[Quyển 2] Hệ Thống Cửu Vỹ 009: Phản Diện Là Của Ta

Chương 26: Tổng tài mặt lạnh nhưng tâm không lạnh (6)



Lúc Bùi Thiệu Phong bước ra khỏi phòng, dáng vẻ thất thần đi ra lại va phải một người. Nhìn cô bạn học ngày thường tỏ ra ngoan ngoãn, dịu dàng lúc này lại xuất hiện ở quán bar, còn mặc một bộ đồ không hở hang, nóng mắt. Bùi Thiệu Phong hơi nhăn mày nhìn chăm chăm Mộc Cẩm Ly đang bưng bê khay đựng rượu trước mặt mình.

Mà Mộc Cẩm Ly vừa nhìn thấy Bùi Thiệu Phong, cảm giác chột dạ cùng xấu hổ, cả người nóng lên khẩn trương.

" Thiệu...Thiệu Phong! Sao cậu lại...ở đây? Tôi...tôi...không phải như cậu nghĩ đâu...tôi...".

Thấy Mộc Cẩm Ly luống cuống tay chân, miệng thì lắp ba lắp bắp nói không thành câu. Bùi Thiệu Phong như không để tâm, qua loa nói một câu.

"Vô tình tới thôi. Không cần giải thích với tôi mấy chuyện này đâu ".

Ý tứ chính là nói tôi không quan tâm. Nhưng Mộc Cẩm Ly lại cho rằng Bùi Thiệu Phong đang giận mình, mới khó chịu với mình. Mộc Cẩm Ly chặn Bùi Thiệu Phong lại níu kéo, hốc mắt đỏ hồng tỏ ra đáng thương, giống như sắp khóc đến nơi vậy!

Nếu là cách đây một đoạn thời gian trước, có lẽ khi nhìn thấy cô gái nhỏ Mộc Cẩm Ly quật cường đáng thương trước mắt mình, Bùi Thiệu Phong sẽ không kìm được muốn bảo bọc, che chở. Nhưng giờ kì thực trong đầu hắn chỉ quanh quẩn hình ảnh quyến rũ lúc say xỉn của một người phụ nữ khác.

Cậu ta có chút gấp gáp, nhớ đến cảnh tượng nụ hôn xảy ra giữa chú của cậu ta và cô gia sư của cậu ta khi nãy, lại nghĩ đến khả năng chú mình có thể không đưa cô về nhà đàng hoàng. Bùi Thiệu Phong trong lòng sốt ruột, nóng lòng muốn đuổi theo xác thực. Cho nên lúc này cự tuyệt Mộc Cẩm Ly. Bứt tay Mộc Cẩm Ly ra mà bỏ đi.

Bùi Diễm bế Trường Lạc cẩn thận đưa vào trong xe ở ghế lái phụ. Còn anh thì ngồi ghế lái lái xe đi.

Cho nên lúc Bùi Thiệu Phong chạy ra khỏi bar thì đã không còn nhìn thấy xe của Bùi Diễm cùng người đâu nữa.

Bất đắc dĩ cậu ta phải gọi taxi đánh liều về biệt thự nhà mình.

Bùi Diễm lái xe, thỉnh thoảng lại liếc sang cô gái nhỏ đang dựa vào ghế lái ngả ra sau mà ngủ say. Anh cổ tình để ghế lái nghiêng ra sau nhiều hơn để cô được ngủ trong tư thế thoải mái.

Vốn định đưa cô về biệt thự Bùi gia. Nhưng nghĩ lại tình trạng này của cô không được thích hợp cho lắm. Lại nhìn đến cô còn đang ngủ say. Bùi Diễm đậu xe lại ở một lề đường rồi lấy máy ra gọi cho trợ lí của mình gửi vị trí nhà của cô cho anh.



Là do lúc trước khi tuyển chọn gia sư dạy riêng cho Bùi Thiệu Phong, anh có tìm hiểu qua gia cảnh, thông tin của cô.

Rất nhanh trợ lí đã gửi cho anh vị trí. Bùi Diễm phóng xe về nhà của cô. Vẫn là thích hợp hơn.

Lúc bước xuống xe, anh nhẹ nhàng ằm cô ra khỏi xe. Nơi cô ở là một căn chung cư. Do có đầy đủ thông tin từ phía trợ lí nên anh đã bế cô lên số phòng mà cô sống.

Đứng trước cửa phòng, anh nhìn xuống khuôn mặt nhỏ ửng hồng đang nhắm mắt rúc vào lồng ngực mình. Bùi Diễm khẽ lên tiếng đánh thức.

"Ninh Thư. Chìa khóa phòng đâu? ".

Tuy cô vẫn đang trong tình trạng say xỉn nhưng vẫn còn có thể nghe thấy giọng nói trầm ấm người đàn ông vang lên bên tai. Giọng nói của người say mơ màng lại mê hoặc.

"Um..Không cầm! ".

