Rể Quý Rể Hiền

Chương 4326



Chương 4326

Xem ra lần này anh nói đúng.

Chuyện thường thấy nhất chính là chuyện dễ bị sơ sót nhất.

Cao Phong vì mì mà kết bạn với chú Lý, đây mới là đặc điểm lớn nhất của chú Lý!

“Cái gì? Mì gì?”

Người trung niên trừng to mắt nhìn Cao Phong, hỏi.

“Mì hành, được nấu hoàn toàn bằng phương pháp thủ công.”

“Rất thơm.”

Cao Phong nhìn người trung niên, lạnh nhạt bổ sung một câu.

“Shhhh!”

Con mắt vốn đang trợn to của người trung niên lại càng trừng lớn hơn, sau đó ông ta chậm rãi buông thanh đao đang được gác trên cổ Long Tuấn Hạo xuống.

Chuyện người đó biết làm mì tuyệt đối không có quá nhiều người biết.

Chỉ có những người thân cận nhất bên cạnh người đó mới có vinh hạnh biết được.

Bởi vì sẽ không có người nào tin tưởng, thủ lĩnh Đao Huyết Vương – ma quỷ chém giết vô số cường đạo – vậy mà lại thích nấu mì vô cùng.

Thế nhưng người trung niên biết.

Mà có thể may mắn ăn mì người ấy làm, tuyệt đối phải là người vinh hạnh được người ấy coi là bạn!

“Người ấy thích cắt hành thành…”

Người trung niên nhìn Cao Phong, chậm rãi mở miệng.

“Cũng không phải cắt thành hình tròn, mà cắt thành hình chữ nhật nhỏ rất ngay ngắn.”

“Kỹ năng dùng dao của chú ấy rất giỏi, kích cỡ vô cùng cân xứng.”

Cao Phong hiểu ý của người trung niên, vì vậy mới tiếp một câu.

Người trung niên như bị điện giựt, sau đó hai chân mềm nhũn co quắp ngã xuống đất.

Kết hợp với các đặc điểm Cao Phong miêu tả lúc trước, ông ta đã có thể xác định, người trong miệng Cao Phong và người trong miệng ông ta tuyệt đối là cùng một người!

“Là, đúng! Chính là như vậy! Chính là người đó!!”

“Cậu… tại sao người đó lại muốn đưa cây đao này cho cậu?”

Người trung niên ngồi dưới đất, hỏi một vấn đề cuối cùng.

Thần sắc nghiêm túc không gì sánh được.

“Tôi và vợ tôi đều có quen biết chú ấy, đã gần bốn năm.”

“Sau khi chú ấy biết vợ tôi xảy ra chuyện, tôi cũng nói với chú ấy chuyện tôi muốn đến Tây Vực.”

“Thế là chú ấy đưa cây đao này cho tôi, nói rằng có lẽ nó sẽ có tác dụng với tôi.”

Cao Phong nhìn người trung niên, giải thích đơn giản.

Người trung niên và Cao Phong nhìn nhau gần nửa phút, sau đó ông ta mới nặng nề gật đầu.

Hiện tại ông ta đã hiểu ý của người kia.

“Tôi có thể tin tưởng cậu, tôi cũng nguyện ý tin tưởng người đó còn sống.”

“Nhưng tốt nhất là cậu không nên gạt tôi, bởi vì chắc chắn cậu sẽ không muốn được thưởng thức sự khủng bố của đội Huyết Đao.”

Người trung niên lại nhìn Cao Phong, trong giọng nói tràn đầy uy hiếp.

“Chờ khi chuyện này kết thúc, tôi sẽ dẫn ông đi gặp chú ấy.”

Cao Phong chắp hai tay phía sau, vẻ mặt bình tĩnh trả lời.

“Tốt! Tốt!”

Người trung niên chậm rãi gật đầu, sau đó ông ta còn nói thêm:

“Cậu đã là bạn của người ấy, vậy cậu cũng là bạn của chúng tôi.”

“Thấy Đao Huyết Vương như thấy Huyết Đao Lý Xung Thiên!”

“Hôm nay, đội Huyết Đao lại thấy ánh mặt trời, giúp Cao Phong cậu một tay!”

Người trung niên vừa nói ra lời này bỗng đứng bật dậy, đi thẳng ra phía ngoài.

Không ai có thể biết được, vào giờ phút này, tâm tình của người trung niên phức tạp tới mức nào.

Càng không ai có thể hiểu được trong mắt ông ta, cây đao này có ý nghĩa ra sao.

Chủ của cây đao này có ý nghĩa thế nào với ông ta.

Mà Lý Xung Thiên nguyện ý đưa cây đao này cho Cao Phong, đã biểu rõ thái độ của mình.

Cho nên người trung niên không thể không làm như vậy.