Rể Quý Rể Hiền

Chương 4004



Chương 4004

Trước đây, các nhà tư bản nước ngoài cũng như các tập đoàn lớn nghĩ rằng muốn đầu tư mở rộng thị trường ở Việt Nam chỉ đơn giản như nhặt tiền.

Cho tiền lương thấp nhất để người dân Việt Nam làm ra lợi ích to lớn cho bọn họ.

Nhưng bây giờ, không có Cao Phong gật đầu, bọn họ muốn đến nhặt tiền ư?

Sợ là ngay cả văn phòng công ty bọn họ cũng chưa chắc đã thuê được.

Thậm chí ngay cả đăng ký nhãn hiệu của công ty, không có sự gật đầu của Cao Phong, bọn họ cũng không làm được.

Hiện giờ trong giới thương nhân Việt Nam, sớm đã xưa đâu bằng nay.

Ở trong tay Cao Phong, nói là vững như thành đồng cũng không đủ.

“Ông Richard nói với tôi chuyện này làm gì?”

Cao Phong lạnh nhạt hỏi, trong lòng suy đoán, chẳng lẽ Richard này nhận ra thân phận của mình ư?

“Cậu Cao, vậy tôi nói thẳng nhé.”

“Chúng tôi thật sự muốn mở rộng thị trường ở bên cạnh, nhưng cậu Cao yên tâm đi, chúng tôi đều làm ngành đúng đắn.”

“Cho dù là kiếm tiền, cũng sẽ kéo GDP kinh tế ở đây lên.”

“Nhưng bất hạnh là không có người quen, hoàn toàn không đứng vững nổi.”

“Vừa rồi tôi thấy cậu Cao ra tay, nghĩ cậu Cao ở Việt Nam, thân phận nhất định không thấp.”

“Cho nên tôi tìm cậu Cao, có ý kết giao bạn bè.”

Lời nói của Richard vô cùng thẳng thắn.

Ý chính là tôi thấy Cao Phong cậu có năng lực rất lớn, có thể giúp đỡ nổi chúng tôi, cho nên tôi muốn bàn chuyện hợp tác với cậu.

Đơn giản thô bạo, không có bất cứ quanh co lòng vòng nào.

Nhưng trong lòng Cao Phong rất thích phương thức này của Richard.

Nói trắng ra là, chính là vì liên quan tới ích lợi sao?

Nếu Richard tiến lên muốn mới quen đã thân với Cao Phong, nói cái gì mà Cao Phong giống như bạn ông ta, như vậy Cao Phong sẽ không để ý tới ông ta.

Mà ông ta nói thẳng mục đích của mình và cầu xin, trái lại khiến Cao Phong cảm thấy thoải mái.

“Ông Richard, ông tin tưởng tôi giúp đỡ được ông sao?”

Cao Phong nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu brandy, lạnh nhạt hỏi.

“Cậu Cao, tôi tin tưởng mắt nhìn người của mình.”

Richard mỉm cười, trong giọng nói tràn ngập tự tin.

“Tôi có thể được cái gì?”

Cao Phong gật đầu, cũng hỏi thẳng vào vấn đề.

“Chuyện này phải xem cậu Cao muốn gì.”

“Chỉ cần nằm trong phạm vi chúng tôi chấp nhận, tôi đều có thể đồng ý.”

Richard vẫn mỉm cười như cũ, cứ nhìn Cao Phong đáp như vậy.

Cao Phong im lặng hai giây, sau đó nói: “Tôi cần làm chút chuyện ở Tây Vực.”

“Nếu đến lúc đó ông Richard có thể cung cấp chút trợ giúp cho tôi, tôi sẽ nhận người bạn là ông.”

“Chuyện trong khu vực Việt Nam này, với mặt mũi của tôi, hẳn là cũng có thể giúp được chút ít.”

Cao Phong nói hết lời, lúc này Richard liên tục gật đầu.

“Cậu Cao yên tâm đi, chỉ cần chúng tôi giúp đỡ nổi, tôi chắc chắn sẽ không chối từ.”

Richard liên tục gật đầu, ước định giữa hai người xem như định như vậy.

Tuy chỉ là ước định bằng miệng, nhưng đối với người có mặt mũi như bọn họ, căn bản không cần hợp đồng gì đó.

Bởi vì chỉ cần là chuyện có lợi cho hai bên, đương nhiên là bọn họ đều có hứng thú đi làm.

Cao Phong im lặng hai giây, sau đó hỏi: “Các ông chuẩn bị mở thị trường ở nơi nào?”

“Theo sơ bộ là muốn xây dựng ở Hạ Thành, xây dựng ở đó có vẻ tương đối hợp với chúng tôi hơn.”

Richard không có ý lừa gạt Cao Phong, mà ăn ngay nói thật nói.

Cao Phong thản nhiên gật đầu, lấy điện thoại ra gửi hai tin nhắn đi.

Mà tiếp viên hàng không ở phía xa nhìn thấy xong, chẳng những không ngăn cản, trái lại còn đi lên hỏi Cao Phong, có cần cung cấp mạng hay không.

Trong lòng Richard càng cảm thán, có thể dùng di động ở trên máy bay, đây là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy trong nhiều năm qua như vậy!