Bùi Diễm khẽ nhíu mày. Có chút bất lực. Thật may tình cờ thể nào chủ tòa chung cư lại đi ngang qua đây. Chủ tòa chung cư là một bà cô tầm ba- bốn mươi tuổi. Mái tóc xoăn tít, khuôn mặt tròn đẩy phúc hậu. Vừa nhìn thấy Bùi Diễm đang bế cô trên tay, đứng ở trước cửa phòng. Bà cô không nhịn được bước đến hỏi thăm.

"Aya! Chàng trai, cậu là gì của Ninh Thư vậy? ".

Bùi Diễm quay ra nhìn, bổng nhiên cô ở trong lòng anh vội thò đầu ra, dáng vẻ say đến quên trời quên đất mà vui vẻ cười rộ lên khoe khoang.

"A! Dì Lưu! Đây là..bạn trai của cháu đấy! Dì thấy có...đẹp trai không!.Đẹp trai! Đẹp trai! ".

Nhìn dáng vẻ làm loạn quấy nhiễu của cô, dì Lưu chỉ biết cười. Dì khẽ cảm thán một câu.

" Haizz! Người trẻ đúng là....yêu đương vẫn tự nhiên hơn mấy người già chúng tôi ".

Dì Lưu lại như nhìn ra được tình hình trước mắt. Vốn dĩ lo lắng cho cô được một người đàn ông lạ mặt ôm. Nhưng thấy cô mở miệng liên tục nói tiếng bạn trai, bạn trai. Dì Lưu cũng không có gì phải lo lắng. Dì quay ra nói với Bùi Diễm.



" Có phải con bé uống say rồi cậu đưa về không. Chắc là không có chìa khóa đúng không. Vừa hay tôi có mang theo chìa khóa trên người. Để tôi mở cửa cho ".

" Cảm ơn! ". Bùi Diễm khẽ gật đầu nói một tiếng.

Sau khi đã mở được cửa phòng, dì Lưu cũng không làm phiền đôi trẻ riêng tư nữa mà đi xuống tầng dưới. Bùi Diễm bế cô vào trong còn không quên đóng cửa lại.

Anh bế cô đặt xuống giường. Lại nhìn lên căn phòng được trang trí gọn gàng, ngăn nắp. Rất thông thoáng. Lúc vào cũng quên chưa có bật điện. Cho nên phòng lúc này một mảng tối tăm trong đêm.

Khi Bùi Diễm vừa định đi tìm công tắc để bật đèn lên thì lại bị bàn tay nhỏ của ai đó giữ lại. Anh quay đầu, nhìn xuống tay áo của mình đang bị người phụ nữ túm lấy. Trường Lạc bất ngờ bật dậy. Khuôn mặt mê man đỏ bừng khép hờ mắt mà tiến đến gần hơn, vươn tay sờ lên từng nút cúc áo của người đàn ông. Giống như muốn tháo chúng ra.

Nhìn xuống những ngón tay nghịch ngợm không chịu ngoan ngoãn của cô, Bùi Diễm không tính là khó chịu. Nhẹ nhàng đem bàn tay của cô nắm lấy. Giọng nói khàn khàn vang lên bên tai cô.

"Đừng làm loạn lung tung! Nếu không...sẽ phải lĩnh hậu quả đấy! ".

Cô giống như không sợ phải đùa với lửa, cố tình chọc vào ngọn lửa tình này hơn. Giọng nói nũng nịu không vui.

"Um~ Không thích! Tôi cứ muốn làm loạn đấy! ".

Nói rồi cô còn táo bạo đem áo sơ mi của hắn xé toạc ra. Thoáng chốc cơ bụng săn chắc cùng lồng ngực vạm vỡ, bắp tay cuồn cuộn đều hiện ra. Bàn tay nhỏ thon dài của cô đặt lên lồng ngực rắn chắc ấy, móng tay cào nhẹ vào da thịt trườn từ trên xuống dưới.

Trước đây, Bùi Diễm dù là đặt trong tình huống nào cũng không hề lung lay. Càng không bị dao động. Lại bởi vì yêu tinh nhỏ trước mặt này làm cho buông thả. Không còn bận tâm điều gì nữa. Ngay lúc này muốn giải tỏa hết ngọn lửa đang bùng cháy bên trong ra ngoài.

Anh đẩy cả người cô ngã xuống giường. Cúi xuống, ghì chặt môi cô, một tay đỡ phía sau gáy cô, tay còn lại cũng bận rộn tháo khóa váy của cô ra. Chiếc váy đen mỏng dưới lực tay mạnh mẽ của người đàn ông dễ dàng bị tháo ra. Toàn bộ cảnh xuân lộ ra trước mắt, khiến cho Bùi Diễm không thể kìm lòng được. Muốn ngay lập tức yêu thương, nâng niu cơ thể người phụ nữ.

Đúng như mong muốn, cả đêm đó trong màn đêm tối tăm, cả hai quấn quýt lấy nhau, trải qua một đêm mây mưa đủ loại kích thích, đủ loại dư vị cảm xúc lên xuống...