Rể Quý Rể Hiền

Chương 2724



Chương 2724

Những người này toàn bộ đều là binh sĩ Phong Hạo đã được trang bị đầy đủ.

Từng người một đều dắt một khẩu súng lục bên hông, trên vai vác súng AK hoặc súng trường tự động, vẻ mặt vô cùng tức giận.

“Anh Phong, người của Tông Trạch đến rồi!”

Long Tuấn Hạo đột ngột xoay đầu lại, nhìn về phía Cao Phong.

Sau đó không đợi Cao Phong nói gì, đã vội vàng nói:” Có lẽ người của em cũng sắp đến nơi rồi, sự việc lần này sẽ gây nên náo động lớn đây!”

Cao Phong vốn đã có chút mệt mỏi, chợt lại càng cảm thấy mệt không chịu nổi.

Cao Mỹ Lệ, thủ đoạn hay lắm!

Kế hoạch lần này sợ rằng là đám người Cao Anh Hạo đã dốc hết toàn bộ sức lực mới có thể làm đến mức này.

“Đi thội, xuống dưới.”

Cao Phong cười khổ một tiếng, sau đó đi xuống dưới.

Cho dù là như thế nào đi chăng nữa vẫn phải đối mặt.

Chạy trốn cũng không phải biện pháp cuối cùng.

“Được!”

Long Tuấn Hạo gật đầu, sau đó cũng vội vàng đi theo xuống dưới.

“Tôi vốn nghĩ rằng, chỉ cần giải quyết những trở ngại bên ngoài, thì chúng ta có thể một đường hát vang, hoàn thành mục tiêu.”

Hiện tại xem ra là tôi đã suy nghĩ quá nông cạn rồi, đám người Cao Anh Hạo làm sao có thể khoanh tay chờ chết chứ?”

“Sự việc lần này chắc chắn có bóng dáng của những người trong hội trưởng lão, chỉ có những người trong hội trưởng lão kia mới có thể nghĩ ra cách thức nham hiểm như vậy.”Cao Phong giống như đang tự chế giễu bản thân, lại vừa giống như đang tùy tiện nói về một việc thường ngày, giọng điệu không vui cũng không buồn.

“Anh Phong, hiện tại chúng ta phải làm sao?” Gương mặt của Long Tuấn Hạo cũng đầy vẻ u sầu.

Khối tập đoàn Đế Phong, binh sĩ Phong Hạo, cái mâm này cũng quá lớn rồi.

Mâm quá lớn thì luôn không thể tránh khỏi việc sẽ xảy ra vấn đề.

Liễu Tông Trạch hiện tại đang nắm giữ hai mươi nghìn binh sĩ Phong Hạo, lực lượng này tuyệt đối không thể khinh thường.

Một khi xử lý không tốt, sự việc sẽ thực sự trở nên ầm ĩ vô cùng.

“Đợi lát nữa xuống đến bên dưới, bất kể là gặp tình huống gì cũng phải nhịn, đừng bao giờ để cho thuộc hạ nổ súng, hiểu chưa?”

“Chỉ cần nổ phát súng đầu tiên, vậy thì chúng ta sẽ hoàn toàn xong đời.”

Giọng điệu của Cao Phong trầm thấp, sau đó đi ra khỏi cửa thang máy, bước ra ngoài.

“Tôi…tôi biết rồi, anh Phong.” Long Tuấn Hạo mở lớn mắt, gật đầu thật mạnh.

Liễu Tông Trạch lúc này đã không còn là cậu chủ ăn chơi trác táng ở thành phố Hà Nội trước kia nữa.

Anh ta hiện tại có năng lực, có thuộc hạ, hơn nữa còn có cách nghĩ riêng của bản thân.

Con người ở những vị trí khác nhau, cách nghĩ cũng sẽ không giống nhau.

Mà một khi người của Long Tuấn Hạo cùng với người của Liễu Tông Trạch đánh nhau.

Đến lúc đó sẽ có năm mươi nghìn người hỗn chiến.

Nếu như ở một nơi hẻo lánh như hải phận của nhà họ Cao còn tốt, nhưng ở khu vực trung tâm của thành phố Hà Nội xảy ra một trận hỗn chiến với hàng chục nghìn người, tất cả lại còn đều cầm vũ khí mạnh, cảnh tượng như vậy.

Đến lúc đó sẽ gây ảnh hưởng vô cùng lớn, cùng với hậu quả mà nó mang lại thì không ai có thể chịu được.

Đừng nói đến việc đi đánh chiếm thành phố Đà Nẵng, chỉ sợ đám người Cao Phong đều sẽ bị cấp trên xử phạt.

Vì vậy, Long Tuấn Hạo hoàn toàn tin tưởng lời của Cao Phong.

Lúc này, bên ngoài cửa khách sạn Minh Quân.

Mỗi một binh sĩ Phong Hạo đều mặc trang phục trên người chiến đấu phân biệt màu sắc, tất cả đều căm phẫn trào dâng, cất cao giọng chửi rủa.

Liễu Tông Trạch nắm lấy tay Cao Mỹ Lệ, sắc mặt âm trầm như nước.

Anh ta không biết, sự việc lần này làm sao lại bị người khác biết được, nhưng lúc này anh ta cũng không quan tâm.

Suy nghĩ duy nhất trong lòng anh ta lúc này chính là sự việc Cao Mỹ Lệ bị cưỡng hiếp đã bị tất cả mọi người biết được.