[Quyển 2][EDIT] Mạt Thế Trọng Sinh Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống!

Chương 690



Chương 690: Ước định và phản bội (7)

Vân Hoán cùng tiến sĩ Lâm đánh nhau, Tần Nhất cũng không định đứng ngoài quan sát, mà trực tiếp công kích về phía A Sâm: "Đưa Vân Hiên đây."

A Sâm cười lạnh, vung tay lên, vô số bán thú nhân vây quanh bọn họ.

"Gϊếŧ bọn chúng." A Sâm đỡ lấy Vân Hiên, phân phó đám bán thú nhân.

Bán thú nhân nghe lệnh lập tức vung tay vung chân bổ nhào về phía nhóm người Tần Nhất, Tần Nhất từ không gian lấy ra đại đao, thanh đao đen tuyền sắc bén lóe lên hàn quang.

Tần Nhất quay đầu nói với mấy người Vương Ổn Ổn: "Mọi người cẩn thận."

Vương Ổn Ổn nhẹ gật đầu: "Tần Nhất, cậu không cần lo lắng cho chúng tôi, chúng tôi sẽ chiếu cố chính mình."

Tần Nhất nhẹ gật đầu, mục tiêu của cô chỉ có một, Vân Hiên.

Lời của tiến sĩ Lâm có thể tin nhưng cũng không thể tin hoàn toàn, bọn họ vẫn muốn làm theo cách nghĩ của mình hơn.
Đây là kiên trì của cô và Vân Hoán.

Bàn tay trắng nõn của Tần Nhất ngưng tụ dị năng, mảng lớn mưa băng rơi xuống, nháy mắt có không ít bán thú nhân ngã xuống.

Nhưng dù sao bọn chúng cũng là bán thú nhân, vừa ngã xuống lại lập tức đứng lên.

"Đại chiến sao, tôi rất thích." Trong mắt Tần Nhất lóe lên quang mang quỷ dị, lưỡi nhỏ khẽ liếʍ nhẹ cánh môi phấn nộn, điên cuồng hướng bán thú nhân phát ra công kích.

Mấy người Vương Ổn Ổn cũng không cam chịu yếu thế, tuy không lợi hại như Tần Nhất, nhưng vẫn tận lực giúp một tay.

Tần Nhất bên này đang đại sát tứ phương, Vân Hoán bên kia cùng tiến sĩ Lâm cũng đánh đến hừng hực khí thế.

Vân Hoán dùng không gian vây chặn tiến sĩ Lâm, tiến sĩ Lâm có chút nhíu mày, dị năng không gian của Vân Hoán thật đáng ghét, cũng may hắn còn có thôn tính.
Hai người đàn ông, thực lực không phân cao thấp.

"Ngươi đánh không lại ta." Tiến sĩ Lâm nhàn nhã nhướn mày.

"Thật sao, thế nhưng anh cũng đánh không lại tôi." Vân Hoán lạnh lùng nói.

Hai thân ảnh lại nhanh chóng quấn lấy nhau.

Vân Hoán cùng tiến sĩ Lâm không chết không thôi, Tần Nhất lại là phô bày bản lĩnh.

Thi thể bán thú nhân đầy đất, trên quần áo của Tần Nhất cũng dính đầy chất lỏng màu đỏ.


Tần Nhất có chút chán ghét nhăn mày, đại đao vung lên, lạnh lùng nhìn A Sâm đang ôm Vân Hiên: "Giao Vân Hiên cho tôi."

A Sâm đặt Vân Hiên ngồi dựa trên ghế, sau đó đứng lên bình tĩnh nhìn Tần Nhất: "Không có khả năng, Hiên thiếu gia là của tiến sĩ, tôi sẽ không giao cho các người."

Hoa Thất ở một bên nóng nảy, cô đẩy cánh tay Dư Mộng ra, nói với A Sâm: "A Sâm, anh mau đưa Vân Hiên giao cho Tần Nhất, chẳng lẽ anh thật sự muốn tiến sĩ chết sao?"
Thấy A Sâm bất vi sở động, Hoa Thất càng gấp hơn, cái đồ đầu gỗ này: "A Sâm, biện pháp cứu Vân Hiên cũng không nhất định chỉ có một cách, khẳng định còn có những biện pháp khác, tiến sĩ không nhất thiết phải hi sinh chính mình mà."

"Hoa Thất, cô phản bội tiến sĩ, tiến sĩ không xử phạt cô đã là nhân từ đối với cô. Hiên thiếu gia, dù chết tôi cũng sẽ không giao ra."

A Sâm lạnh lùng trừng Hoa Thất một cái, kiên quyết không chịu nhượng bộ.

"Anh, anh đúng là tên đầu gỗ, tức chết tôi rồi." Hoa Thất vô cùng tức giận, tiến sĩ bị che mờ mắt, A Sâm cũng chả khá hơn là bao.

Vân Hiên, Vân Hiên làm gì có quan trọng như tiến sĩ cơ chứ.

Hoa Thất cắn răng, bỗng nhiên vô số dây leo hướng A Sâm bay tới, A Sâm nhất thời không quan sát, bị Hoa Thất trói lại.

Hoa Thất làm phụ tá đắc lực bên người tiến sĩ Lâm, thực lực tự nhiên không yếu, dù cho hiện tại có bị thương đi chăng nữa.
"Hoa Thất, thả tôi ra, cô biết lửa giận của tiến sĩ ai cũng không chịu đựng nổi." A Sâm cố gắng giãy dụa, thấy giãy dụa không thoát liền cảnh cáo Hoa Thất.

Hoa Thất không để ý tới A Sâm ngu muội, cùng lắm thì chính là chết, chết thì chết, chỉ cần tiến sĩ có thể sống sót là được.

Edit by Thanh tỷ

Chương 691: Ước định và phản bội (8)