Rể Quý Rể Hiền

Chương 894



Chương 894

Trước đây khi đánh người khác, chưa cần động tay thì đối phương đã mềm nhũn rồi, chứ chưa nói đến đánh lại.

Hôm nay, nhìn thấy Cao Phong mạnh mẽ như vậy khiến cho Trương Quyền cảm thấy có chút bội phục.

Còn lại gần hai mươi tên thanh niên nữa, bọn họ cười rồi lại tiếp tục bao vây Cao Phong.

“Đừng mà! Các người làm vậy sẽ giết chết người mất!” Diêm Tử Đồng hét lên.

“Không sao đâu cô Diêm, tôi có chừng có mực sẽ không đánh chết người đầu “Nhưng mà có bị đánh tới tàn phế hay không, thì tôi không đảm bảo.

Mạo Quang Phi cười nhạt, Cao Phong dám đánh mình trước mặt nhiều người như vậy. Nếu không tìm lại vị trí, sau này sao còn có thể ra oai được chứ!

Hôm nay nhất định phải khiến Cao Phong trả giá, phải giết gà dọa khỉ, răn đe một trận. Nếu không sau này, há chẳng phải ai cũng dám đánh Mao Quang Phi sao?

Mọi người lại vây quanh Cao Phong một lần nữa.

“Bang! Bang!”

Không cần phải nói, họ lại đánh nhau một trận nữa.

Cao Phong ra tay cực kỳ nhanh và tàn nhẫn, chỉ có thể dùng ba từ để miêu tả đòn mà anh ra, đó là nhanh, chuẩn và mạnh.

Thế nhưng, phía đối thủ quá đông.

Hai nắm đấm còn khó đánh lại bốn tay, huống chi lúc này đổi diện với gần hai mươi con người? Thế nên, Cao Phong vẫn không thể tránh hết nhiều đợt tấn công.

Những gã thanh niên vung những thanh thép dài với lực rất mạnh.

Chỉ cần bị đánh trúng thì lập tức xuất hiện vết bầm tím trên cơ thể.

Cao Phong hơi cắn răng, một lần nữa đưa tay ra đoạt lại cây gậy thép, trái phải hai bên đều cầm một cây, không ngừng vung vẩy.

Một người đối đầu với hai mươi người, gương mặt lạnh như băng, nửa bước không lui.

Mọi người xung quanh đều chấn động.

Cao Phong này, thật đúng là không tầm thường!

Nếu đổi thành một người khác đứng đây, chắc chắn sẽ bị dọa ngất tại chỗ, chưa nói đến việc chống trả Mà Cao Phong không những dám chống trả mà còn đánh bại được năm sáu tên chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, Lực chiến này có thể so sánh được với các cao thủ võ lâm trên TV.

“Mẹ nó! Thằng nhãi này khó chơi thật!”

Trương Quyền nhổ một ngụm nước bọt, giơ cao cây gậy thép trong tay, thừa lúc Cao Phong không chú ý lập tức tấn công từ phía sau. Dồn sức đánh vào chỗ sau gáy của anh.

Đó là một vị trí đủ để lấy mạng người.

Nếu bị đánh trúng một phát, ít nhất Cao Phong phải bị thương nặng mà hôn mê.

Cao Phong vừa đánh ngã được một tên, đột nhiên cảm giác được phía sau lưng mình có tiếng xé gió truyền đến, chợt cong lưng theo bản năng.

“Vút!”

Cú đánh này của Trương Quyền rất mạnh, Cao Phong phải rất vất vả mới có thể tránh đi được.

Nếu Cao Phong chậm đi nửa phút, vậy chắc chắn đã bị nó đánh trúng đầu.

Trương Quyền không ngờ Cao Phong lại có thể phản ứng nhanh nhạy đến thế, lập tức muốn thu tay về đánh một cú tiếp theo.

Nhưng, Cao Phong đã không cho gã có cơ hội đó.

Lúc này, Cao Phong kh lưng xuống, rồi đột nhiên bật dậy, nương theo lực eo mà xoay người, cây gậy trong tay đột ngột tấn công.

“Am!”

“A!”

Một gậy, đập chuẩn vào miệng Trương Quyền.

Trương Quyền hét thảm một tiếng, bụm miệng lùi ra phía sau, gã đã bị đánh gãy ba cái răng cửa.

“Chó má!” Trương Quyền há miệng chửi một câu, máu me be bét, nhìn cực kỳ kinh khủng.

“Tổ sư! Đánh chết nó! Đánh chết nó đi!”

Trương Quyền nhìn lướt qua mấy chiếc răng bị đánh gãy trong tay mình, lửa giận lập tức bùng lên, la hét như điện.

“Đập nó ra bã cho tao! Chết rồi tao phụ trách! Mẹ cha nó!”

Nghe thấy Trương Quyền phẫn nộ kêu gào như thế, những tên còn lại cũng máu nóng sục sôi, thi nhau vung gậy đánh vào những nơi yếu hại của Cao Phong.