Rể Quý Rể Hiền

Chương 4486



Chương 4486

Nữ trợ lý nhìn mấy người Cao Phong rời đi, không nhịn được hỏi.

Suốt hai mươi phút đó, Lý Khải Kiệt và Cao Phong đều nói chuyện phiếm, chẳng có bất cứ điều quan trọng nào hết.

Nữ trợ lý thực sự không nghĩ ra được, tại sao bọn họ lại phải nói chuyện phiếm hai mươi phút chứ!

“Đương nhiên cô không hiểu được.”

“Nhưng mà, tôi hiểu là được rồi.”

“Đi thôi, chúng ta cũng trở về, trong lòng tôi đã nắm chắc rồi.”

Lý Khải Kiệt khẽ mỉm cười, sau đó đi về phía xe của mình.

“Ngài Jason, ngài định làm thế nào?”

Nữ trợ lý vội vàng đuổi theo, đi phía sau hỏi.

“Cậu ấy có thể vì tình bạn giữa chúng tôi mà không màng tới nguy hiểm ở Hoa Kỳ, nhất định phải tới gặp tôi.”

“Tình bạn này không sánh được với tình hữu nghị với Hoa Kỳ sao?”

“Đã làm người thì phải biết cái gì gọi là sự tin tưởng giữa người với người.”

Bên phía Cao Phong có đoàn vệ sĩ đặc biệt của tập đoàn Hà Đô bảo vệ, đương nhiên cả đoạn đường đều không có trở ngại gì.

Lúc đi vào, Hoa Hồng còn phải tốn không ít công sức.

“Mẹ nó! Tôi con mẹ nó cứ nghĩ anh sẽ không về được!”

Long Tuấn Hạo nhìn thấy Cao Phong trở về thì ôm chầm lấy Cao Phong.

“Sao có thể chứ, tôi làm gì cũng có chừng mực, yên tâm đi.”

Cao Phong không để tâm chút nào, vung tay một cái, thực ra thì trong lòng cuối cùng cũng yên tâm rồi.

“Sau lần gặp mặt này, tôi càng yên tâm rời đi.”

“Với thế lực của tập đoàn Hà Đô, nếu như họ trợ giúp chúng ta hết mình thì hiệu quả sẽ cực kỳ lớn!”

“Còn lớn hơn so với việc trợ lý Trương đi đàm phán với Hoa Kỳ!”

Cao Phong cảm thán, trong lòng hoàn toàn yên tâm.

“Anh Phong! Người đến rồi!”

“Bên ngoài có rất nhiều người! Người nào cũng mang theo súng!”

Đúng lúc đó, bỗng nhiên một binh sĩ Phong Hạo chạy tới, thông báo với mọi người.

“Cái gì?”

Long Tuấn Hạo và mấy người khác quay đầu lại, ngạc nhiên nhìn binh sĩ này.

Cao Phong cũng nhíu mày, không nghĩ ra được bất cứ đầu mối nào.

“Người ở đâu, có thể nhận ra không?”

Trát La bước lên một bước, giọng điệu vội vàng hỏi.

“Không, tôi vừa thấy người xuất hiện thì chạy về báo luôn.”

Binh sĩ Phong Hạo lắc đầu trả lời.

“Thôi xong rồi! Anh Phong, chuyện này chắc chắn là Lý Khải Kiệt chơi anh rồi.” Long Tuấn Hạo cắn răng, giọng điệu vô cùng khó chịu.

Cao Phong im lặng một lúc, nói: “Đi ra ngoài xem thử một chút.”

Mọi người lập tức đi ra ngoài, nhanh chân đi về phía đối phương đang đi đến.

Rất nhanh sau đó, từ xa đã thấy một dòng người rất đông.

Lít nha lít nhít, ai cũng được trang bị vũ khí đầy đủ, hơn nữa, còn hiên ngang không chút giấu giếm đứng ở Đại Bình nguyên Tây Vực.

Sau khi binh sĩ Phong Hạo phát hiện khác thường thì tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu ngay lập tức.

Không biết rõ đối phương là ai, bọn họ cũng không dám sơ là.

“Anh Phong, bây giờ tôi hơi nghi ngờ.”

“Người bạn ở Hoa Kỳ kia của anh có phải…”

Trát La do dự, sắc mặt hơi khó coi.

“Không biết.”

“Nếu như ông ấy muốn đối phó tôi thì tôi đã không thể về đây được rồi.”

Cao Phong hơi xua tay, anh không tin đây là kế hoạch của Lý Khải Kiệt.

Nếu như Lý Khải Kiệt muốn nhắm vào Cao Phong, hà tất phải phiền phức như thế?