Rể Quý Rể Hiền

Chương 4018



Chương 4018

Mà lần này Cao Phong ra tay hào phóng như thế, ra tay gần chục triệu đô la, bọn họ không động lòng mới lạ.

Đối với Cao Phong mà nói, tiêu chục triệu đô la có thể làm nền cho kế hoạch của mình thành công, tuyệt đối là kiếm lời lớn.

Tiền tài so với an toàn của đám Kim Tuyết Mai, quả thực không tính là cái rắm gì.

Cao Phong gửi cho Kell một tin nhắn đã nhận được, rồi thay đổi sim điện thoại.

Sim này là lấy thân phận Cao Phong, liên lạc với quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu.

Một cái sim khác, là lấy thân phận cậu Kim, nói chuyện hợp tác với quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu.

Sim thứ ba này, là số Cao Phong dùng để xử lý việc riêng.

Hiện giờ Cao Phong chuẩn bị trả cho quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu ba triệu đô la tiền đặt cọc, cho nên phải liên lạc với Long Chí Minh.

Cao Phong chắc chắn không thể dùng tài khoản của mình, chuyển tiền cho quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu.

Một khi để lộ thân phận, tất cả kế hoạch sẽ bị hủy chỉ trong giây lát.

“Ting!”

Cao Phong tìm số của Long Chí Minh, lúc này gọi qua.

Nhưng ngay lúc này, Cao Phong nghĩ lại, vội vàng cúp điện thoại.

“Không được.”

Cao Phong im lặng nói, chậm rãi bỏ điện thoại xuống.

Cho dù Long Chí Minh tìm bất kỳ người nào gửi tiền, nhưng tiền gửi ra vẫn đến từ bên Việt Nam.

Tuy Cao Phong bảo trong nước chuyển tiền cho quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu, cũng không đại biểu cho cái gì.

Nhưng kế hoạch này liên quan tới tính mạng của đám Kim Tuyết Mai, Cao Phong không thể để lộ một chút sơ hở.

Cho dù là một chút nguy hiểm, Cao Phong đều phải nghĩ biện pháp tránh né nó.

Tình hình hiện giờ, không chấp nhận kế hoạch của Cao Phong có một chút sơ hở.

Cho nên chuyện gửi tiền từ bên Việt Nam, chắc chắn không thể làm.

Cao Phong cầm di động im lặng ngẩn người, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ biện pháp ứng phó.

Không thể gửi tiền từ bên Việt Nam, Cao Phong sẽ không có khoản tiền này, vậy nên làm gì bây giờ?

Tiền bạc không có, quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu chắc chắn sẽ không làm việc giúp mình.

Vậy kế hoạch sau đó của Cao Phong, sẽ không có biện pháp thực thi!

“Haizz!”

Cao Phong bực bội cào tóc.

Ở nhà ngàn ngày thì tốt, nhưng ra ngoài thì khó.

Loại cảm giác tha hương ở nước ngoài, bơ vơ không nơi nương tựa, thật sự khiến Cao Phong có chút không kịp trở tay.

Lúc ở Việt Nam, anh muốn làm chuyện gì, tùy tiện gửi một tin nhắn đi là được.

Nhưng ở nước ngoài đưa mắt không quen này, thuộc hạ của Cao Phong không người có thể dùng, có rất nhiều chuyện đều phải tự thân tự lực.

Nhưng chuyện này, anh căn bản không thể tự mình đi làm, cho nên trong khoảng thời gian ngắn rơi vào khó cả đôi đường.

“Chẳng lẽ phải bảo tổng giám đốc Long phái người tới nước ngoài trước, sau đó chuyển khoản tiền này từ nước ngoài?”

Cao Phong lẩm bẩm, trong lòng vô cùng bực bội.

Đợi người của tổng giám đốc Long tới, vậy thì phải đợi tới khi nào.

Cao Phong càng nghĩ, trong lòng càng bực bội không thôi.

Tất cả phương diện trong kế hoạch anh đều suy nghĩ tới, chỉ riêng xem nhẹ vấn đề này.

Tiền, Cao Phong có.

Nhưng khoản tiền này gửi đi như thế nào, mới không khiến quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu chú ý, đó là một vấn đề.

Cao Phong không nghĩ tới, anh mới tới Tây Vực ngày đầu tiên, đã gặp gian nan tiếp nối gian nan như vậy.

“Đều nói một phân tiền làm khó anh hùng hảo hán, mình có tiền mà không biết gửi đi như thế nào.”

Cao Phong cầm di động trong tay, than nhẹ một tiếng.

Lúc ở Việt Nam, cho dù anh không thể một tay che trời, nhưng bố trí bất cứ chuyện gì cũng rất đơn giản.