Rể Quý Rể Hiền

Chương 4185



Chương 4185

Có nghĩa là, bọn họ có thể sống rồi?

Bọn họ vốn dĩ nghĩ rằng mình sắp bị Cao Phong giết rồi chứ!

Nhưng bây giờ, đột nhiên có được cơ hội sống sót trở về, đây là niềm vui bất ngờ cỡ nào chứ?

“Vèo!”

Trong chốc lát, độ cao của Gorden trong lòng mọi người lại một lần nữa nâng lên đến đỉnh điểm.

“Cao Phong, bây giờ cậu lập tức cung cấp xe cho tôi, bây giờ tôi sẽ đưa họ đi.”

“Quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu chúng tôi có gần năm trăm nghìn chiếc xe, tôi muốn đem hất tất cả!”

Vẻ mặt Gorden đầy thách thức, vênh mặt hất hàm ra lệnh cho Cao Phong ngay tại chỗ.

Cao Phong khẽ chau mày, nhưng vẫn không so đo nhiều với Gorden, sau đó anh liền vẫy tay dặn dò thuộc hạ mình.

Rất nhanh, mấy trăm chiếc xe bán tải quân lính đã được lái đến xung quanh ngoài quảng trưởng.

Kell thấy bây giờ Cao Phong bị Gorden gây khó dễ như vậy, lập tức cũng lấy lại tinh thần ngay.

Mặc dù anh ta không biết cụ thể xảy ra chuyện gì, nhưng lúc này anh ta cũng có thể nhìn ra được, Cao Phong bị Gorden uy hiếp cưỡng bức rồi!

“Ha ha, Cao Phong, ông đây nói cho cậu biết, chuyện chúng ta chưa xong đâu.”

“Ba ngón tay này của tôi, và cả cái chân này nữa, tôi sẽ không quên đâu.”

Kell giơ giơ nắm đấm, nghiến răng cười giễu, nói với Cao Phong.

“Cậu có gan thì nói lại lần nữa.”

“Tôi nói cậu ở lại, thì cậu phải ở lại cho tôi.”

Cao Phong khép hờ mắt, lạnh lùng nhìn Kell và nói.

“Ha! Ha ha ha! Mẹ nó, cậu lại giữ tôi lại à!”

“Thủ lĩnh Gorden, cậu ta vẫn còn kiêu ngạo, không được, anh bảo cậu ta qùy xuống dập đầu đi!”

Kell cười ha ha, quay đầu qua nhìn Gorden và nói.

“Fuck!”

Gorden đột nhiên chửi thề một câu, đấm một đấm lên mặt của Kell.

Kell là tên ngốc, nhưng Gorden đâu có ngốc.

Có thể đàm phán với Cao Phong đến nước này đã là may mắn lắm rồi.

Nếu như lại vì cái tên ngốc Kell này, khiến cơn giận của Cao Phong bộc phát, thì những người bọn họ, không ai được đi cả.

Ngay lập tức, Kell không dám nói bậy nữa, ngoan ngoãn mà cúi đầu xuống.

“Xe đã chuẩn bị xong rồi, mấy người có thể cút rồi.”

Cao Phong vòng hai tay trước ngực, ánh mắt lạnh lùng nhìn đám người Gorden.

Và hơn mười nghìn binh sĩ Phong Hạo ở phía sau Cao Phong cũng nhìn bọn họ với ánh mắt không tốt.

Trong lòng của mỗi một binh sĩ Phong Hạo đều đè nén một cơn bực tức.

Nhưng, đây là quyết định của Cao Phong, nên họ cũng không còn cách nào khác.

Còn về những thành viên của Quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu.

Lúc này bọn họ lại khôi phục lại sự bành trướng thường ngày, mặc dù không có mở miệng nói những lời châm biếm, nhưng trên mặt của mỗi người đều mang vẻ thách thức.

“Shit! Bắt chúng ta rồi thì làm sao? Còn không phải vẫn phải ngoan ngoãn tiễn chúng ta đi sao?”

“Đúng vậy, tài giỏi thật thì giết chúng ta rồi, tài giỏi cóc khô ấy!”

“Được rồi, mau chóng đi đi, nhìn ánh mắt sắp phun lửa của bọn họ, đúng là cười chết mất ông rồi.”

Mấy nghìn thành viên của Quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu, đều nhỏ tiếng bàn tán chế giễu, sau đó đi về phía xe.

Gorden cũng được người ta dìu di, anh ta nhìn Cao Phong, cười nói: “Thế cảm ơn cậu Phong rồi?”

“Nhưng mà, bây giờ chúng tôi tay không đi, có phải không thích hợp lắm không?”

“Hay là…”

Gorden vừa nói vừa từ từ nhìn sang những binh sĩ Phong Hạo ở phía sau Cao Phong.

Ánh mắt của anh ta, nhìn chằm chằm vào vũ khí mạnh trong tay của một binh sĩ Phong Hạo, ý của anh ta không nói cũng hiểu.

“Mẹ nó, mày đang nằm mơ à!”

Binh sĩ Phong Hạo này lập tức chau mày mắng quát.