Chương 21: Đó giờ không có cái gì gọi là lạnh lùng công
***
Vì vết thương của Chu Trạch An khá đặc thù, nếu biến trở về nguyên hình cuộn người lại sẽ dễ đè lên vết thương, nên đành phải tiếp tục duy trì hình người đi ngủ. Cho dù là yêu quái, nhưng tổn thương mệnh căn thì cũng phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng cẩn thận.
Cũng may Long Thanh Hoa cân nhắc chu đáo, pha chế thuốc có cho thêm thành phần thôi miên, để hắn có thể an tâm nghỉ ngơi.
Nhưng Chu Trạch An nào đâu có ngờ, kẻ cầm đầu khiến hắn thảm như vậy, thế mà lợi dụng lúc hắn ngủ say chạy vào nhà hắn, đang nghịch trym của hắn....Chu Trạch An tỉnh lại bởi cơn đau đớn dưới thân dưới. Vừa mở mắt ra đã thấy Trương Nhai, mặt mũi ngập vẻ tò mò nghiên cứu, đang nhìn chằm chằm giữa háng hắn, trong tay còn cầm âm hành cương một nửa của hắn.
"Cậu làm gì đó! ! !"
"Éc..." Trương Nhai giật nảy mình vì Chu Trạch An bất thình lình rống lên, cậu vội vàng buông tay ra đứng lên. "Tôi, tôi chỉ muốn xem thử anh hồi phục ra sao thôi..." Cậu nào biết chỉ nghịch nghịch hai cái là Chu Trạch An đã kéo cờ, à không, cờ chỉ kéo lên được một nửa, sau đó người đã thức giấc luôn rồi.
Chu Trạch An mất khống chế gầm thét với Trương Nhai xong, cuối cùng tỉnh táo hẳn, khó nhọc ngồi dậy bước xuống giường.
"Anh muốn làm gì, tôi giúp anh." Trương Nhai nói rồi bước tới dìu hắn.
"Tránh ra! Cậu cách xa tôi ra một chút!" Bây giờ Chu Trạch An hoàn toàn không có cách nào duy trì dáng vẻ lạnh lùng lạnh nhạt với Trương Nhai như trước kia. Thậm chí hắn còn bắt đầu hoài nghi, Trương Nhai cố ý tiếp cận hắn để làm hỏng chít chít của hắn.
"Đừng kích động đừng kích động." Trương Nhai thấy Chu Trạch An muốn lấy thuốc bôi ở tủ đầu giường, bèn nhanh nhẹn lấy đưa cho hắn, "Anh đừng di chuyển, nhỡ lại đụng vào vết thương thì sao."
Chu Trạch An không để ý Trương Nhai, cầm lấy thuốc tự bôi cho mình.
"À thì, bây giờ anh chỉ có thể cương một nửa thôi hả?" Trương Nhai cẩn thận dè dặt hỏi.
"Sẽ ổn." Chu Trạch An bôi thuốc xong, rốt cuộc bình tĩnh lại, liếc Trương Nhai một cái, nói: "Cậu đừng xuất hiện nữa thì tôi sẽ càng nhanh khỏi."
Trong đầu Trương Nhai chỉ lo lắng về năng lực tình dục của Chu Trạch An có thể khôi phục hay không, hoàn toàn không ý thức được rằng Chu Trạch An đang ngại mình phiền phức, cậu nghe hắn nói thế thì sững sờ, cậu không ở đây thì Chu Trạch An sẽ khỏi nhanh hơn?
"Anh đã thành thế này sao còn tâm tình muốn bẹp bẹp bẹp?"
Chu Trạch An lặp đi lặp lại dặn bản thân phải tỉnh táo, tỉnh táo...
Hắn hít sâu, nhìn về phía Trương Nhai: "Rốt cuộc cậu tới làm gì?"
"Tôi đến thăm anh."
"Cậu thăm xong rồi đó, có thể về rồi."
"Sao anh lạnh lùng quá thế hả!" Trương Nhai không vui, "Hừ, về thì về. Dưới lầu có gà và vịt Lang tổng thanh tra đem tới, anh đi mà xử lý!"...
Đương nhiên Lang Thiên không biết sau khi gã về trong biệt thự gà bay chó chạy như thế nào. Gã đang cầm điện thoại vui vẻ tám nhảm với Long Thanh Hoa.
Tứ Cước Long: "Đưa hết đồ chưa? Ông không ăn vụng đấy chứ?"
Đại Công Cẩu: "Ăn vụng quỷ gì tôi đâu phải chồn! Gặp vợ của A Trạch ở cổng, bèn để cậu ta đem vào. *liếc mắt cười*"
Tứ Cước Long: "Vợ?"
Đại Công Cẩu: "Đúng đó, là người trong bộ phận Effects. Trên người cậu ta nhiễm mùi của A Trạch nặng như vậy mà ông không cảm thấy à? Khẳng định đã đánh dấu quyền sở hữu rồi."
Tứ Cước Long: "Nói nhảm, hôm gặp lần đầu tiên ở công ty tôi đã cảm nhận được mùi vị trên người cậu ta. Nhưng... A Trạch nói, hắn gặp nhân loại này đúng vào lúc phát tình mà thôi."
Đại Công Cẩu: "Ôi chuyên gia tình yêu của tôi! Cái câu "Miệng nói không nhưng thân thể rất thành thực" ông hay dạy tôi đấy!"...Lang Thiên cất điện thoại. Bây giờ gã muốn áp dụng biện pháp yêu đương của chuyên gia, theo đuổi tiểu khả ái của gã.