Rể Quý Rể Hiền

Chương 2707



Chương 2707

“Anh Phong, Mỹ Lệ, hai người đang nói cái gì vậy, sao tôi nghe không hiểu?” Liễu Tông Trạch vỗ trán, vẻ mặt không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

“Không có gì, cậu sẽ hiểu ngay thôi!”

Cao Phong mở điện thoại, video Lâm Vạn Quân gửi đã đến.

Không thể không nói, tốc độ làm việc của Lâm Vạn Quân quả thực rất nhanh khiến Cao Phong rất hài lòng.

Tuy nhiên, việc tải video xuống cũng cần một chút thời gian.

Quá trình tải xuống mất khoảng mười phút, dung lượng của chiếc video này là khoảng 500Mb.

Cao Phong cũng không quá sốt ruột, tìm dây cap nhập dữ liệu ở phía sau TV, chuẩn bị kết nối với điện thoại.

Căn phòng trở nên tĩnh lặng.

Cao Phong không nhanh không chậm kéo dây truyền dữ liệu, ánh mắt của Liễu Tông Trạch và Cao Mỹ Lệ đều tập trung lên từng động tác của Cao Phong.

“Thình thịch!”

Nhịp tim của Cao Mỹ Lệ hiện tại đang đập rất nhanh, chính cô ta cũng có thể cảm nhận được nỗi bất an kia.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, video trong điện thoại của Cao Phong cũng đã sắp download xong.

Lớp mồ hôi trên trán Cao Mỹ Lệ càng lúc càng dày, cuối cùng tụ thành từng giọt mồ hôi bằng hạt đậu.

“Tách!”

Từng giọt mồ hôi rơi xuống trên gương mặt trắng bệch của Cao Mỹ Lệ.

“Ting!”

Âm thanh thông báo video đã tải xuống hoàn tất vang lên.

Cao Phong trước hết nhấn vào điện thoại một cái, xem qua nội dung có trong video.

Tuy nhiên khi vừa nhấp vào video, Cao Phong cảm thấy như mắt mình như chợt nhoè đi.

Cao Phong cho rằng là do ảnh hưởng của rượu, lấy tay dụi dụi mắt, sau đó nhìn lại điện thoại lần nữa.

Quả nhiên, đây là video điều tra về nhà của Cao Mỹ Lệ.

Đoạn sau là cuộc phỏng vấn của cha mẹ Cao Mỹ Lệ.

“Kịch hay!”

Cao Phong tự tin mỉm cười, kết nối điện thoại với TV.

“Bùm!”

Đúng vào lúc này, một âm thanh kinh thiên động địa từ dưới lầu vang lên, giống như tiếng sét đánh, làm cả người ba người ở trong phòng đều không thể đứng vững.

“Có sóng lớn, là bom sao?”

Liễu Tông Trạch dù sao cũng đã từng lăn lộn ở trong Tam Giác Vàng, nghe thấy tiếng động liền tỉnh rượu hơn phân nửa, nhanh chóng chạy đến phía ban công nhìn xuống dưới xem xét.

Cao Phong hơi sững sờ, nhưng vẫn không hề dừng việc mình đang làm lại, cầm điều khiển lên bắt đầu kết nối với điện thoại.

Không ai phát hiện rằng mồ hôi trên mặt Cao Mỹ Lệ đã bớt đi ít nhiều, cô ta thở phào một hơi.

“Khốn khiếp! Wrangler của mình!”

Bỗng nhiên từ ban công truyền tới tiếng gào thét đầy giận dữ của Liễu Tông Trạch.

Ngay sau đó, Liễu Tông Trạch liền quay người hướng về phía cửa ra vào xông ra.

“Cậu đi đâu vậy?” Cao Phong cau mày quát lên.

“Anh Phong, thứ ngu xuẩn nào đó đã đâm vào chiếc Wrangler của tôi, tôi phải xuống xem sao?”

Mặt của Liễu Tông Trạch đau đớn nhăn lại, đây chính là chiếc Wrangler nhập khẩu phiên bản đặt làm theo yêu cầu, trên xe còn có gắn logo độc quyền của anh ấy và Cao Mỹ Lệ.

“Cậu đứng lại đó cho tôi!” Cao Phong xoa xoa trán, sau đó hét lên: “Xe để đó tôi đền cho cậu một chiếc, trước hết mau đến cùng tôi xem cái này!”