Tiếu Nhiễm nhìn thoáng qua tin nhắn, liền ngẩng đầu nhìn Cố Mạc.
Anh đang thu dọn đồ đạc, vẻ mặt đứng đắn, không ai đoán được, thực ra anh đang nghĩ gì.
Tiếu Nhiễm nghẹn cười trả lời: “Chồng, em muốn đi đến thư viện cùng Nam Tây để tìm sách.
Cố Mạc nhìn tin nhắn, ngẩng đầu nhìn cô.
Tiếu Nhiễm khiêu khích cười.
“tan học.” Cố Mạc cầm lấy cặp sách, lạnh giọng nói xong, liền xoay người đi ra phòng học.
Tiếu Nhiễm cười le lưỡi.
“Sao cậu cao hứng thế.” Tô Nam nghi ngờ nhìn Tiếu Nhiễm.
Cô nàng này ở giảng đường nghiêm chỉnh đã điên rồi?
Tiếu Nhiễm đang muốn trả lời, hãy nhìn thấy tin nhắn của Cố Mạc.
“Mười phút sau ở bãi đỗ xe, không gặp không về.”
Tiếu Nhiễm chu miệng.
“Chồng cậu?” Tô Nam tò mò hỏi.
“Anh ấy tới đón mình, hôm nay mình không đến thư viện với các cậu được ồi.” Tiếu Nhiễm cầm lấy đồ, cười nói tạm biệt với bạn tốt, xoay người rời đi.
Lúc cô chạy đến bãi đỗ xe, Cố Mạc đã ngồi trong xe chờ cô.
Cô chạy nhanh lấy sách che mặt, mở cửa xe, nhanh chóng ngồi vào chỗ, sau đó tiếp tục lấy sách che mặt.
“Đi mau!”
Cố Mạc cười nhìn thoáng qua cô: “Sớm muộn gì cũng biết, việc gì phải giấu diếm?”
“Có thể giấu diếm được ngày nào hay ngày đó, anh đừng cố ý phá hư giá thị trường của em.” Tiếu Nhiễm chu miệng, bất mãn kháng nghị.
“Đề sắp làm mẹ rồi, còn muốn loạn hoa đào.” Cố Mạc ăn giấm nhấp môi mỏng.
“Cái gì làm mẹ?” Tiếu Nhiễm cầm quyển sách đập vào người Cố Mạc.
“Nhẹ chút!” Cố Mạc xoa ót, bị đau nói.
“Trước khi tốt nghiệp, không được để em mang thai!” Tiếu Nhiễm bá đạo nói.
“Tất cả nghe theo em.” Cố Mạc khởi động xe, nói với cô: “Cố Tương bảo chúng ta đến nhà hàng ăn cơm.”
“Chị Cố Tương? Mấy ngày rồi em không gặp chị ấy.” Tiếu Nhiễm lập tức hứng trí, đã quên tức giận.
“Gần một tháng anh không gặp nó, không biết baby của nó thế nào.” Cố Mạc có chút tiếc nuối.
Em gái gả cho người khác, chính là người nhà khác, không thể lúc nào cũng nhìn thấy. cố Tương trước kia hay đi du lịch, anh cũng không còn nghĩ như thế.
Người làm anh như anh đúng là có chút không thoải mái.
Nhà có con gái mới lớn, tâm tình của anh bây giờ chính là thế.
Chắc là cha cũng thế.
“Lần trước thấy đã mang thai.” Tiếu Nhiễm cười nói.
Cô và Giai Tuệ đã đến Tần gia đình vài lần, nhưng bài vở và việc làm thêm chiếm quá nhiều thời gian, không thể muốn gặp là được.
Cô cũng nhớ chị Cố Tương.
“Hỏi Giai Tuệ xem?” Cố Mạc lái xe nói.
Tiếu Nhiễm lập tức gọi cho Giai Tuệ.
“Cô ấy còn chưa tan học, anh Cố Nhiên về thành phố A rồi sao?” Tiếu Nhiễm quan tâm hỏi.
“Ừ, hôm nay nó có vài ca phẫu thuật, đã chuẩn bị tốt, tối hôm qua đã trở về.” Cố Mạc gật đầu. [Bạn đang đọc truyện tại gacsach.com]
Tiếu Nhiễm ôm Cố mạc, cho anh một cái thơm: “Cũng là anh tốt, có thể theo bên em.”
“Anh còn ở cùng em được hai ngày thôi.” Cố Mạc cười nói: “Thân phận giáo sư.”
Tiếu Nhiễm chu miệng, tức giận hừ một tiếng: “Anh cố ý không nói cho em.”
“Nói cho em biết sẽ không có bất ngờ.” Cố Mạc cười xa đầu cô.
“Bất ngờ, đại bất ngờ.” Tiếu Nhiễm đột nhiên kéo cổ anh xuống, nghiêm túc hoi: “giáo sư Cố, anh có thể nói cho em biết là PPT là gì không, em rất ngạc nhiên.”