Rể Quý Rể Hiền

Chương 2910



Chương 2910

“Trước kia không biết nó có ý gì, hiện tại coi như đã biết, thủ hạ của cậu Phong quả nhiên là một đám như sói như hổ!”

Cao Phong cười xua tay, nói: “Sau khi chiến tranh thì điên cuồng vui vẻ cũng được.”

“Có lẽ sẽ không xuất hiện việc đạp lên nhau chứ?” Lý Khải Kiệt có chút lo lắng.

“Không sao, bọn họ có chừng mực.” Khóe miệng Cao Phong mang ý cười thoải mái.

Đều là anh em vào sinh ra tử với nhau, chẳng cần lo điên cuồng giật tiền, họ cũng sẽ không vì tiền mà đạp người khác xuống.

Trong chốc lát, Cao Phong đã thấy rất nhiều người đang kéo nhau đứng lên.

Bọn họ đang cần điên cuồng lúc này để trút hết cảm xúc sau chiến tranh.

Cũng như Long Tuấn Hào và Liễu Tông Trạch, rõ ràng không thiếu tiền nhưng vẫn cố ý điên cuồng đi lên giật tiền.

Tình hữu nghị của đàn ông rất đơn giản, đánh một trận, uống rượu cùng nhau, chơi đùa một chút, là đã xây dựng được tình cảm anh em rồi.

Các binh sĩ Phong Hạo  này trên chiến trường sẽ kề vai chiến đấu, đó là anh em sống chết với nhau.

Sau khi chiến tranh liền bắt đầu điên cuồng tiêu pha hoang phí.

Nhưng đây cũng là thứ mà bọn họ nên có được.

Buộc đầu vào lưng quần, có thể tiếp tục sống cũng là một loại may mắn đến cực đoan.

Khao sau khi chiến tranh cũng là chuyện đương nhiên.

“Mọi người nghỉ ngơi tại chỗ, tôi ra ngoài bàn bạc công chuyện.”

Cao Phong báo với mọi người, sau đó đi ca nô ra hòn đảo phía Bắc của nhà họ Cao.

hòn đảo phía Bắc của nhà họ Cao nhà họ Cao chuyên dùng để nghiên cứu  về điều trị, kỹ thuật vô cùng thuần thục.

Dù sao có tiền tài rất lớn làm trụ cột, lại nhập không ít kỹ thuật tiên tiến từ nước ngoài, ở phương diện này cũng có rất nhiều nhân tài siêu cấp của giới y học.

Lúc trước khi ông cụ Cao là người đứng đầu nhà họ Cao,  mấy thứ này chưa từng cất giấu.

Một khi có thành quả nghiên cứu mới mà quan trọng nào, ông không hề giữ lại, bất kể thù lao cũng sẽ cung cấp cho sở nghiên cứu y học thành phố Đà Nẵng.”

Nhưng sau khi ông cụ Cao ra đi, nhánh thứ là Cao Anh Hạo quản lý nhà họ Cao, tất cả mọi thứ đều thay đổi.

Đừng nói là cung cấp cho bên trên thành quả nghiên cứu, cho dù bên trên muốn mua thì bọn họ cũng không bán.

Dù sao, dưới sự dẫn dắt của những người khác nhau, cách thức làm việc cũng sẽ không giống nhau.

Sau khi Cao Phong tới, trong phòng bệnh của hòn đảo phía Bắc của nhà họ Cao nhà họ Cao đã có rất nhiều người đang nằm.

Binh sĩ Phong Hạo bị thương đã nằm la liệt bên trong.

Thấy Cao Phong đích thân tới, người ở hòn đảo phía Bắc của nhà họ Cao nhà họ Cao đều ảm đạm cúi đầu, đồng thanh chào mừng Cao Phong đã đến.

Trong lòng mọi người đều lo lắng đến không yên, lo lắng cho vận mệnh của chính mình.

Muốn nói cái gì đó, nhưng lại không biết mở miệng như thế nào.

“Đừng nên nói gì cả.”

“Các người đều là làm việc cho người ta, cho nên thù hận của tôi với nhà họ Cao không liên quan đến các người.”

“Chỉ cần làm việc thật tốt, tôi cam đoan các người có thể an ổn không có vấn đề gì trong này.”

Cao Phong nói với mọi người, thản nhiên  cho bọn họ một châm an thần.

Nghe thấy Cao Phong nói như vậy, mọi người đều vô cùng kích động, cũng vô cùng cảm động.

Khi nghe nói đông đảo của nhà họ Cao bị giết sạch đến không còn, những người trong giới y học ở hòn đảo phía Bắc của nhà họ Cao nhà họ Cao đều không yên lòng.

Thậm chí có rất nhiều người muốn leo lên thuyền chạy trốn.

Nhưng mà, cho dù muốn chạy cũng không phải chuyện dễ dàng!

“cậu chủ Kình Thiên, ngài yên tâm!

“Chúng ta nhất định sẽ làm việc thật tốt, tuyệt đối không cô phụ tín nhiệm của ngài!”

Người phụ trách hòn đảo phía Bắc của nhà họ Cao nhà họ Cao trịnh trọng nói.

Bọn họ không trực tiếp tham gia vào chiến đấu đối kháng của Cao Phong, chỉ làm một ít nghiên cứu y học mà thôi.

Cho nên, không cần phải diệt toàn bộ.