Rể Quý Rể Hiền

Chương 3059



Chương 3059

Diệp Thiên Long gật đầu, không nói gì thêm, chỉ lo cúi đầu uống trà.

Ông cụ Diệp thực sự thích đánh cược với mọi người, hơn nữa, ông ta nói chuyện thì vẫn luôn giữ lấy lời.

Bây giờ hãy xem rốt cuộc Cao Phong thực sự có thể mang đến sự ngạc nhiên cho chính mình hay không.

Ông cụ Diệp liếc nhìn Diệp Thiên Long một chút, sâu bên trong mắt hiện lên sự coi nhẹ.

Chỉ là nhà họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng còn muốn đưa người về đến làm loạn Thủ Đô?

Tạm thời không cần phải nói tới Cao Phong có gan ấy hay không!

Cho dù cậu ta có, cậu ta có thể gây náo loạn gì ở Thủ Đô?

“Cốc cốc cốc!”

Suy nghĩ trong lòng ông cụ Diệp vừa nảy ra thì đột nhiên có người gõ cửa phòng.

“Cạch!”

Diệp Thiên Long và Trọng Dương Bình đột nhiên ngẩng đầu nhìn ra phía ngoài cửa.

“Cốc cốc cốc!”

Ngoài cửa, lại một lần nữa vang đến một tràng tiếng gõ cửa.

Ông cụ Diệp liếc nhìn Diệp Thiên Long, có chút mất kiên nhẫn xua xua tay.

Vũ Siêu gật đầu hiểu ý, lập tức đi ra cửa nói: “Đi ra đi, đừng quấy rầy lão gia chủ.”

“Thế nhưng mà, thế nhưng mà bên ngoài đã xảy ra chuyện rồi…”

“Trước đó, tôi cũng muốn tới, nhưng không dám tới…” Ngoài cửa truyền đến một giọng nói.

Nghe giọng điệu, có chút chút run rẩy.

Diệp Thiên Long và Trọng Dương Bình nhìn nhau, đôi mắt nheo lại, trong lòng mong chờ.

Ông cụ Diệp thì cau mày, quát lớn: “Không phải tôi đã nói, trừ phi xảy ra chuyện lớn trời sập xuống xảy ra, còn không thì đừng tới làm phiền tôi hay sao?”

“Lão gia chủ, nhưng lần này, trời, thật sự muốn sụp xuống rồi…” Giọng nói ngoài cửa lại một lần nữa trả lời.

Sau khi nói ra một lời, trong nháy mắt, căn phòng rơi vào sự im lặng.

Ánh mắt ông cụ Diệp lóe lên, trái tim đã phẳng lặng mấy chục năm, vậy mà không tự chủ được, bắt đầu tăng tốc độ mà đập.

“Mấy người khẳng định là trời sắp sập xuống?” Ông cụ Diệp chậm rãi đứng lên.

“Cao Phong, cậu ta đã mang hơn chục nghìn binh sĩ được trang bị đầy đủ và tất cả các lực lượng dưới trướng của cậu ta đến thủ đô…”

“Tới thủ đô không tới nửa giờ, trước tiên đã tự tay cách chức nhà họ Phạm.”

“Lại một lần nữa khởi hành đi đến nhà họ Diệp chúng ta. Tôi đoán cậu ta sẽ đến đây ngay lập tức.”

Giọng nói ngoài cửa kia gắng sức kìm nén sự căng thẳng trong lòng, cố hết sức để báo cáo với giọng điệu bình tĩnh.

Thời khắc này, cả bốn người trong phòng đều sững sờ.

Trọng Dương Bình hít vào một luồng khí lạnh ngay tại chỗ.

Xử lý nhà họ Phạm trước, sau đó đến nhà họ Diệp…

Đây, đây thực sự là những gì Cao Phong đã làm ra sao?

Lúc này, ngay cả Diệp Thiên Long cũng trợn tròn mắt, vốn dĩ không thể tin được.

Người hiền lành, tính tình ấm áp như Cao Phong kia, vậy mà thủ đoạn lại tàn nhẫn như vậy sao?

Ngay cả nhà họ Phạm ở thủ đô cũng bị anh giẫm đạp dưới chân?

Phải biết rằng, lần này Diệp Thiên Long thật sự không cho Cao Phong bất kì một sự trợ giúp nào cả!

Và Diệp Thiên Long cũng đồng thời nghĩ, rốt cuộc là chuyện gì mới có thể khiến cho Cao Phong làm ra chuyện động trời như vậy!

“Cha, cha nói thật cho con biết, có phải cha đã động đến Kim Tuyết Mai hay không?”

“Cha nhất định đã động Kim Tuyết Mai rồi! Nếu không thì Cao Phong sẽ không bị kích động đến như vậy!”

“Con đã nói với cha rồi, cha không chịu đựng nổi cái hậu quả này đâu!”

Diệp Thiên Long đập lên bàn, đưa tay chỉ vào ông cụ Diệp quát lớn tiếng.

Lúc này, ông ta cũng không quan tâm đến phép tắc dạy dỗ trong nhà, cũng không đoái hoài gì đến chữ hiếu, sự trung thành, nhân nghĩa.

Ông cụ Diệp khẽ nhíu mày, sau đó giọng lạnh lùng nói: “Cha đã nói không động đến là không động đến.”

“Cha mà muốn động đến cậu ta, căn bản sẽ không cho cậu ta cơ hội đến thủ đô mà đã đè chết cậu ấy rồi.”

Cho tới bây giờ ông cụ Diệp vẫn cực kỳ coi thường Cao Phong.