Rể Quý Rể Hiền

Chương 2701



Chương 2701

“Tôi cạn rồi, đến anh đấy!”

Liễu Tông Trạch vừa nói xong đã uống cạn hết ly rượu.

Cao Phong hơi khựng lại, sau đó cũng cầm ly rượu lên uống cạn.

“Anh Phong đừng gấp gáp, việc rót rượu hôm nay là của Mỹ Lệ.”

Liễu Tông Trạch thấy Cao Phong muốn cầm chai rượu lên bèn giành lấy cái ly và đặt xuống một bên.

Cao Mỹ Lệ gật gật đầu, không cần nói nhiều, cô ta chậm rãi thêm rượu cho hai người họ.

Cao Phong khẽ cười một cái, sau đó lấy điện thoại ra và cúi đầu gửi một tin nhắn đi.

Sau khi xác nhận Cao Mỹ Lệ không có ở nhà thì kế hoạch của Cao Phong và Lâm Vạn Quân đã bàn bạc trước đó tất nhiên là có thể thực hiện rồi.

“Anh Phong, hôm nay chúng ta đừng nói thứ khác, hãy nói về chuyện riêng của tôi đi.”

“Tôi biết là anh bận nhưng hãy bớt chút thời gian cho tôi, có được không?” Liễu Tông Trạch lại cầm ly rượu lên.

Cao Phong khẽ trầm ngâm vài giây, sau đó gật đầu nói: “Được!”

“Ực!”

Liễu Tông Trạch không nói nhiều lời, lại ngẩng đầu lên uống cạn ly rượu.

“Tông Trạch, anh uống ít thôi, anh Phong không phải người ngoài, anh không cần phải liều mạng như vậy.” Cao Mỹ Lệ nhanh chóng giữ ly rượu của Liễu Tông Trạch lại.

“Ha ha ha! Nói hay lắm, anh Phong quả thực không phải người ngoài.”

Liễu Tông Trạch cười ha hả, sau đó nói với Cao Phong: “Anh Phong nghe thấy chưa, Mỹ Lệ không xem anh là người ngoài nên trong lòng anh có suy nghĩ gì cứ nói thẳng có được không?”

“Dù sao cũng là câu đó, em trai anh cả đời này chỉ cưới một mình Mỹ Lệ thôi, anh vì hạnh phúc của em trai anh, hôm nay hãy nói rõ ràng đi.”

“Cho dù là hiểu lầm gì hay là có cách nghĩ gì khác thì tối nay hãy nói thằng ra đi, thế nào?” Liễu Tông Trạch bỏ ly rượu xuống và nghiêm túc nhìn Cao Phong.

“Không có hiểu lầm gì cả nhưng hai người thật sự không hợp nhau đâu.”

“Còn nguyên nhân là gì thì tôi nghĩ Cao Mỹ Lệ biết rõ đấy.” Cao Phong sờ sờ ly rượu và nói.

Trong lòng Cao Mỹ Lệ càng chắc chắn rằng Cao Phong có khả năng đã nghi ngờ cô ta chính là nội gián.

Nhưng trên mặt Cao Mỹ Lệ vẫn không có biến đổi gì, cô ta hơi hoang mang hỏi: “Anh Phong, em không hiểu ý của anh lắm.”

“Đúng vậy anh Phong, chuyện gì cũng phải có lý do chứ.”

“Câu nói kia nói thế nào nhỉ, không có tình yêu vô duyên vô cớ, cũng không có mối hận vô duyên vô cớ.”

“Anh cứ nói cho người em trai này biết, rốt cuộc anh nghĩ thế nào?” Liễu Tông Trạch cũng gật đầu nói.

Cao Phong nhìn Cao Mỹ Lệ, khuôn mặt cô ta ra vẻ vô tội, còn đan xen chút sợ hãi nữa, trông rất yếu đuối.

Nhìn qua Liễu Tông Trạch thì khuôn mặt anh ta đầy hoang mang, như thể Cao Phong đang đùa cợt mình vậy.

Trong tình huống này, Cao Phong không hề giải thích thêm gì nữa.

Bởi vì anh biết rõ nếu nói ra cũng chẳng có ích gì, chỉ khiến Liễu Tông Trạch thêm tức giận mà thôi.

“Uống rượu trước đã, một lát tôi sẽ cho cậu xem thứ này.”

“Vừa hay Cao Mỹ Lệ cũng ở đây, có thể cùng nhau xem.” Cao Phong xua tay và không muốn bàn luận về vấn đề này nữa.

Liễu Tông Trạch hơi ngơ ngác nhưng vẫn không nói gì và bảo Cao Mỹ Lệ tiếp tục rót rượu.

Đồng thời.

Lão Lâm Quân nhận được tin nhắn của Cao Phong nên đã hạ lệnh xuống.

Những người đã đợi sẵn lập tức hành động, họ tiến vào nhà của Cao Mỹ Lệ.

Lúc này trong nhà Cao Mỹ Lệ.

Hai vợ chồng Cao Dật Sơn đang nói gì đó trong phòng khách.

“Không được, trong lòng tôi vẫn rất lo lắng.”

Cao Dật Sơn nói rồi đứng dậy đi đi lại lại trong phòng khách.

“Ông kia, ông đang lo lắng gì chứ?” Vợ của Cao Dật Sơn hỏi.

“Tôi lo lắng cái gì ư? Bà không thấy là cô gái đó đang chống đối với Khối tập đoàn Đế Phong sao?”

“Mặc dù tôi không biết cô ta muốn làm gì nhưng chắc chắn không phải là chuyện tốt.”

“Tới lúc đó chúng ta cũng là đồng phạm đấy! Bà nghĩ Khối tập đoàn Đế Phong sẽ tha cho chúng ta sao?”

Cao Dật Sơn càng nói càng gấp gáp, trong lòng ông ta rất lo lắng, ông ta đưa tay ra tắt tivi đi.