Rể Quý Rể Hiền

Chương 1574



Chương 1574

“Được.”

Cao Phong gật đầu một cái, tiến vào bên trong biệt thự.

“Bé Phong…” Kim Ngọc Hải đột nhiên xoay người, lần nữa gọi lại Cao Phong.

“Ba có chuyện gì sao?” Cao Phong xoay người nhìn Kim Ngọc Hải.

Đối với người đàn ông đã liều mình để bảo vệ Tuyết Mai này, Cao Phong trong lòng đầy kính trọng.

Kim Ngọc Hải yên lặng hồi lâu, quả đấm nắm chặt vừa buông ra, sau đó giọng run rẩy nói: “Nếu như con tới trừng phạt bà ấy, ba chỉ hy vọng, con đừng để cho bà ấy đau khổ như vậy…”

“Được.”

Cao Phong gật đầu một cái, xoay người vào bên trong.

Trong phòng, Kiều Thu Vân ngồi ở trước bệ cửa sổ, giống như một pho tượng, ngồi im không nhúc nhích.

Thức ăn trên bàn một đũa không động, ngay cả ly nước bên trong vẫn còn đầy.

Cao Phong nhìn lướt qua, liền trực tiếp thu hồi ánh mắt, có vài người không đáng giá để đồng cảm.

Kiều Thu Vân nghe được tiếng động ở cửa, chậm rãi xoay đầu lại nhìn Cao Phong một cái sau đó lại quay đầu trở lại.

Tựa như đối với việc Cao Phong đến, cũng không hề cảm thấy bất ngờ.

Cao Phong không chút khách khí ngồi ở trên ghế sofa, tự châm cho mình một điếu thuốc.

“Tôi không nghĩ tới, cậu sẽ trở lại.” Chốc lát sau, Kiều Thu Vân cất giọng khàn khàn nói.

Cao Phong mặt không cảm xúc, giọng lạnh nhạt: “Tôi làm sao có thể phụ lòng những người đang chờ đợi tôi được…”

“Cậu rốt cuộc có thân phận gì?” Kiều Thu Vân chậm rãi xoay đầu lại, cùng Cao Phong đối mặt.

“Tôi có rất nhiều thân phận, Bà muốn nghe cái nào?” Cao Phong hút một hơi thuốc hỏi.

Giữa hai người không hề có mùi thuốc súng, tựa như đang tán gẫu chuyện nhà vậy.

“Tôi muốn toàn bộ biết.” Con ngươi Kiều Thu Vân hơi co lại.

“Tôi là Cao Phong, đồng thời cũng là con trai trưởng nhà họ Cao ở thành phố Đà Nẵng, Cao Kình Thiên.”

“Cao Bằng ở trước mặt tôi, nhiều nhất cũng chỉ là một cái nhánh nhỏ trong nhà.” Cao Phong nói ra thân phận đầu tiên.

Kiều Thu Vân con ngươi lần nữa co chặt. Dù là trong lòng đã chắc chắn, nhưng nghe được Cao Phong chính miệng nói ra, vẫn vô cùng khiếp sợ.

Nhà họ Cao ở Đà Nẵng mà bà mơ tưởng thật ra lại chính là gia tộc đứng đằng sau Cao Phong.

Hơn nữa thân phận của Cao Phong lại là dòng chính, hay là con trai trưởng của nhà họ Cao, so với thân phận của Cao Bằng cao hơn rất nhiều.

“Những chuyện kia ở thành phố Hà Nội, tất cả đều từ tay cậu mà ra?” Kiều Thu Vân môi đã có chút run rẩy.

“Không sai! Khối tập đoàn Phong Hạo là do tôi lập nên, tên lấy một chữ cái trong tên của tôi cùng Tuyết Mai.”

“Nhà họ Kim cùng hợp đồng bất động sản Phong Hạo, cũng là tôi chỉ đạo, bằng không bà cho là vì cái gì bọn họ chỉ nhận Tuyết Mai?”

“Lễ vật cưới hỏi 18 tỷ kia cũng là cho Tuyết Mai?”

“Tôi mang các người thấy qua mỗi một ngôi biệt thự, tôi lái trở về mỗi một chiếc xe, đều là tôi, những thứ đó đối với tôi mà nói không đáng nhắc tới.”

“Tôi chính là Chủ tịch khối tập đoàn Phong Hạo, cũng là người nổi tiếng ở Hà thành ngài Cao.”

“Tập đoàn Vũ thị một tay tôi phá hủy, xí nghiệp Lương thị cũng bị tôi đánh sập, Lý Hạo Viễn là tôi tiêu diệt, Nhà họ Ngô tại Hà Thanh cũng bị tôi một đêm huyết tẩy.”

“Bao gồm bà Cao, cũng là tôi phái phi cơ trực thăng đến nhà họ Cao đón ra bắc đảo tiến hành cứu chữa.”

“Những thứ này, đối với tôi mà nói cũng không có vấn đề, thân phận lớn nhất của tôi vẫn là chồng của Tuyết Mai!”

Cao Phong lần này nói rất nhiều, tốc độ nói cũng rất chậm, thanh âm lại là không nhiều lắm.

Anh muốn cho bà mẹ vợ chưa bao giờ chấp nhận hắn thấy rõ, người con rể mà bà luôn coi thường này thực tế lại có năng lực như thế nào.

Quan trọng hơn chính là, để cho Kiều Thu Vân biết, mắt nhìn người của Kim Tuyết Mai không hề kém.

Chồng của Kim Tuyết Mai, không thể kém hơn bất kì người nào.

Âm thanh của Cao Phong cũng không lớn, nhưng mỗi một chữ Kiều Thu Vân nghe thấy đều như sét đánh bên tai.

Vang vang có lực, từng chữ, xuyên tâm!