Rể Quý Rể Hiền

Chương 4003



Chương 4003

Bây giờ anh đã không có một chút thiện cảm nào với người Mỹ.

Thành phố Hà Nội gặp một người, trên máy bay này gặp một người, tất cả đều để lại cho Cao Phong ấn tượng rất kém.

“Khụ…”

Người đàn ông trung niên kia thấy Cao Phong không nói chuyện, nên ngồi không xong, không ngồi cũng không xong, ông ta có chút lúng túng đứng tại chỗ.

“Chào ngài Cao, tên tôi là Smith Richard, đến từ công ty Richard của Mỹ.”

Người đàn ông trung niên vẫn không bỏ cuộc mà đưa tay ra với Cao Phong rồi tự giới thiệu.

Cao Phong dừng một chút, rồi lại ngước nhìn Richard.

Bộ vest tinh tế chỉnh chu, mái tóc được chải tỉ mỉ, chiếc đồng hồ giá trị triệu đô lấp lánh trên cổ tay.

Cách ăn mặc của người thành đạt cũng vô cùng có phẩm vị.

Richard mỉm cười, đưa cho Cao Phong một ly Brandy.

Trong đầu Cao Phong nhanh chóng chuyển động, nước Mỹ?

Vị trí địa lý của nước Mỹ đối lập với Việt Nam.

Bọn họ ở phía bắc của tây bán cầu, mà Việt Nam lại ở đông bán cầu.

Nhưng dù sao hành tinh này cũng là hình tròn, cho nên có thể nói Mỹ nằm ở phía đông của Việt Nam, cũng có thể nói là Việt Nam nằm ở phía tây.

Lần này Cao Phong đi Tây Vực thì phải đi về phía tây, chính là phạm vi của nước Mỹ.

Nếu như có người có thể hỏi thăm được một chút tin tức, dù sao cũng hơn một mình Cao Phong mò tìm.

Nghĩ đến đây, Cao Phong nhẹ nhàng gật đầu, tự tay lấy ly rượu Brandy.

“Cảm ơn sự nể mặt của ngài Cao.”

Richard mỉm cười, thuận thế ngồi ở bên cạnh Cao Phong.

Cao Phong cũng phát hiện ra Richard này rất giỏi nói chuyện.

Từ sau khi ông ta ngồi xuống thì bắt đầu nhẹ giọng nói, nhưng không nói chữ nào về chuyện lúc trước.

Cũng chưa bao giờ hỏi thăm về thân phận của Cao Phong, chuyện này cũng làm cho lòng Cao Phong thoải mái không ít.

“Ngài Cao muốn ra nước ngoài để bàn chuyện làm ăn sao?”

Richard và Cao Phong cụng ly, sau đó cười hỏi.

“Đúng vậy.”

Cao Phong thản nhiên gật đầu, cũng không định giải thích thêm nhiều.

“Xem ra việc kinh doanh của ngài Cao hẳn là rất lớn, thật sự là tuổi trẻ tài cao, bội phục!”

Có vẻ như Richard đã dành rất nhiều thời gian để nghiên cứu học tập tiếng Việt, dù là phát âm tiếng phổ thông hay là vận dụng thành ngữ đều rất hiếm có đối với người nước ngoài.

“Ngài Richard, ngài có chuyện gì cứ việc nói thẳng.”

Cao Phong từ từ quay đầu, nhìn Richard hỏi.

Richard cười nhẹ rồi nói: “Tập đoàn Richard chúng tôi muốn mở một thị trường ở bên Việt Nam này.”

“Nhưng… tôi phát hiện ra rằng chúng tôi lúc trước đã quá coi thường Việt Nam rồi, ngài Cao đừng tức giận, tôi chỉ nói lời trong lòng thôi.”

Cao Phong khẽ vẫy tay ra hiệu cho Richard tiếp tục.

“Ban đầu chúng tôi chỉ nghĩ rằng chỉ cần sẵn sàng đầu tư nhiều tiền, thì có thể nhanh chóng mở rộng thị trường ở Việt Nam.”

“Nhưng khi tôi khảo sát tại hiện trường một chút mới phát hiện ra chuyện này không hề đơn giản như vậy.”

“Chắc chắn là ngài Cao rõ hơn tôi, Việt Nam hôm nay đã không giống như trước đây.”

Richard nói đến đây thì không tiếp tục nói mà nhẹ nhàng thở dài một cái.

Mặt Cao Phong không chút cảm xúc, nhưng trong lòng lại cười nhạo.

Không giống?

Đương nhiên là không giống.

Việt Nam trước đây, tuy kinh tế thương mại cũng phát triển không tệ, nhưng đều khá là lộn xộn, mỗi người chiến đấu một mình.

Mà Việt Nam bây giờ, phần lớn thương mại đã bị khối tập đoàn Đế Phong liên minh với thương mại Kiên Thành ăn hơn phân nửa.

Nói không khoa trương chút nào, bây giờ Cao Phong một tay là có thể che khuất hơn nửa bầu trời thương mại Việt Nam.