Chương 731: Bắt đầu đại chiến (5)
Trạch Ninh bỗng nhiên rất muốn ôm Tần Nhất một cái, hắn cũng không biết mình tại sao lại có xúc động đó, nhưng hắn đã làm như vậy.
"Tiểu Thất, tôi phải đi." Trạch Ninh không nỡ, hắn không muốn rời đi, những ngày qua ở bên cạnh Tần Nhất hắn cảm giác được sự vui vẻ trước nay chưa từng có.
Hắn rất thích Tần Nhất, cũng rất thích đám người Vương Ổn Ổn, ở cùng với bọn họ, hắn thường quên đi mình là Zombie, mà cảm giác mình là một nhân loại, có tình cảm có huyết tính nhân loại.
Tần Nhất giơ tay xoa đầu Trạch Ninh, trong mắt một mảnh mềm mại: "Sau này sẽ còn gặp lại, cũng không phải sinh ly tử biệt, muốn đến, nơi này bất cứ lúc nào cũng hoan nghênh cậu, tôi còn đang nghĩ lần sau sẽ làm gà hấp tương cho cậu ăn đó."
"Ừm, giao hẹn trước rồi đó." Trạch Ninh cười, đúng vậy, sau này sẽ còn gặp lại.
"Ừ, hẹn sẵn làm cho cậu." Tần Nhất khó được có chút ngây thơ phối hợp ngoéo tay với Trạch Ninh.
Biết Trạch Ninh phải rời đi, Tần Nhất cũng không nghỉ ngơi, bắt đầu giúp Trạch Ninh thu dọn đồ đạc.
Thật ra cũng không có gì, chỉ là một chút đồ ăn vặt mà hắn yêu nhất, còn có chút bánh bao thịt khô, để hắn có thể ăn trên đường.
Truyện chỉ được edit & đăng tải duy nhất trên truyenfull.com thanhty1412
Trạch Ninh đi gấp, cuối cùng chỉ có Tần Nhất và Vân Hoán đi tiễn hắn rời đi.
Bên ngoài căn cứ, Tần Nhất đưa viên thuốc trong tay cho hắn: "Trạch Ninh, là thuốc giải, ăn vào con mắt và màu da của cậu sẽ biến trở lại."
Dáng vẻ hiện tại của Trạch Ninh vẫn là bộ dáng nhân loại, nếu cứ thế mà về thành Zombie cũng không tốt.
Trạch Ninh không phải nhân loại, Vân Hoán đã sớm đoán được, mặc dù bề ngoài giống nhân loại như đúc, thế nhưng thân thể của hắn lạnh băng, thậm chí không có hô hấp.
Kỳ thật mấy người Vương Ổn Ổn cũng đại khái đoán được thân phận của Trạch Ninh, nhưng bọn họ đều lựa chọn im lặng.
"Lên đường bình an." Vân Hoán nhàn nhạt nhìn Trạch Ninh một cái, sau đó đưa ba lô trên lưng mà Tần Nhất chuẩn bị xong cho Trạch Ninh.
"Ừm, Tiểu Thất, tôi đi đây." Trạch Ninh lưu luyến không rời nhìn Tần Nhất, cuối cùng vẫn nhịn xuống không quay đầu lại rời khỏi căn cứ.
"Vân Hoán, anh nói xem thành phố Zombie đã xảy ra chuyện gì mà cần Trạch Ninh trở về gấp như vậy?" Tần Nhất nhìn theo phương hướng Trạch Ninh rời đi, mắt phượng tĩnh mịch, thấy không rõ cảm xúc bên trong.
Vân Hoán cười khẽ, đem những sợi tóc tùy hứng bay loạn của Tần Nhất vén ra sau tai: "Không phải em đã đoán được rồi ư?"
Trong lòng Tần Nhất khẽ giật mình, sau đó tay nhỏ nắm lấy cánh tay Vân Hoán nắm chặt: "Thế nhưng em lại hy vọng lần này là em nghĩ nhiều, em không muốn cậu ấy thật sự làm như vậy."
Bàn tay to của Vân Hoán nắm ngược lại tay nhỏ của Tần Nhất, hôn một cái lên mu bàn tay Tần Nhất: "Đừng lo lắng, thật sự có một ngày như vậy, cũng không gì đáng trách. Không phải trong lòng em rất rõ ràng sao? Cũng không biết lúc nào nó hành động, anh sợ không kịp cho em hôn lễ long trọng."
Trong mắt Vân Hoán có chút áy náy, anh vốn chuẩn bị cho Tần Nhất một màn cầu hôn lãng mạn, một buổi hôn lễ long trọng, nhưng bây giờ, có lẽ có chút khó khăn.
"Đồ ngốc." Tần Nhất nhón chân hôn lên môi mỏng của Vân Hoán: "Hôn lễ gì đó em không để bụng, chúng ta còn có cả một đời mà."
Vân Hoán cười khẽ: "Nói cũng đúng."
Anh còn cả một đời để ở bên em, cả một đời cho em hạnh phúc.
"Đi thôi, tối nay chúng ta ăn lẩu được không? Hôm qua ăn đồ nướng, mấy người Khuynh Ca lại muốn ăn lẩu, đúng là chiều không nổi các cậu ấy." Tần Nhất lắc đầu, mặc dù nói như vậy, nhưng trong mắt là một mảnh cưng chiều.
Vân Hoán sao không biết Tần Nhất chỉ là nói miệng một chút mà thôi: "Em ấy, bọn họ đều bị em làm hư. Rõ ràng anh mới là người của em, Thất Thất, em chừng nào thì có thể dành nhiều sự chú ý cho anh?"
Edit by Thanh tỷ
Chương 732: Bắt đầu đại chiến (6)