Rể Quý Rể Hiền

Chương 4485



Chương 4485

Giống như bạn cũ nhiều năm không gặp, vừa uống trà vừa tán gẫu.

Mà đối với những người thông minh như bọn họ thì có những lời hoàn toàn không cần phải nói toạc ra.

Chỉ cần người ở đây, trong lòng mỗi người đều rõ ràng.

“Cậu Phong, vẫn chuẩn bị ở Tây Vực sao?”

Sau khi nói chuyện phiếm thì Lý Khải Kiệt đi vào vấn đề chính.

“Các anh em dùng máu tươi đổi lấy, tôi không thể tùy tiện tặng cho người khác được.”

Cao Phong chậm rãi đặt tách trà xuống, cũng bày tỏ thái độ của mình.

“Được, tôi tôn trọng quyết định của cậu Phong.”

Lý Khải Kiệt cầm tách trà, cụng một cái với tách trà của Cao Phong.

“Ông Jason không khuyên tôi rời khỏi đó sao?”

Cao Phong mỉm cười, vẻ mặt cân nhắc hỏi.

“Trước đây thì tôi nhất định sẽ khuyên.”

“Nhưng bây giờ thì bất kể cậu đưa ra quyết định gì thì tôi cũng sẽ không khuyên ngăn gì cả.”

Lý Khải Kiệt nâng tách trà lên, uống một hớp rồi nhẹ nhàng cười nói.

Cao Phong im lặng hai giây, câu nói này của Lý Khải Kiệt có hai ý nghĩa!

Một là, bất kể Cao Phong làm gì thì đó đều là chuyện của Cao Phong, không liên quan gì đến Lý Khải Kiệt hết.

Còn ý thứ hai chính là, cho dù Cao Phong có quyết định thế nào thì Lý Khải Kiệt cũng ủng hộ vô điều kiện.

Rốt cuộc Lý Khải Kiệt có ý nào đây?

Cao Phong không đoán ra được, nhưng cũng không hỏi nhiều.

Tình nghĩa quân tử tĩnh lặng như nước, không cần nói quá nhiều.

Đến tột cùng là như thế nào thì còn phải xem đối phương chuẩn bị ra sao.

Cuộc nói chuyện giữa hai người chỉ kéo dài vỏn vẹn hai mươi phút đã kết thúc.

Cao Phong và Hoa Hồng phải đi mất mấy tiếng đồng hồ mới tới nơi này được.

Mà bọn họ nói với nhau chưa tới nửa tiếng.

Nhưng mà, Cao Phong không cảm thấy lãng phí thời gian chút nào, ngược lại còn cảm thấy rất đáng.

Mà lúc này Cao Phong cũng không ngờ, cuộc nói chuyện hai mươi phút này sẽ mang đến sự trợ giúp to lớn cỡ nào cho anh sau này.

“Ngài Jason, vậy chúng ta chào tạm biệt ở đây thôi.”

Lý Khải Kiệt dẫn theo người của mình, tự mình tiễn Cao Phong ra cửa.

“Cậu Phong, tình bạn không phải chỉ trên lời nói đầu môi mà phải có hành động thực tế.”

“Trên đường chú ý an toàn.”

Lý Khải Kiệt cười nói xong thì hơi xua tay ra phía bên ngoài.

“Rầm rầm.”

“Uỳnh uỳnh.”

Tiếng ô tô nổ vang, tiếng bước chân rồn rập.

Rất nhanh sau đó, gần một trăm thanh niên áo đen bước ra.

Mỗi một người đều cao lớn vạm vỡ, ai cũng cường tráng lực lưỡng, ai cũng đeo kính đen.

Trông rất có khí thế.

Hoa Hồng nhìn thấy những người này thì vô cùng căng thẳng, sờ về phía sau hông theo bản năng.

“Cậu Phong, họ đều là vệ sĩ của tập đoàn Hà Đô.”

“Mỗi một người đều có giấy chứng nhận tư cách vệ sĩ của tập đoàn Hà Đô.”

“Trong phạm vi Hoa Kỳ, đảm bảo cho cậu một đường thông suốt.”

Lý Khải Kiệt mỉm cười, giải thích với Cao Phong.

“Vậy thì cảm ơn ông.”

Đương nhiên Cao Phong sẽ không từ chối, không chút khách khí nhận lấy.

“Được!”

Lý Khải Kiệt đưa Cao Phong lên xe, sau đó đứng tại chỗ nhìn theo Cao Phong rời đi.

Ba mươi chiếc ô tô đen mang theo giấy thông hành của tập đoàn Hà Đô hộ tống hai người Cao Phong suốt dọc đường.

“Ngài Jason, tôi không hiểu hai người nói chuyện hai mươi phút thì có ý nghĩa gì…”