Rể Quý Rể Hiền

Chương 3163



Chương 3163

Ánh mắt Cao Phong bình tĩnh, anh đứng yên tại chỗ, nghe theo ý kiến của mọi người và chờ đợi phán quyết cuối cùng.

Đây là cách làm thích hợp nhất hiện nay.

Miễn là Diệp Thiên Long vẫn an toàn thì ông ta có thể cố gắng hết sức để giữ cho Cao Phong bình yên vô sự.

Nếu như Diệp Thiên Long tiến thêm một bước và lên chức Tổng đốc binh mã thì không ai có thể lay chuyển được vị trí của anh ta.

Đến lúc đó, giúp Cao Phong hoạt động lại càng dễ dàng hơn.

Mà nếu như Diệp Thiên Long bị lật đổ, dù cho Cao Phong và Kim Tuyết Mai có thể yên ổn thì đó cũng chỉ là tạm thời.

Không có Diệp Thiên Long làm hậu thuẫn, Cao Phong thật sự không thể làm gì được nhà họ Đặng.

Cho nên, đây cũng là quyết định của Cao Phong sau khi đã suy nghĩ cặn kẽ.

Theo góc độ của một người cha và một người cha vợ thì chuyện Diệp Thiên Long gánh hết trách nhiệm quả thực không sai.

Nhưng từ góc độ của lý trí mà nói, ông ta làm như thế chẳng qua là chỉ duy trì an toàn được tạm thời. Rồi sau đó sẽ phải đón nhận nhiều tai họa hơn nữa.

Suy cho cùng thì Cao Phong cũng không có thế lực trong quân đội.

Thân phận là rất quan trọng.

Thân phận nào mới có thể làm loại chuyện nấy.

Nếu như Diệp Thiên Long rơi đài, nhà họ Đặng có thể dễ dàng tung ra hết sức để lấy được chứng chỉ tư cách dùng súng của nhà họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng, đồng thời tiến hành chèn ép toàn bộ thế lực của Cao Phong.

Ánh mắt Ông Trần đảo qua Cao Phong, mà sáu người đàn ông trung niên cũng nhìn về phía Cao Phong.

Trong đó có bốn người trung niên khi nhìn thấy Cao Phong đều hiện lên ánh mắt phức tạp.

Tuy nhiên, cuối cùng họ chỉ thở dài mà không nói gì.

“Cậu chính là cháu trai của cậu Cao sao?” Ông Trần thản nhiên hỏi.

Đường đường là ông cụ Cao mà đến miệng ông Trần cũng chỉ còn một cái danh xưng “cậu Cao”.

Chỉ có điều ông ta còn lớn hơn ông cụ Cao cả chục tuổi, nên gọi như vậy cũng không có gì quá đáng.

“Cháu trai Cao Kình Thiên quả thật là con cháu nhà họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng.” Cao Phong nghiêm nghị gật đầu.

Ông Trần nhìn Cao Phong rồi lại hỏi: “Nhà họ Cao cậu còn có con trai hay cháu trai nào khác không?”

Một câu nói này bao hàm quá nhiều ý nghĩa.

Trong lòng Cao Phong chấn động sau đó nói: “Không còn ai nữa, hiện tại từ trên xuống dưới của nhà họ Cao chỉ còn mình tôi là con trai ba đời.”

Anh là con dòng chính của nhà họ Cao.

Đã giết chết tất cả con trai dòng thứ rồi.

Chỉ Còn sót lại một Cao Tử Hàn là con gái.

Vậy nên, nói anh là con trai ba đời còn sót lại quả thực là sự thật.

“Haiz!”

Ông Trần bỗng nhiên thở dài, lắc đầu nói: “Xem ra nhà họ Cao phải tuyệt hậu rồi. Cậu Cao, công trạng của cậu rất xuất sắc, nhưng chuyện này quá nghiêm trọng.”

Khi nói lên câu nói cuối cùng này, ông Trần hơi ngửa đầu, như là đang nói với bầu trời.

Lời này vừa thốt ra, cả hiện trường đều kinh sợ.

Nhà họ Cao phải tuyệt hậu sao?

Có vẻ như ông ta cũng không biết Kim Tuyết Mai đã mang thai rồi.

Nhưng ý của ông Trần…

Có phải đang muốn nói Cao Phong sẽ trực tiếp bị chặt đầu không?

Song, nơi này là thủ đô, Cao Phong đã khuấy động sóng gió ở đây, còn tàn sát không biết bao nhiêu người…

Bị phán tội tử hình cũng là lẽ dĩ nhiên.

“Fuck, anh Phong!”

Long Tuấn Hạo tiến lên một bước, hốc mắt đỏ hồng, hô hấp trở nên dồn dập hơn.

Kim Tuyết Mai còn trừng to mắt, sắc mặt tái xanh vô cùng.

Cô biết sự việc chắc chắn sẽ rất nghiêm trọng, nhưng cô vốn cho rằng dù Cao Phong bị phán ngồi tù mấy năm thì cô cũng sẽ không rời không bỏ mà chờ đợi Cao Phong ra tù.