Rể Quý Rể Hiền

Chương 4017



Chương 4017

“Vậy thủ lĩnh Kell gửi tài khoản cho tôi, tôi sẽ bảo người chuyển tiền đặt cọc qua.”

“Sau đó đợi thủ lĩnh của chúng tôi sắp xếp ổn thỏa, sẽ nói cho các anh biết, cần tấn công thế lực nào.”

“Tối đa là hai ngày.”

Cao Phong gật đầu, lúc này nói.

“Không thành vấn đề! Vậy tôi đợi tin tức của cậu Kim, ha ha!”

Kell cười ha ha, nói vài câu với Cao Phong xong, lúc này mới cúp điện thoại.

Trong mắt Cao Phong xuất hiện sát ý lạnh lẽo, khóe miệng lại càng xuất hiện nụ cười mỉa.

Con cá, đã cắn câu.

Bảo quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu phái người giúp mình làm việc, đây là bước đầu tiên của kế hoạch.

Kế tiếp, Cao Phong còn có thể làm ra sắp xếp khác.

Kế hoạch này của anh, một khi được thực thi thành công…

Chẳng những có thể cứu đám Kim Tuyết Mai bình yên vô sự ra ngoài.

Thậm chí còn có cơ hội nhổ cỏ tận gốc quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu.

Đương nhiên kế hoạch này thi triển ra, chắc chắn sẽ vô cùng khó.

Hơn nữa còn có sát phạt vô tận cùng với thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn.

Nhưng cho dù thế nào, chỉ cần cứu được Kim Tuyết Mai ra, Cao Phong đều không do dự đi làm.

“Phù!”

Cao Phong chậm rãi thở ra một hơi, sâu trong đôi mắt là âm trầm.

Có lẽ, anh đi con đường sát phạt này, càng chạy càng xa.

Chẳng trách hòa thượng tiếp đón đó lại nói với Cao Phong, nói cái gì mà người không cùng quan điểm, chí hướng thì không thể nói chuyện, thương lượng hay đàm đạo được.

Cao Phong chậm rãi dựa vào tủ đầu giường, nhớ tới cảnh tượng lần đầu tiên đi tới chùa Vô Danh, bỗng nhiên cảm thấy hơi buồn cười.

Lúc đó Cao Phong sắp tới thành phố Đà Nẵng, quyết chiến sinh tử với Cao Anh Hạo.

Sau khi nói chuyện với sư thầy Thanh Viễn, Cao Phong quyết định đánh xong trận ở thành phố Đà Nẵng, sẽ hoàn toàn rửa tay gác kiếm.

Hơn nữa sư thầy Thanh Viễn còn tặng anh một cái bát vàng.

Nhưng mà sau này, cuối cùng cái bát vàng không được dùng tới.

Mà Cao Phong cũng đi trên con đường giết chóc này, càng chạy càng xa.

“Hối hận sao?”

Cao Phong chậm rãi ngẩng đầu, nhìn ngọn đèn lẩm bẩm.

“Không hối hận.”

Mấy giây sau, Cao Phong lại lẩm bẩm trả lời.

Anh giết người.

Không phải vì thích giết người thì giết.

Xét đến cùng, đều chỉ vì muốn bảo vệ người thân bên cạnh mà thôi.

Cho dù biết rõ mình sai, nhưng Cao Phong vẫn tiếp tục sai tiếp.

Bởi vì những người này là kẻ địch thương tổn người nhà mình, Cao Phong tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bọn họ.

“Sinh ra làm người, người nào cũng là lần đầu tiên.”

“Vì sao tôi phải nhường các người, để mặc các người tùy ý bắt nạt tôi.”

Cao Phong hơi nhếch miệng cười mỉa, sâu trong đáy mắt là thâm trầm, khiến người ta có cảm giác vô cùng lạnh lẽo.

“Ting!”

Di động nhận được một tin nhắn.

Cao Phong mở ra nhìn, là Kell gửi tài khoản ngân hàng tới.

Quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu, đã vội vàng đòi tiền rồi.

Nhưng loại chuyện này vô cùng bình thường.

Phần lớn khoản thu nhập của quân đoàn lính đánh thuê, là từ con đường giúp người khác làm việc.

Lấy tiền của người ta, diệt tai họa thay người ta.