Sắc Dụ

Chương 127: Cửu kỹ tuyệt diễm



Tôi lên xe, dặn tài xế lái xe quay về biệt thự. Đi được một đoạn thì bỗng nhiên nhận được điện thoại của chị Bối, chị ấy hẹn tôi đến hội sở Giang Vĩ, nói là Thảo Vi sắp kết hôn rồi nên tổ chức một buổi tiệc độc thân. Hơn nữa hôm nay hội sở còn có một cảnh tượng lớn, là cảnh tượng nghìn năm khó gặp đấy.

Nửa câu sau của chị ấy tôi không để vào tai, trong đầu chỉ toàn nghĩ đến chuyện Thảo Vi sắp kết hôn rồi. Thảo Vi rất tinh ranh, chưa bao giờ vấp phải chuyện tình cảm với đàn ông, tất cả đều là vì tiền và địa vị. Mười bảy tuổi cô ta đã làm gái điếm, hai mươi mốt tuổi thì đã nổi tiếng rồi, có loại ‘chim’ nào mà cô ta chưa từng gặp chứ. Anh Kim có thủ đoạn đến nhường nào mới có thể mê hoặc cô ta đến nhường này.

Thực ra địa vị của anh Kim cũng không khác Ma Tùng là bao, ở bản địa cũng rất có bản lĩnh, nhưng gặp phải ai ngang ngược hơn thì vẫn phải đi đường vòng. Cho nên mới chung hội cùng Triệu Long và Kiều Dĩ Thương, cam tâm tình nguyện làm lão tam.

Thảo Vi là người kiêu ngạo, một lòng một dạ muốn tiến đến với đại gia cấp cao, mấy năm trước khi cô ta đang được thế nhất chưa chắc đã nhìn trúng anh Kim. Người có thân phận như anh Kim vừa độc ác vừa vô tình, muốn lật mặt với phụ nữ thì sẽ lật mặt. Nhìn thì uy phong lẫm liệt, nhưng một khi lão đại thu tay thì anh ta rơi đài cũng chỉ trong chớp mắt.

Phụ nữ một khi đã có tình cảm, cho dù có tinh ranh hơn nữa thì cũng không ngăn được sự tra khảo của hiện thực, bọn họ nóng lòng muốn tìm một chỗ dựa để về với con đường đúng đắn, rất dễ bị mắc lừa.

Tôi nói với chị Bối rằng trong vòng nửa tiếng nữa mà không đến thì đừng tìm tôi nữa, tôi tắt điện thoại xong thì gọi điện cho thư ký của Chu Dung Thành, hỏi ông ta bao giờ thì xong việc, ông ta nói rằng có lẽ khoảng mười hai giờ đêm cục trưởng Chu sẽ quay về biệt thự.

Tôi dự tính thời gian một chút, còn bốn tiếng nữa, còn đủ để tôi đi một chuyến. Tôi bảo tài xế lập tức đưa tôi đến hội sở Giang Vĩ.

Trước cửa của hội sở có một người bảo vệ đang đợi tôi, anh ta hỏi tôi là bà Chu có đúng không. Tôi nói đúng vậy, anh ta nói rằng mình là tay sai của anh Kim, thay cô Tống đến đợi tôi.

Thảo Vi yêu hư vinh hơn bất kì chị em nào, phương thức giữ thể diện mà anh Kim cho cô ta tuyệt đối là cưng chiều cô ta như trứng mỏng. Khó trách cô ta hoàn toàn tin tưởng rằng anh ta sẽ cưới mình, cách mà đàn ông thể hiện sự thâm tình không phải là tiêu tiền và che chở hay sao? Phụ nữ rất dễ bị viên đạn bọc đường này che mờ hai mắt.

Tôi đi theo bảo vệ vào trong một căn phòng bao ở tầng bốn, bên trong rất rộng rãi, rộng gấp bốn lần phòng bao bình thường, đâu đâu cũng lập lòe ánh đèn, một đám đàn ông phụ nữ xa lạ tụ tập thành một nhóm, hú hét chói tai hết đợt này đến đợt khác, cả căn phòng toàn là mùi tanh đập vào mặt.

Chị Bối và Thảo Vi đang ngồi trong một góc tranh cãi, có vài chị em quần áo gọn gàng tách hai người họ ra, Thảo Vi chỉ vào mũi chị Bối căm phẫn nói: “Nếu như không nể mặt địa vị cao của chị ở trong giới thì tôi đã không thèm mời chị đến rồi. Khiến người ta ngột ngạt.”

Chị Bối nói rằng nếu không phải nể mặt mọi người làm việc cùng nhau nhiều năm như vậy, có mời chị ấy cùng không đến.

“Ai, thật sự là nửa câu cũng không vừa ý. Tôi nói cho chị biết nhé Lâm Bảo Bối, đừng tưởng rằng Tống Thảo Vi tôi là người mà chị có thể giẫm đạp dưới chân mà bắt nạt. Chị cũng chỉ có thể hù dọa mấy em gái mới vào nghề thôi. Tôi là người sáng lập đầu tiên trong cái giới này, một chút quy tắc đó chúng ta đều hiểu rõ, thu lại cái vẻ mặt chị đại đáng ghét đó của chị lại đi, tôi nhìn mà chướng mắt.”

Chị Bối dựa vào ghế sofa hút thuốc: “Chướng mắt tôi lâu rồi, vậy thì đừng nói suông nữa, có bản lĩnh thì kéo tôi xuống đi, để cô ngồi lên cái ghế cao nhất.”

Thảo Vi cười lạnh, trợn mắt: “Cái ghế cao nhất kia đã không phải là của chị từ lâu rồi. Từ khi Hà Linh San lấy cục trưởng Chu, chị không muốn nhường chỗ cũng không được. Bây giờ ở trong giới này ai mà không biết có chuyện gì thì đi xin Hà Linh San mới được, xin Lâm Bảo Bối thì có ích gì? Chị có bản lĩnh to bằng trời đi chăng nữa thì chị có cứu nổi mạng người không? Nhưng vợ của cục trưởng cục công an thì có.”