Chu Trạch An chậm rãi vươn tay đụng vào bộ phận sinh dục không thuộc về Trương Nhai kia, đến khi sờ vào tận nơi, Chu Trạch An mới xác định đây không phải ảo giác của hắn.
Hai mép thịt đầy đặn đó hình như là do làn da nguyên bản phân tách ra, bảo sao ban nãy Trương Nhai đau nhức đến vậy. Hắn dùng tay hơi tách chúng ra, lộ ra cửa hang nhỏ bé màu hồng được thịt mềm bao quanh.
Sống nhiều năm như vậy, tất nhiên Chu Trạch An biết đây bộ phận sinh dục của giống cái. Nhưng xưa nay hắn chưa từng nghe nói, có thứ gì có thể thay đổi thân thể con người như thế này.
Cuộc gọi đến của Long Thanh Hoa rất đúng lúc, nhưng tin tức y mang tới lại khiến Chu Trạch An càng thêm bối rối mê huyễn.
"Cậu ta thả cỏ rắn vào cafe của Trương Nhai? Chỉ cỏ rắn thôi ư?" Chu Trạch An hỏi.
"Đúng vậy. Tôi đang suy nghĩ cách kiếm thuốc giải, nhưng hình như chỉ bệnh viện của liên minh có thuốc, ông phải đợi. Bây giờ Tiểu Nhai Nhai sao rồi?"
"Em ấy... Đến lúc gặp thì nói sau." Chu Trạch An không kịp nói rõ tình huống cho Long Thanh Hoa, hắn nghe thấy tiếng rên rỉ khó nhịn cũng tiếng nước phụt phụt sau lưng, quay lại nhìn, Trương Nhai đã bị tình dục chi phối, nhét ngón tay vào lỗ nhỏ phía trước để thăm dò.
Chu Trạch An không hiểu, vì sao cỏ rắn có thể khiến thân thể Trương Nhai biến đổi như vậy?
Cỏ rắn chỉ có ở trong núi sâu nơi yêu quái sinh sống, là thuốc kích thích và thúc tình cho loài rắn. Chỉ cần một lượng cỏ rắn rất nhỏ, là có thể khiến yêu quái rắn mất hết lý trí, không có cách nào khống chế, sau khi ăn phải thì trong dịch thể cũng sẽ chứa đầy thành phần của cỏ rắn. Căn cứ theo lời Long Thanh Hoa, Quý Tiểu Manh cố ý cho Trương Nhai uống cafe chứa một lượng lớn cỏ rắn, rồi thông qua việc hôn hoặc làm tình, chắc chắn Chu Trạch An sẽ tiếp xúc phải, sau đó không khống chế được, hiện nguyên hình trước mặt Trương Nhai.
Nhưng lúc ở công ty hắn đã tiếp xúc với một lượng lớn dịch thể lúc dùng tay giúp Trương Nhai phóng thích, nhưng chưa thấy có bất kỳ ảnh hưởng gì với hắn... Chu Trạch An chưa kịp nghĩ nhiều, chỉ thấy Trương Nhai thét chói tai đạt cao trào, lúc rút ba ngón tay khỏi lỗ trước, dâm dịch chảy ra khỏi cửa mình còn kèm theo cả tơ máu.
Ánh mắt Chu Trạch An tối sầm lại, trước mắt vẫn nên giải quyết dục vọng của tiểu yêu tinh nhà hắn đã rồi nói sau, không cứ như vậy thì cậu cũng không chống đỡ được đến lúc Long Thanh Hoa mang thuốc đến.
Mắt Trương Nhai mê loạn, thở hổn hển, khi tình dục xông lên hun mờ mắt thì căn bản cậu không có cách nào suy nghĩ, chỉ có thể hành động theo bản năng. Sau khi cao trào, thân thể hơi bình tĩnh lại, lý trí cũng quay trở về, Trương Nhai run rẩy vươn tay muốn được Chu Trạch An ôm.
Chu Trạch An ôm ngang người lên đi vào nhà, trực giác bén nhạy của động vật đã nhận ra tâm tình của Trương Nhai không ổn định.
Trương Nhai dựa đầu vào ngực Chu Trạch An, không nhìn hắn, một tay khoác lên cổ hắn, một tay nắm góc áo của hắn: "Cơ... cơ thể của em bị sao vậy?"
Cảm giác đau đớn và khó chịu ở hạ thân hãy còn, Trương Nhai tự biết không đơn giản chỉ là một giấc mơ kỳ lạ như trước.
"Ngoan, đừng sợ, không sao đâu." Chu Trạch An trấn an cậu.
"Dạ..." Trương Nhai còn rất nhiều lời muốn nói, nhưng não đang bị cơn mê tình ảnh hưởng, tư duy loạn đến nỗi không biết sắp xếp ngôn ngữ thế nào. Vì sao đột nhiên cậu lại trở thành như thế này, hay vốn dĩ thân thể cậu đã không bình thường? Nên tính dục của cậu tràn đầy hơn người bình thường? Nên cậu có thể mọc ra một bộ phận sinh dục khác?
