Bởi vì buổi tối phải tham gia đấu giá, Diệp Viễn và Lâm Vãn Tình cũng không ở lại xưởng mỏ lâu.
Lúc chạy tới thành phố đã là buổi trưa.
Vừa đến thành phố, Diệp Viễn liền dẫn Lâm Vãn Tình vào một nhà hàng cao cấp.
Sáng hôm nay dựa vào sức mạnh thân xác chiến đấu với hơn một ngàn người, năng lượng trong cơ thể đã sớm tiêu hao hết.
Hai người tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống, gọi một đống đồ ăn.
Phục vụ nhanh chóng mang đồ ăn tới.
Diệp Viễn cũng không chờ được liền cầm đũa lên ăn ngấu nghiến.
Mà ngay lúc này, cửa phòng ăn đã có hai chiếc xe dừng lại.
Quản lý nhà hàng vội vàng ra nghênh đón.
Cửa xe được mở ra, một đám vệ sĩ áo đen từ trên xe bước xuống, vây quanh hai người phụ nữ vào nhà hàng.
Hai người phụ nữ không phải ai khác chính là Vương Tỷ và hot girl mạng bị Sở Vân Phi đánh ở sân bay Giang Châu.
Vừa vào nhà hàng, Vương Tỷ liền nhìn thấy hai người Diệp Viễn và Lâm Vãn Tình.
Khi Vương Tỷ thấy Diệp Viễn cũng ở đây, trong nháy mắt cô ta cảm thấy lửa giận ngút trời.
Cuộc gặp gỡ trên máy bay ngày hôm qua có thể nói là nỗi nhục nhã lớn nhất trong cuộc đời cô ta.
Vương Tỷ ở giới giải trí không dưới hai mươi năm, đã nâng đỡ vô số diễn viên minh tinh.
Cô ta có địa vị cực cao ở trong giới giải trí, rất nhiều minh tinh nhìn thấy cô ta cũng phải cung kính gọi một tiếng Vương Tỷ.
Nhưng ngày hôm qua cô ta lại bị người ta đánh cho không ra gì.
Mặc dù cô ta không bị Diệp Viễn đánh, mà là Sở Vân Phi đánh cô ta, nhưng cô ta cũng rất hận Diệp Viễn.
“Sao vậy, Vương Tỷ?”, hot girl mạng Liễu Phi Nhi ở bên cạnh liền thấy Vương Tỷ bất động, cô ta có chút nghi ngờ.
Nhìn theo ánh mắt Vương Tỷ, cô ta cũng thấy hai người Diệp Viễn và Lâm Vãn Tình.
Điều này khiến Liễu Phi Nhi trong nháy mắt cũng cảm thấy lửa giận ngút trời.
Nhưng gần đây cô ta là thành viên chủ lực trong nhóm nhạc nữ nổi tiếng.
Dưới sự nâng đỡ của Vương Tỷ, cô ta nhanh chóng trở thành một trong những nữ minh tinh nổi tiếng nhất giới giải trí.
Địa vị ở toàn bộ giới giải trí cũng được nâng cao.
Khắp nơi đều được người hâm mộ tôn kính và khen ngợi.
Điều này khiến cô ta rất hưởng thụ cảm giác được người ta theo đủổi.
Hai ngày trước, cô ta thông qua Vương Tỷ quen biết Anderson, cậu ấm của tập đoàn tài chính.
Hơn nữa Anderson này còn nói chỉ cần làm tình nhân của anh ta, anh ta sẽ đưa cô ta ra nước ngoài phát triển.
Nâng đỡ cô ta thành ngôi sao lớn trên thế giới.
Nhưng không ai ngờ sao lớn quốc tế trong tương lai như mình lại bị người ta đánh.
Bình thường Liễu Phi Nhi đã quen được tất cả mọi người theo đuổi, đương nhiên cũng không nuốt trôi cục tức này.
Khi Liễu Phi Nhi muốn vệ sĩ đi trừng trị Diệp Viễn, Vương Tỷ đã tiến lên một bước trước.
“Phi Nhi, em đi theo quản lý Lưu trước đi, chuyện còn lại giao cho chị xử lý!”
Vương Tỷ biết rõ, Liễu Phi Nhi bây giờ đã là minh tinh nổi tiếng, các cô cũng không dám cả gan làm chuyện gì khác thường.
Ngộ nhỡ bị đưa lên mạng, vậy thì không tốt cho Liễu Phi Nhi.
Loại chuyện báo thù này vẫn nên tìm nơi kín đáo để giải quyết.
“Được!”
Liễu Phi Nhi cũng biết, ở nơi công cộng này cô ta cũng không thể chỉ huy vệ sĩ đi trừng trị Diệp Viễn.
Ngay sau đó liền đi đến phòng VIP tầng hai.
Lúc này Vương Tỷ mới gọi mấy vệ sĩ đến, sau khi rủ rỉ nói mấy câu vào tai bọn họ thì vội vã lên tầng.
Sau khi Vương Tỷ lên tầng, mấy vệ sĩ liền đi đến chỗ của Diệp Viễn và Lâm Vãn Tình.
Bọn họ bao vây Diệp Viễn và Lâm Vãn Tình lại.
“Có chuyện?”
Đột nhiên bị quấy rầy, sắc mặt Diệp Viễn có chút không vui.
“Tôi muốn mời hai vị lên tầng một chuyến, có người muốn gặp các vị!”
Vệ sĩ dẫn đầu lạnh nhạt nói, trong giọng nói mang theo vẻ ra lệnh.
Mà hai vệ sĩ trong đó lại chủ động giơ tay tóm hai cánh tay Diệp Viễn.
“Vậy nếu tôi không đi thì sao?”, Diệp Viễn bình tĩnh nhìn tên vệ sĩ dẫn đầu.
Vệ sĩ dẫn đầu liếc mắt nhìn Diệp Viễn, thấy Diệp Viễn tay nhỏ chân nhỏ, trong mắt lập tức lộ ra vẻ khinh thường.
Ngay sau đó, anh ta cúi đầu nói bên tai Diệp Viễn: “Thằng nhãi, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, tốt nhất anh nên ngoan ngoãn nghe lời chúng tôi đi, theo chúng tôi, nếu không lát nữa anh hãy chờ xem!”
“Ha ha, con người tôi chỉ thích uống rượu phạt, anh muốn thế nào?”, Diệp Viễn đặt đũa xuống, lạnh lùng nói.