Rể Quý Rể Hiền

Chương 3289



Chương 3289

Cao Phong đứng ở trong phòng bữa tiệc, nhìn bộ dạng mọi người say rượu, trong lòng vô cùng cảm khái.

Long Tuấn Hạo nói không sai, hiện tại, bọn họ ai cũng không cần sợ.

Từ lúc cùng Cao Phong nhận thức đến nay, mọi người, hình như cũng chưa có ngày sống yên ổn.

Hết đối thủ này đến đối thủ khác, giống như rắn sói hổ cọp theo nhau mà tới, nơi nào sẽ để cho bọn họ một chốc thả lỏng?

Coi như là ngồi chung một chỗ uống rượu, cũng đều là khống chế lượng rượu, bởi vì bọn họ không biết, lúc nào đối thủ sẽ đến.

Bọn họ cũng không biết, Cao Phong lúc nào sẽ cho gọi bọn họ.

Cho nên, có thời gian họ không dám uống nhiều, sợ uống rượu hỏng việc.

Thế nhưng ngày hôm nay, từ nay về sau, bọn họ không sợ.

Cái tên Cao Phong ở Việt Nam, ai chẳng biết, ai chả rõ?

Chỉ cần không phải kẻ ngu si, cũng sẽ không đến xúc phạm Cao Phong, đó chẳng khác nào thắp đèn lồng trong WC tìm chết!

Cho nên, cảm giác an toàn đã lâu, đều xuất hiện ở trong lòng mọi người.

Hôm nay, rốt cuộc dẹp yên bốn phương, khó gặp địch thủ.

Rốt cuộc có thể, uống say mới nghỉ.

“Cao Phong, chuyện bên này, tôi để cho Dương Bình xử lý đi.”

“Cậu dẫn dắt đội xe hoa, có thể đưa Tuyết Mai đi.”

Diệp Thiên Long đã đi tới, vỗ vỗ vai Cao Phong nói.

Kim Tuyết Mai đang có thai cho nên một số chuyện không cần thiết, tất cả đều giản lược.

Giọng Diệp Thiên Long lúc nói chuyện, ít nhiều có chút trầm thấp.

Cao Phong sẽ gặp phải tai họa, chỉ có hai người bọn họ rõ ràng.

Nhưng không có biện pháp, bọn họ là đàn ông, một là cha của Kim Tuyết Mai, một là người đàn ông của Kim Tuyết Mai.

Bọn họ có trách nhiệm, cũng có nghĩa vụ gánh vác tất cả.

“Được, như vậy, làm phiền cha.” Cao Phong nhẹ nhàng gật đầu.

“Nói cái gì vậy, vốn là chuyện tình nhà chúng ta.”

Diệp Thiên Long lấy ra điếu thuốc đặc biệt, đưa cho Cao Phong một điếu.

“Tôi cho rằng, tôi đây quân hàm ba sao, cùng vô số huân chương, cũng đủ để tôi đi bảo vệ tất cả những người tôi muốn bảo vệ.”

“Nhưng hiện tại xem ra, tôi có chút ngây thơ.” Diệp Thiên Long hút một hơi thuốc, giọng nói có chút thấp.

Cao Phong hơi cười khẽ, nói: “Con sẽ không trách cha, đường là tự con đi, không quan hệ tới người khác.”

“Giúp con, là tình cảm, con sẽ ghi nhớ trong lòng.”

“Không giúp, là bổn phận, con cũng sẽ không nói thêm cái gì.”

“Con tự mình chọn đường đi, dù cho quỳ, con cũng sẽ đi hết.”

“Cha, không cần lo lắng.”

Cao Phong búng tàn thuốc, sau đó chậm rãi xoay người, đi lên trên lầu.

“Quân lệnh của tôi, có thể chống đỡ hai ngay.”

“Dựa theo quy củ, Tuyết Mai sẽ có ba ngày lại mặt, khác có thể giản lược, thế nhưng chuyện này không thể thiếu.”

“Chúng ta lại định hai ngày đi, ngày mốt con mang Tuyết Mai trở về, tôi ở nhà họ Diệp làm một bữa tiệc.”

Diệp Thiên Long rất sợ Cao Phong quên chuyện này, liền vội vàng tiến lên nói một câu.

“Được.”

Cao Phong gật đầu, sau đó đi lên lầu, đem Kim Tuyết Mai dẫn theo xuống.

Đội xe hoa lần thứ hai khởi động, hướng về tòa cao ốc Kinh Mậu chạy đi.

Trên đường tự nhiên cũng thu hút sự chú ý của rất nhiều người, thậm chí còn có nhiều người tò mò đi theo.

Tuy nhiên, khi đến bên ngoài khu biệt thự Kinh Mậu, bọn họ đều bị ngăn ở bên ngoài.

Đám đông vây chặt lấy hai người Cao Phong cùng đi tới khu biệt thự.

“Em mở mắt ra nhìn đi.”

Cao Phong nhẹ nhàng cười, đỡ Kim Tuyết Mai từ trên xe xuống.