Chương 746: Đến Kinh Đô (4)
Phượng Khuynh Ca uể oải nằm nhoài trên mặt bàn, không nhịn được phất phất tay: "Được rồi được rồi, ngươi đừng kêu nữa, kêu cũng không có thịt ăn, ài, vẫn nên chờ ngày mai đi."
Phượng Khuynh Ca đang ai oán, Quân Mặc Ly cười tủm tỉm bưng một thứ đen sì từ phòng bếp đi ra: "Nhanh, Ca Nhi, tới nếm thử, ta đặc biệt làm thịt kho tàu cho nàng."
Phượng Khuynh Ca nhìn cũng không nhìn, tại sao à, tài nghệ nấu nướng của gia hỏa này cô cũng không phải không biết, mặc kệ thứ gì đến trong tay hắn, cuối cùng đều sẽ biến thành một cục đen thùi lùi, căn bản không thể ăn!
Cô hiện tại đang mang thai con hắn đó, không thể ăn loạn.
Nhưng mà cô là một bạn đời tốt, nhìn Quân Mặc Ly tủi thân trông mong nhìn mình, cô lập tức gõ đầu Phệ Thiên thú.
"Đi, nơi đó có thịt ăn."
Phệ Thiên thú đói đến bất chấp tất cả, thao tác mãnh như hổ, nhai cũng không nhai, nuốt hết toàn bộ.
Nhìn cái đĩa trống trơn, Quân Mặc Ly vui vẻ tiếp tục quay về phòng bếp nghiên cứu bữa tiệc lớn của hắn.
Chỉ có Phệ Thiên thú có chút bất an liếʍ liếʍ cánh môi, vừa rồi...nó đã ăn cái gì, sao có cảm giác không tốt thế nhỉ?
Sáng ngày thứ hai, Tần Nhất bị một trận tiếng kêu rên thảm liệt đánh thức, cô cố gắng mở mắt, đập vào mắt đầu tiên là một tấm lưng trắng nõn nhưng cứng cáp.
Vân Hoán thấy Tần Nhất tỉnh lại, tay đang cầm quần áo dừng lại, anh mỉm cười đỡ Tần Nhất tựa vào trong l*иg ngực mình, hôn lên trán cô: "Tỉnh rồi?"
Tần Nhất khó khăn hừ hừ mấy tiếng, tay không tự chủ xoa xoa cái eo đau nhức.
CMN, đây là một con sói đói đút không bao giờ no, hôm qua nháo đến rạng sáng mới tha cho cô ngủ, cô suýt chút thì chết trên giường rồi.
"Về sau không cho anh chạm vào em." Tần Nhất sắc mặt lạnh lùng đẩy Vân Hoán ra, nhanh chóng mặc quần áo.
Hôm qua náo loạn thời gian dài như vậy, cơm tối cũng chưa ăn, cô đã sớm đói không chịu được. Hơn nữa, nghĩ tới nhân tinh Phượng Khuynh Ca kia, cô hận không thể đập Vân Hoán một chưởng.
Vân Hoán nhướn mày, khóe miệng tà khí cười cười, đối với lời Tần Nhất nói anh tự động bỏ qua. Sửa soạn cho mình xong anh nhéo nhéo chóp mũi Tần Nhất, cưng chiều nhìn Tần Nhất.
"Đói bụng rồi đúng không, đợi lát ăn cháo gà xé sợi là khỏe, còn có bánh canh nhỏ, em sẽ thích. Anh đi xuống trước chuẩn bị bữa sáng, em thu thập một vài thứ, sau khi ăn xong chúng ta lên đường."
Tần Nhất nhẹ gật đầu, chờ sau khi Vân Hoán đi cô liền tiến vào không gian.
Cô phải đi xem đồ ăn mình chuẩn bị có đủ hay không, lần này cùng Vân Hoán đi Kinh Đô, cô không định dẫn theo Phượng Khuynh Ca, vậy thì có nghĩa là cô phải để lại cho cô ấy nhiều lương thực.
Tần Nhất mới vừa tiến vào, Tiểu Lam và Phi Hồng liền nghênh đón, cũng không biết Phi Hồng dạy dỗ Tiểu Lam như thế nào, một đoạn thời gian không gặp, không nói việc Tiểu Lam đã lớn hơn rất nhiều, điều quan trọng chính là thực lực cũng tăng rất nhiều.
Tần Nhất vui mừng xoa đầu Tiểu Lam và Phi Hồng: "Lần này chị muốn đi Kinh Đô, Khuynh Ca mang thai, chị không có ý định dẫn cô ấy đi theo, Phi Hồng em thấy sao?"
Phi Hồng và Phượng Khuynh Ca là một thể, cô muốn hỏi ý của bé một chút.
Phi Hồng là người cực có suy nghĩ của mình, bé nhìn Tiểu Lam đang trông mong nhìn bé, dịu dàng sờ lên đầu đệ đệ nhà mình: "Ta đi theo ngươi, gia hỏa này ngốc như thế, thực lực lại yếu, còn không cố gắng tu luyện, đúng là muốn ném sạch mặt mũi Phượng Hoàng nhất tộc chúng ta."
Tiểu Lam lúc đầu nghe được Phi Hồng nói không rời đi thì vô cùng vui mừng, thế nhưng nghe đến phía sau, Phi Hồng nói bé ngốc, Tiểu Lam lập tức xù lông: "Không cho phép ngươi nói ta ngốc, ta thông minh nhất, nếu không phải ngươi ra sớm hơn ta mấy giây, ta mới là ca ca."
Edit by Thanh tỷ
Chương 747: Đến Kinh Đô (5)