Rể Quý Rể Hiền

Chương 3921



Chương 3921

Có rất nhiều chuyện khiến người ta sợ hãi, đều theo thời gian trôi qua mà chậm rãi nhạt đi.

Nhưng thời gian vừa mới trải qua, tuyệt đối sẽ tạo thành ám ảnh lớn trong lòng.

Cho nên khối tập đoàn Phong Hạo lúc này, là an toàn nhất.

Nghe những lời Cao Phong nói, mọi người mới yên lòng, đi theo Cao Phong đi về phía trước.

“Hôm nay tổ chức lễ ăn mừng, các anh em đều phải tham gia, sao có thể để các anh em ra ngoài canh gác được.”

“Mọi người cứ uống thoải mái, lát nữa tôi sẽ đi canh gác.”

Cao Phong mỉm cười, nhẹ giọng nói chuyện.

“Chuyện này chắc chắn không được.”

Đám người Mạnh Tuấn Phi đều liên tục xua tay, Cao Phong cười không nói gì thêm, dẫn theo mọi người đi tới quảng trường trong doanh trại đóng quân.

Trên quảng trường có bao nhiêu người, Cao Phong không thấy rõ lắm.

Bởi vì mấy trăm nghìn tướng sĩ, trực tiếp chiếm hết cả doanh trại đóng quân, thậm chí còn có rất nhiều binh sĩ chen lách ra bên ngoài doanh trại đóng quân.

Dù sao ở đây có ba trăm nghìn người đấy!

Cho dù mỗi người đều ngồi khoanh chân dưới đất, mỗi người chiếm diện tích một mét vuông, tức là hơn ba trăm nghìn mét vuông, đó là khái niệm gì?

Liếc mắt một cái không nhìn thấy bờ, tóm lại là thanh thế lớn.

“Anh Phong!”

Nhìn thấy Cao Phong đi tới, mọi người vội vàng đứng dậy, miệng kêu lớn.

“Đừng kích động, đều ngồi cả đi, đều ngồi cả đi.”

Cao Phong vừa xua tay, vừa đi về phía thứ gì đó như ngọn núi nhỏ.

Phía trên ngọn núi nhỏ này đắp một tầng vải che đi, không thấy rõ bên trong.

“Một tháng trước, tôi bảo đảm Tuấn Hạo chuẩn bị, chính là vì lễ chúc mừng hôm nay.”

“Trong quá trình này còn bị cường đạo Nam Cương tiêu hao một chút, may mà không lớn lắm, nhưng sau đó tôi lại bảo người bổ sung thêm.”

Cao Phong giơ hai tay lên, dưới sự trợ giúp của đám Long Tuấn Hạo, trực tiếp vén vải đen xuống.

“Vèo!”

Vải mới vén lên, chỉ trong nháy mắt lộ ra thứ ở bên trong.

“Mẹ nó! Nhiều rượu như vậy sao?”

“Phát tài phát tài rồi, đây là cho chúng ta uống sao?”

“Wow! Nước miếng của tôi chảy ra rồi!”

Chỉ trong nháy mắt, có không ít binh sĩ nhìn chằm chằm không chớp mắt.

Mà những binh sĩ ở phía sau, đều duỗi cổ quan sát.

Sau khi thấy rõ là rượu xong, một đám đều vô cùng hưng phấn.

Thứ tốt như vậy, mỗi người đều rất thích!

Đối với những cánh mày râu chinh chiến trên chiến trường, có rất nhiều người thích cuộc sống mơ mơ màng màng như vậy.

Trên chiến trường cầm súng chém giết, sau khi rời khỏi chiến trường, lạc thú duy nhất là rượu và phụ nữ.

Nhưng rất nhiều khi đều có nhiệm vụ cần chấp hành, cho nên bọn họ không dám động vào rượu.

Đặc biệt là trong khoảng thời gian này, đó là luân phiên chinh chiến, người nào cũng sợ uống rượu hỏng việc.

Mà tối hôm nay, Cao Phong lấy ra nhiều rượu như thế, thật sự khiến mọi người vô cùng chờ mong.

“Không nói những lời linh tinh nữa, các anh em vất vả mấy ngày nay.”

“Lễ chúc mừng này, thuộc về các cậu, cũng thuộc về các anh em dùng máu tươi để trả giá.”

“Hôm nay không say không về!”

Cao Phong giang tay ra, kêu lớn với mọi người.

“Được! Được!”

“Hay lắm.”

Mọi người cùng đứng dậy vỗ tay, sau đó không khách sáo tiến lên, bắt đầu lấy rượu uống.

Bầu không khí ở hiện trường vô cùng náo nhiệt, trên mặt mỗi người đều là nụ cười rực rỡ.

Cao Phong chạm ly với mọi người, sau đó đứng bên cạnh nhìn.