Nghiêm chỉnh trên lớp, Cố Mạc và Tiếu Nhiễm đều làm như không quen biết nhau.
Nhìn thấy Cố Mạc tươi cười xấu xa, Tiếu Nhiễm liền hận không thể đi tới nhéo má anh.
Cô lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn cho Cố Mạc:”Ông Mực, anh dám giấu em! Anh liệu về nhà quỳ lên bàn giặt quần áo đi!”
Cố Mạc nghe thấy tiếng chuông điện thoại, mệ hoặc nhìn thoáng qua Tiếu Nhiễm, nói với mọi người “Thật có lỗi”, liền lấy điện thoại ra nhìn.
Anh lập tức nhắn lại:”Về nhà làm đệm cho em được không?”
Tiếu Nhiễm: (icon phẫn nộ) “Đừng vội đắc ý!”
Cố Mạc ở trên bục giảng bắn cho Tiếu Nhiễm một nụ cười nham hiểm.
Tiếu Nhiễm ở dưới lớp mặt sắt đen xì.
Tô Nam phát hiện ra vẻ mặt của Tiếu Nhiễm khác thường, liền quan tâm hỏi:”Tiếu Nhiễm, vừa rồi cô bé kia nói năng linh tinh, cậu còn tức giận sao? Giáo sư Cố đẹp trai thật đó! Nếu người khác nói tớ là vợ giáo sư Cố, tớ vui còn không kịp.”
“Háo sắc!” Tiếu Nhiễm xì ra một tiếng cười.
“Mục tiêu của đời tớ chỉ có hai cái: mỹ thực và trai đẹp!” Tô Nam mặt dày cười haha nói.
“Không e lệ!” Tiếu Nhiễm lắc lắc đầu.
Nam Tây nghiêm túc nhìn Tiếu Nhiễm liếc mắt một cái:”Chúng tớ tin tưởng cậu.”
Tiếu Nhiễm áy náy nhìn thoáng qau Nâm Tây.
Cô không thể nói cho đối phương biết, cô không những là vợ giáo sư, mà còn là “vợ trước”.
Nói dối sẽ bị phồng mũi.
Tiếu Nhiễm đột nhiên chột dạ sờ cái mũi, sau đó xấu hổ cười cười với Nam Tây.
“Đừng tức giận vì mấy lời đó của người lạ. Không đáng.” Nam Tây nghiêm túc khuyên Tiếu Nhiễm.
“Tớ sợ chồng tớ tức giận.” Tiếu nhiễm vội vàng cười lắc đầu.”Anh ấy không thích tớ có quan hệ gì với người đàn ông khác. Rất hay ghen.”
“Điều đó có nghĩa anh ấy thực sự yêu cậu.” Nam Tây nhìn Tiếu Nhiễm liếc mắt một cái, “Các cậu tính tái hợp?”
Cô không còn gọi người đàn ông kia là “chồng trước” nữa mà gọi là “chồng”, xem ra hiềm khích ngày trước đã được hóa giải.
Tiếu Nhiễm thẹn thùng cười gật đầu.
“Chúc mừng.” Nam Tây chân thành nói.
“Tiếu Nhiễm, vậy bao giờ cậu mới đưa cái người chồng trước đẹp trai điên đảo trong truyền thuyết đến cho bọn tớ nhìn vậy?” Tô Nam lập tức tò mò hỏi.
“Tìm….tìm cơ hội.” Tiếu Nhiễm nhìn trộm Cố Mạc.
Cố Mạc bình tĩnh nhìn Tiếu Nhiễm:”Bạn học Tiếu Nhiễm, mời trả lời câu hỏi tôi vừa đưa ra.”
“Cái gì?” Tiếu Nhiễm đứng lên, vẻ mặt mờ mịt.
Cố Mạc giận tái mặt, bực bội nói:”Đừng tưởng rằng vào được đại học rồi thì có thể chểnh mảng. Ở Q đại nếu không tập trung thì đừng hòng lấy được bằng tốt nghiệp! Nếu tôi còn phát hiện các bạn không chăm chú nghe giảng, sẽ trừ điểm học tập của các bạn!”
Tiếu Nhiễm lặng lẽ làm mặt quỷ với Cố Mạc.
Đúng là khéo diễn.
Cái gì mà nên nghe giảng?
Có mà ghen tị vì cô đang nói chuyện phiếm với giai đẹp thì có!
Cho rằng cô không nhìn ra sao?
“Niệm tình bạn vi phạm lần đầu. Ngồi xuống nghĩ lại đi!” Cố Mạc lạnh lùng nói.
Cố Mạc vừa xoay lưng lên bảng viết chữ, Tiếu Nhiễm liền làm mặt quỷ.
Cái tên thích ăn dấm chua!
Chuyên môn của anh chính là phá hoại loạn đào hoa của cô ở Q đại!
Vừa bước vào trường, anh liền đi xung quanh nhả ra tin tức vợ anh học ở khoa lâm sàng, làm cho bao nhiêu người hoài nghi thân phận của cô.
Nếu không phải anh cố ý, nữ sinh kia hơi đâu chĩa mũi nhọn về cô ép hỏi thân phận?
“Giáo sư Cố này hóa ra không phải là mỹ nam, mà là ma đầu.” Tô Nam nâng cằm, tiếc nuối nói.
Tiếu Nhiễm nghe xong bật cười:”Cậu hình dung đúng thật.”
Tô Nam lập tức nghiêm túc dựng một ngón tay lên:”Hự! Phải chăm chú nghe giảng!”
“Tớ mà sợ anh ta! Miệng cọp gan thỏ thôi!” Tiếu Nhiễm cười bĩu môi nói.