Mười lăm tuổi thi được đại học Q, 23 tuổi bắt đầu học học vị bác sĩ ở đại học Havard, ngoài Cố Mạc thì còn ai nữa?
“Mình vừa nghe một chị khóa trên nói.” Nam Tây gật đầu.
“Lợi hại như thế sao?” Tô Nam ngăn Tiếu Nhiễm, vẻ mặt sùng bái hỏi.
“Uhm. Đáng tiếc một trận tai nạn xe đã hủy đi tay của anh ấy, vốn có thể trở thành chuyên gia ngoại khoa không ngờ lại...” Nam Tây kể lại chuyện cũ cho hai người nghe.
“Thật đáng tiếc.” Tô Nam tiếc nuối thở dài.
Tiếu Nhiễm cắn môi, nổi giận nắm chặt quả đấm.
Cố Mạc chết tiệt.
Vừa rồi đưa cô đến cửa trường học cũng chưa nói tình hình thực tế cho cô.
Anh đây là muốn cho cô một bất ngờ lớn sao?
Đúng là quá bất ngờ rồi.
Phúc hắc gia hỏa.
Cố Mạc tiến lên bậc thang trong phòng học, nhìn thấy Tiếu Nhiễm nhìn mình lom lom.
Anh nháy mắt với cô.
Tiếu Nhiễm gửi lại anh một ánh mắt bất mãn.
Cố Mạc cười đi lên bục giảng, đặt bút ký lên trên bàn, thoải mái cười bắt đầu tự giới thiệu: “Tôi là Cố Mạc, kỳ này sẽ cùng nhau học và nghiên cứu với cả lớp môn Phần tử và tế bào...”
Tiếu Nhiễm nằm úp sấp trên bàn, oán hận cắn răng, ở trong lòng mắng anh.
Cố Mạc bắt đầu điểm danh, lúc đến tên Tiếu Nhiễm, cô lười biếng lên tiếng.
Cố Mạc cố ý tăng thêm âm thanh: “Tiếu Nhiễm!”
Tiếu Nhiễm đứng lên, cấp cho Cố Mạc một ánh mắt.
“Được, mời ngồi.” Cố Mạc cười ra lệnh.
Tiếu Nhiễm dùng khẩu hình miệng nói: “Về nhà quỳ xuống.”
Cố Mạc cố nén cười nhìn cô, tiếp tục gọi một sinh viên khác.
Lúc này, có nữ sinh đứng lên, khiêu khích hỏi: “Giaos sư Cố, nghe nói vợ của thầy ở lớp nà, có thể cho chúng em biết tên được không?”
Cố Mạc nhìn đối phương, lại phát hiện đây là sinh viên theo đuổi mình năm trước, lập tức giận tái mặt: “Hiện giờ là lúc lên lớp, không nói chuyện riêng tư.”
“Có phải cô ấy không?” Nữ sinh kia không nghe cảnh cáo của Cố Mạc, còn chỉ vào Tiếu Nhiễm hỏi.
Tiếu Nhiễm lập tức hoảng sợ, mềm nhũn chân thiếu chút nữa ngã, cô khẩn trương nhìn thoáng qua Cố Mạc.
“Bạn học này, mời em tôn trọng riêng tư của người khác. Nếu em không thể tiếp nhận yêu cầu này, mời rời đi.” Cố Mạc lạnh lùng trả lời.
“Là cô ấy, đúng không?” Người nữ sinh không cam lòng hô to: “Cô ấy là cô gái PPT kia.”
Tiếu Nhiễm trực tiếp ngã xuống đất.
PPT cái gì?
Cô trong PPT bao giờ?
Không được?
Không thể để cho người ta biết quan hệ của cô và Cố Mạc.
“Không... tôi không...” Tiếu Nhiễm đứng lên, bất chấp mông đang đau, khẩn trương bắt đầu muốn phủ nhận.
“PPT đúng là vợ tôi. Em đã xong môn này rồi, mời em ra ngoài.” Cố Mạc lạnh lùng chỉ vào cửa, nói với đối phương.
Nữ sinh phẫn nộ trừng mắt nhìn Tiếu Nhiễm một cái.
“Tôi đã kết hôn, cũng rất yêu thương vợ mình. Nếu các em cực kỳ hứng trí với vợ của tôi, hoan nghênh mọi người tham gia hôn lễ của chúng tôi.” Cố Mạc nhàn nhạt cười.