Rể Quý Rể Hiền

Chương 3288



Chương 3288

“Cho nên, chúng ta đi về trước đi.”

Người đàn ông trung niên nói xong, trực tiếp cất bước lên xe, dẫn người rời khỏi hiện trường.

Mà Cao Phong đứng tại chỗ, nhìn theo mười mấy chiếc xe rời khỏi, bàn tay cũng chậm rãi nắm chặt lại.

Chuyện cho tới bây giờ, anh đã không còn đường lui.

Nhất định phải trực tiếp đối diện.

Vốn là, Cao Phong quả thực nghĩ tới, mang theo Kim Tuyết Mai, cùng nhau rời khỏi Việt Nam, định cư tại nước ngoài.

Nhưng mà bây giờ xem ra, cái kế hoạch này, tuyệt đối không có khả năng làm.

Còn có quá nhiều người, vì chuyện của anh mà cố gắng.

Bất kể là những thuộc hạ của ông cụ Cao, còn có Diệp Thiên Long, đều cơ hồ là đem hết toàn lực.

Nếu Cao Phong rời đi, như vậy chuyện này lại rơi trên đầu ai?

Khẳng định sẽ tính toán đến, trên đầu Diệp Thiên Long bọn họ.

Đến lúc đó, đám người Diệp Thiên Long, chính là sơn dương chịu tội thay Cao Phong.

Giáng cấp bọn họ, vậy cũng có thể là việc nhỏ.

Rất có khả năng là trọng tội mất đầu.

Cao Phong đặt tay lên ngực tự hỏi lòng, anh cũng sợ chết, anh cũng vô cùng luyến tiếc mạng sống.

Bởi vì trên người anh mang quá nhiều hy vọng, sẽ trở thành cha của hai đứa bé.

Nếu như anh chết, ai có thể nào đảm bảo Kim Tuyết Mai tuổi già an ổn?

Cao Phong đứng tại chỗ suy nghĩ, sau đó chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía bầu trời.

“Người bên ngoài đều nói, yêu cha mẹ yêu vợ thương con yêu gia đình, không thương bản thân, tất cả đều là số không.”

“Anh nếu như là mất, có thể người khác sẽ cưới vợ anh, chiếm gia đình anh, còn muốn đánh chửi con của anh.”

“Cho nên, trước khi muốn yêu người khác, đầu tiên phải quý trọng bản thân.”

“Nhưng, tôi làm sao có thể, để cho những người đã nỗ lực, trả giá bằng sinh mạng chứ?”

Cao Phong nhìn về phương xa, tự lẩm bẩm.

Anh cho tới bây giờ chưa bao giờ gặp, vấn đề lớn như vậy.

Cho dù đối thủ cường đại cỡ nào, anh cũng sẽ không lùi bước, càng sẽ không có một chút sợ hãi.

Thế nhưng, đối mặt lúc này đây, là Việt Nam!

Về công về tư, anh cũng không thể cùng Việt Nam, đối nghịch.

“Hừ!”

Cao Phong thở ra một hơi dài, châm một điếu thuốc, sau đó xoay người vào khách sạn.

Cấp trên cũng không có cưỡng chế mang Cao Phong đi, chứng minh cấp trên chắc là cũng muốn tự mình nói chuyện.

Nhưng đến tột cùng nói chuyện gì, Cao Phong hoàn toàn đoán không được.

Vậy trước khi đàm phán, để trong tay mình càng có thêm nhiều lợi thế, là điều vô cùng cần thiết.

Cho nên thời gian tiếp theo, Cao Phong phải lập một vài kế hoạch.

Kim Tuyết Mai, nhất định là phải sắp xếp tốt.

Vạn nhất đàm phán thất bại, cũng nhất định phải đảm bảo an toàn cho Kim Tuyết Mai.

Trừ điều này ra, Cao Phong sẽ nghĩ hết cách để trong tay mình có thêm nhiều lợi thế.

Có lợi thế, mới có tư cách đàm phán.

“Trước khi đàm phán, thời gian còn lại, chăm sóc thật tốt Tuyết Mai.”

“Chuyến đi này, cũng không biết, lúc nào có thể trở về.”

Cao Phong tự giễu cười, thu hồi tất cả những suy nghĩ hỗn tạp trong lòng, cất bước đi vào phòng tiệc.

Người phần lớn đều đã rời khỏi.

Còn có mấy vị khách say đến không biết gì, được Diệp Thiên Long sắp xếp đưa lên phòng khách sạn trên lầu.

Liễu Tông Trạch, Long Tuấn Hạo những người nòng cốt bên cạnh Cao Phong, hiện tại cũng đã say rượu, lúc này đều ngã xuống đất.

“Đến, uống!”

“Ngày hôm nay chuyện gì cũng không nghĩ, chúng ta ai cũng không sợ, uống!”

Long Tuấn Hạo quỳ rạp trên mặt đất, một tay cầm vò rượu, bỗng nhiên ngửa đầu hô một tiếng, tiếp theo trở mình ào ào nôn ra.