Trước tiên Chu Trạch An ôm Trương Nhai đến phòng tắm, muốn rửa ráy lỗ nhỏ phía trước bị chính cậu làm bị thương. Vừa lột sạch người bỏ vào bồn tắm, thân dưới Trương Nhai đã lại không an phận.
Trương Nhai quỳ sấp trong bồn tắm, cơn khô nóng dâng lên nơi bụng dưới và cảm giác trống rỗng nơi hạ thân khiến cậu nhanh chóng không thể suy nghĩ đến vấn đề thân thể biến dị. Rõ ràng đã tự xử, nhưng tình dục thì càng lúc càng hừng hực hơn.
Cậu tự giác sờ ra phía sau khuếch trương lỗ sau như ngày thường, vừa nghiêng đầu là thấy Chu Trạch An vẫn ở chỗ vòi hoa sen điều chỉnh nhiệt độ nước, ngay lập tức không vui: "Sao anh vẫn mặc quần áo thế!"
Chu Trạch An sững sờ: "Bây giờ anh cởi."
"Mau lên." Trương Nhai lại vểnh mông lên cao thêm mấy phần, "Muốn ăn gậy thịt của chồng."
Mắt Chu Trạch An tối sầm lại, túm lấy mông Trương Nhai, lôi người lại hung hăng nhấn vào háng của mình.
Dương vật nóng bỏng cuối cùng cũng điền vào chỗ trống trong lỗ sau, hai người đồng thời thở dài một hơi sung sướng.
Chu Trạch An ôm người lên ghì lên vách tường, Trương Nhai vội quàng lấy cổ của hắn phòng ngừa chính mình rơi xuống, vì căng thẳng nên lỗ sau siết chặt kinh hồn. Cảm giác ngứa ngáy ùa từ lỗ sau ra toàn thân, Trương Nhai cảm thấy mỗi một tế bào trên cơ thể mình đều đang kêu gào muốn được cắm ngập, muốn được thô bạo nong rộng, muốn Chu Trạch An điên cuồng dùng con quái vật kia cắn xé nát lỗ nhỏ của cậu.
"Chồng ơi, mau chơi em, mau chơi chết em..." Trương Nhai cố gắng ưỡn mông ra phía trước, hi vọng có thể ăn ngập miệng thân con quái vật của Chu Trạch An.
Chu Trạch An cúi đầu hôn lên cái miệng xinh không ngừng thốt ra lời dâm đãng kia. Rõ ràng đã chịch quen đồ đĩ dâm này, nhưng giờ phút này, hắn lại cảm thấy một lực hấp dẫn chưa từng có.
Không có bất kỳ đâm sâu rút cạn dịu dàng gì cả, mỗi cú tấn công, Chu Trạch An đều *** vừa nặng vừa tàn nhẫn, cả phòng tắm vang vọng tiếng da thịt va đập bôm bốp.
"Đĩ, em chỉ thích như thế này, đúng không?" Chu Trạch An thở phì phò hỏi.
"A, A, hư a... Tiếp, tiếp tục dùng sức, đâm nát đĩ dâm của anh đi ưm aaa ..." Trương Nhai mê loạn vung vẩy đầu, hai chân xoắn chặt lấy vòng eo khỏe khoắn của Chu Trạch An.
Chu Trạch An nâng hai tay cậu ấn lên đỉnh đầu, hung hăng day cắn một bên núm vú của Trương Nhai, tốc độ đâm thúc ở thân dưới càng lúc càng nhanh.
"Ư, ưm... Muốn, muốn ra cùng với anh..." Trương Nhai kẹp chặt mông.
"Được." Chu Trạch An quất mấy chục cú kịch ngưỡng, sau đó thình lình rút cả cây súng ra, nghiến thật mạnh vào lỗ trước của Trương Nhai.
"A, A A A..." Đột nhiên hoa tâm bị thọc một cú trời giáng, khiến tiếng rên của Trương Nhai cũng lạc cả đi.
Vừa rồi lỗ sau bị ma sát ngoan độc khiến Trương Nhai nhanh chóng leo lên đỉnh khoái cảm, lỗ trước co rút kịch liệt, đồng thời dương vật nhỏ phía trước cũng bắn lên người Chu Trạch An.
Chu Trạch An bắn từng luồng từng luồng tinh dịch đặc sệt vào chỗ sâu trong hoa huyệt của cậu.
Hai lỗ nhỏ trước và sau đồng thời cao trào khiến hạ thân của Trương Nhai được trải nghiệm kích thích chưa từng có.
Trương Nhai rùng mình một cái, gậy thịt vừa mới xuất tinh không khống chế được rỉ nước tiểu ra.