ là cấp 8 còn năng lực là miễn c·hết một lần, hồi chiêu cũng rất lâu 1 tuần 1 lần."

"Oa như vậy tiền bối, ngươi chả lẽ không biết như vậy là bất tử, cánh cửa mỗi lần tiến vào là 1 tuần, hoặc 3 tháng đến 1 năm."

Liễu Như Yên đứng dậy nói. Dù sao nàng cũng phải làm, như bộ dáng người mới một điểm.

Quốc Vũ thở dài: "Không dễ như vậy đâu, quỷ cánh cửa thứ nhất, mỗi lần t·ấn c·ông g·iết một người."

"Sẽ mất 10 hoặc 30 phút để t·ấn c·ông tiếp, nhưng càng lên cao thời gian càng ít, hoặc không có, hoặc vi phạm quy tắc quỷ dị."

"Sẽ c·hết liên tục."

"Các ngươi nói còn bất tử sao?"



"Ta cũng suýt c·hết tại cánh cửa thứ 6 một lần, may mắn có quỷ dị đồ vật."

Quốc Vũ nói đến đây lại nhìn thời gian trên đồng hồ treo tường.

"Thời gian sắp đến rồi, các ngươi nhìn trên gương sẽ có bản thân nhiệm vụ."

Hai người gật đầu đứng dậy đi tới trước gương, thấy rõ Liễu Như Yên, Lục Hàn vậy mà cùng chung nhiệm vụ.

Tại sao hai người biết, chung nhiệm vụ, bởi tên hai người ở trên.

Màu máu chữ nhiệm vụ lại xuất hiện một lần.

"Sống sót qua thôn làng kỳ lạ, thời hạn bảy ngày, hoặc giải nỗi oan uổng n·gười đ·ã k·huất."

Bên dưới còn có: "Mộ, Hoa."

Lục Hàn đưa tay sờ dưới cằm suy tư: "Mộ, Hoa là thứ gì?"

Hắn không rõ, nhưng nắm chắc 100% đây là nhắc nhở bản thân đối với lần này cánh cửa.

Gọi thôn làng kỳ lạ.

Quốc Vũ chậm rãi đi tới: "Đây là gợi ý cánh cửa, các ngươi hãy nhớ kỹ."

Bỗng tiếng ken két vang lên.

Cánh cửa lớn từ từ mở ra.

Hai người đồng loạt đi tới trước cửa, không như những cửa mở khác.

Trước cửa không phải là một con đường, hay là một mảnh sân nào.

Mà là một mảnh sương mù đỏ lớn. Lục Hàn mở to mắt, đây chính là bước vào quỷ dị thử thách?

Liễu Như Yên bên cạnh cười nhẹ, cuối cùng cũng đến quỷ dị cánh cửa thứ nhất.

Hai người đồng loạt bước chân ra ngoài, biến mất khỏi tầm mắt Quốc Vũ.

Hai người bóng dáng dần dần đi xa, không còn thấy bóng dáng.

Cánh cửa mới dần dần khép lại.

Quốc Vũ quay lại chỗ ngồi: "Mong 2 đứa trẻ không c·hết sớm, ta nơi này mới đến người."

"Cư nhiên c·hết sớm rất chán."

Một bên khác.



Không biết qua bao lâu.

Hai người bước ra ngoài cánh cửa, đi trong sương mù lạc lối.

Lục Hàn đang đi vừa suy nghĩ, cánh cửa thứ nhất của hắn gọi thôn làng kỳ lạ.

"Hoa cùng Mộ sao?"

Đang nói hắn quay đầu, lại không phát hiện Liễu Như Yên ở bên cạnh, nàng đã biến mất.

Hắn không quá ngạc nhiên, đương nhiên là bởi huynh đệ hắn đã nói cho hắn biết.

Dù có hai người đi vào cùng một cửa ải, nếu như đối phương có nhiệm vụ khác bản thân hắn.

Sẽ không cùng hắn đi một con đường.

Lục Hàn cười nhẹ: "Có chút ý tứ."

Hắn nói ra lời này đương nhiên hắn biết, vừa mới tiến vào cửa ải thứ nhất, nếu là người khác đồng bọn biến mất trước mắt.

Chắc chắn rất hoảng, nhưng mà hắn rất khác biệt, do đó không có sợ hãi.

Cứ thản nhiên đi về phía trước.

Không đi được mấy bước, phía trước xuất hiện ánh sáng.

Hắn một bước đi qua xuất hiện là một con đường đi thẳng vào thôn làng.

Phía trước là mười mấy người, hắn không đếm được.

Mấy người quay đầu nhìn lại hắn: "Lại người mới đến, hóa ra chưa có thôn làng người dẫn là như vậy."

"Như vậy đông đủ." trung niên nam nhân bình tĩnh nói.

Có người hoảng sợ, có người bình tĩnh.

"Ta đây là lần đầu tiến vào quỷ dị cánh cửa, thật sự không sao chứ?"

"Ta nghe tiền bối căn hộ nói qua, rất nhiều người mới vào đều c·hết."

Một nữ sinh còn mặc trên mình đồng phục trường, ngồi xổm ôm đầu không ngừng khóc lóc kêu tha.

Hai chân không ngừng run rẩy.

Lục Hàn nhìn xung quanh bối cảnh không có gì đặc sắc.

Xung quanh cây cối rất nhiều, giống như một thôn làng hẻo lánh.

Xung quanh có người than vãn có người buồn bã.

Cách không xa, một hình chữ U ngược cánh của, trên đó có ghi tên làng, nhưng đã bị xóa bỏ.

Một thân hình trung niên nữ nhân, không phải xa xa nhìn như vậy.

Gần lại đến lại không phải, mà là một người già hơn 80 tuổi bên cạnh là một nữ tử, mặc trên mình cổ trang quần áo.

Hai người bước tới trước mắt mười mấy người: "Các ngươi muốn vào làng chúng ta?"