Rể Quý Rể Hiền

Chương 2660



Chương 2660

Không đợi Liễu Tông Trạch nói tiếp, Cao Mỹ Lệ chủ động hỏi: “Vậy anh nói với em đi, rốt cuộc Bất động sản Phong Mai đã xảy ra chuyện gì, sao bọn anh lại căng thẳng như vậy?”

“Đợi anh một chút để anh chuẩn bị.”

Liễu Tông Trạch để cà phê sang bên cạnh, cầm lấy cốc nước lạnh uống một ngụm, bình ổn lại tâm trạng của mình, sau đó ngẩng đầu lên một lần nữa.

“Em suy nghĩ khung cảnh đó một chút, tất cả nhân viên trong biên chế ở Thủ Đô Hà Nội và cả những người ở tám thành phố xung quanh Thủ Đô Hà Nội.”

“Không chỉ như vậy, còn dựa vào nhân viên trong biên chế ở mười mấy thành phố khác gần Thành phố Đà Nẵng, tất cả đều đến Bất động sản Phong Mai, cứ ngồi ở đó không chịu về.”

“Em thử nghĩ xem, tất cả những người đó đều mặc quần áo trong biên chế, từng người từng người một đều rất hung ác, em nghĩ xem nó là tình cảnh nào?” Liễu Tông Trạch nhắc đến chuyện này, không kiềm chế được có chút xúc động.

Cao Mỹ Lệ sững sờ khi nghe những lời đó, một tia sáng hiện lên trong mắt cô ta, rồi gật đầu.

Thật sự là cô chưa nghe qua chuyện này.

Bởi vì bây giờ cô cũng không có liên hệ với thế giới bên ngoài.

“Tình hình thế nào? Tại sao bọn họ lại đến Bất động sản Phong Mai chứ?”

“Không phải Bất động sản Phong Mai hoạt động rất bình thường sao, cũng không có phát sinh ra vấn đề gì sao?” Cao Mỹ Lệ nhẹ giọng hỏi.

“Đúng vậy, những người đó đều là người của gia đình họ Phạm, bởi vì chuyện liên quan đến thiên kim nhà họ Phạm cho nên nảy sinh lòng thù hận với anh Phong.

“Cụ thể như thế nào anh cũng không thể nói rõ ràng với em được, bởi vì chuyện này anh cũng không biết quá nhiều.”

“Dù sao thì gia đình nhà họ Phạm ở Thủ Đô đã dùng lực lượng của mình để chèn ép anh Phong.”

“Thậm chí còn đe dọa anh Phong, muốn dập tắt kế hoạch đi Thành phố Đà Nẵng của anh Phong nữa.” Liễu Tông Trạch nói một mạch và không dấu giếm gì với Cao Mỹ Lệ.

“Đi Thành phố Đà Nẵng hả…” Cao Mỹ Lệ như có nghĩ gì đó rồi nhẹ gật đầu.

“Đúng vậy, đi Thành phố Đà Nẵng… Anh Phong phải đi Đà Nẵng bàn chút việc.”

Liễu Tông Trạch suýt chút nữa thì nói ra việc đi đánh nhau ở Thành phố Đà Nẵng, mặc dù anh ta rất tin tưởng Cao Mỹ Lệ.

Nhưng mà khi lời sắp nói ra, anh ta vẫn cố kiềm chế và cố gắng không nói ra.

Có một số chuyện, cho dù nói cho Cao Mỹ Lệ cũng không có tác dụng gì, vì vậy thà không nói còn hơn.

“Sau đó thì sao? Sau đó chuyện được giải quyết như thế nào?” Dường như Cao Mỹ Lệ rất tò mò, liên tục hỏi.

“Sau đó, sau đó lại càng lợi hại, ngay cả chủ tịch tỉnh và chủ tịch thành phố, hai nhân vật có tiếng tăm cũng tới.”

“Điều này không là gì hết, đến cả gia đình họ Diệp ở Thủ Đô cũng tới, gia đình họ Diệp ở Thủ Đô em cũng biết đúng không?”

“Anh nói với em thế này nhá, Thủ Đô, chính là thành phố lớn nhất của Việt Nam nhé?”

“Hơn nữa gia đình nhà họ Diệp ở Thủ Đô, đây là dòng họ lớn nhất ở Thủ Đô, không có ai cũng không có thế lực của nhà nào có thể vượt qua bọn họ, em nói xem bọn họ mạnh tới mức nào chứ?” Liễu Tông Trạch uống ngụm nước rồi nói.

“Trời ơi, nhiều người như vậy, tất cả đều nhằm vào các anh sao?”

Sau khi nghe xong, Cao Mỹ Lệ sững người, có chút nghi ngờ liền hỏi Liễu Tông Trạch.

“Lúc đó anh cũng nghĩ như vậy, cho nên anh nghĩ chỉ có kiếp sau anh mới lấy được em.”

“Bởi vì ông chủ của gia đình họ Diệp, Diệp Thiên Long tự mình tới, sử dụng đến sáu cái trực thăng, con mẹ nó, thật sự quá ngầu luôn.”

“Trước đây anh chỉ từng lái xe tăng, lần này chủ nhân gia đình họ Diệp trực tiếp dùng trực thăng bay qua đây, em nói xem có lợi hại không cơ chứ?”

Liễu Tông Trạch càng nói càng phấn khích, thậm chí anh còn nhảy ngay tại chỗ.

“Lợi hại, rất lợi hại, sau đó thì sao?” Cao Mỹ Lệ nhắm mặt lại, sau đó lại hỏi.

Cô ta vừa hỏi vừa rướn người về phía trước, hình dáng trông rất tò mò.

“Ai, Mỹ Lệ, anh nhớ là em không có hứng thú với mấy chuyện này mà?”

“Lúc trước anh chuẩn bị nói cho em nghe, em lại bảo không muốn nghe, em còn nói chỉ biết anh rất giỏi thôi.” Liễu Tông Trạch sửng sốt một chút, sau đó có chút nghi ngờ hỏi.

“Ừm… chỉ là em muốn nghe thôi, anh mau kể tiếp đi!” Tim của Cao Mỹ Lệ đập càng nhanh, rồi hỏi một cách nũng nịu.

“Được rồi, được rồi, anh sẽ tiếp tục nói.” Liễu Tông Trạch gật đầu, nói: “Lúc đó tất cả bọn anh đều bị dọa sợ nhưng anh Phong cũng không dễ dàng chịu thua.”