Phó thị trưởng vẻ mặt có chút ảo não sớm biết mục đích của chúng tôi không phải là ông ta sẽ không tự chui đầu vào lưới lộ diện, đi dạo vào nhà chứa lại không phải là chuyện tốt đẹp gì, cất giấu còn không kịp.
Ông ta lúng túng chỉ chỉ thư ký trong hồ chơi đùa không biết trời đâu đâu "Tôi thư ký này còn làm chủ nhiệm đã theo tôi rồi, sắp hai mươi năm, hôm nay là sinh nhật của anh ta, tôi và anh ta ăn bữa cơm, thuận tiện đến đây thả lỏng một chút, nơi như thế này tôi cũng là lần đầu tiên đến, cũng không thích ứng lắm, người trẻ tuổi chơi được, tôi thì không được, trong đầu cực kỳ bảo thủ. Vì cấp dưới cao hứng, chúng tôi cũng không thể đem kiểu cách nhà quan xếp đặt quá cao, thích hợp hay là phải cùng nhau vui vẻ."
Chu Dung Thanh cười nói ông đức độ danh vọng cao, đương nhiên không phải là người chơi đùa tùy tiện.
Trong khi bọn họ nói chuyện, ánh mắt của phó thị trưởng từ trên mặt tôi xẹt qua, tôi trừng mắt theo dõi ông ta, ý tứ sâu xa cười yếu ớt ông rất sợ hãi, thật giống như là tôi nắm giữa được cái gì vậy.
Ông ta nhanh chóng tránh tôi, xoa xoa tay đưa cho Chu Dung Thành một chén rượu "Anh mới từ Nam Ninh công tác về nghe nói làm việc rất tốt, tỉnh ủy đang nghiên cứu xem làm cho ghi công lao cho anh, anh không chịu hướng lên trên điều tra, chúng tôi cũng rất khó."
Chu Dung Thành nhận lấy chén rượu cùng ông ta đụng một cái: "Tôi đã hầm đến vị trí ngày hôm nay, thăng thức hay không tôi cũng không quan trọng, thị trưởng anh sau này giao cho tôi nhiều nhiệm vụ một chút, để tôi xử lý vụ án nghiện, đây chính là khen thưởng lớn nhất đối với tôi rồi."
Phó thị trưởng nghe trong lời nói của ông ta nói ra, trên mặt biểu cảm lúng túng hơn "Lẽ ra thân phận của anh không nên đi công tác đợt này, thế nhưng anh có phải đắc tội với sở trưởng Lưu không, ông ấy ở tỉnh ủy nhấn mạnh đề cử anh, nói anh kinh nghiệm phong phú có thể làm yên ổn quân tâm, tôi cũng không tiện bác bỏ mặt mũi của ông ấy, ông ấy vừa mới điều về mà, quan mới tiền nhiệm nóng nhiều hơn, anh lúc đầu cần phải thanh cao như thế không, vị trí hiện tại của ông ấy sẽ là của anh rồi."
Tôi cười cầm lấy một chén rượu khác tựa sát vào Chu Dung Thành cười ngọt ngào "Đều nói thị trưởng là quan tốt, cấp dưới rất kính trọng, sau này có gì phiền ông thị trưởng, ông ấy tiếc nhân tài như thế, nhất định sẽ bảo vệ anh."
Nịnh hót của tôi khiến cho phó thị trưởng rất thích, lại là trường hợp vui vẻ phong lưu như thế này, ông ta cười lớn gật đầu dễ nói dễ nói đều là người của mình.
Chu Dung Thành cùng với ông ta lại nói mấy câu, sợ quấy rầy sự sắp xếp của phó thị trưởng lát nữa, liền lấy cớ còn có việc mang theo rời đi.
Chúng tôi khi đi ra từ khu khách vip qua khu rượu thịt xa hoa, người con gái xinh đẹp tuyệt mỹ kia còn đang ở bên trong, cô nằm trên một chiếc thuyền nhỏ đầy hoa, di chuyển nhẹ ở giữa bồng bềnh, tay của cô ta thỉnh thoảng lại gảy mấy giọt nước lên, hướng về đám người ngồi trên bờ mà vẩy tới, cũng không có dừng lại trên mặt của bất kỳ người đàn ông nào, chỉ là đùa một chút.
Chu Dung Thành dưới chân không tự chủ được mà dừng lại, ông ta trầm mặc nhìn kỹ cảnh này, người phụ nữ kia cũng vừa vặn hướng về bên này, tôi từ trong ánh mắt bọn họ nhìn nhau nhìn thấy một tia điện hỏa thạch, thứ này trong mắt của Chu Dung Thành tôi thấy rồi, tối hôm đó tôi kéo ông Rỗ, ông ta cũng là ánh mắt như thế này.
Má mí nhìn ra sự dao động của ông ta cười híp mắt tiến lên trước mặt "Ông chủ, sợ rằng không đúng dịp, ông lúc rời đây có mấy vị đã chấm cô ấy, tôi đang..."
Bà ta còn chưa nói xong, Chu Dung Thành lấy ví tiền ra rút ra một tấm thẻ đưa cho má mì, má mì ngần người Chu Dung Thành nói "Có thể mua được hai chiếc đồng hồ của tôi."
Má mì vừa nghe hưng phấn đến nỗi mặt mũi đều đang run rẩy, bà ta chà xát tay nhanh chóng nhận lấy, ở bên cạnh tai của ông ta hỏi nhỏ câu gì đó, Chu Dung Thành mặt không biểu cảm, má mì quỳ gối bên bờ hướng về người phụ nữ kia vẫy vẫy tay "Ông chủ lớn này tối nay trả giá cao nhất, cô mau lên đây."
Người phụ nữ dường như đã sớm đoán được Chu Dung Thành không thể cự tuyệt được cô, trên mặt cô ta không có chút kinh ngạc nhưng vẫn là cười yêu kiều vòng hoa trước ngực cô ta bị rượu thấm ướt, lỏng lẻo ở bờ ngực, chầm chậm hướng về bên này bơi tới, đến bên bờ trước mặt Chu Cung Thành dừng lại, ngẩng đầu lên nhìn ông ta một lúc.
Sau khi đánh giá cô ở khoảng cách gần, người đàn ông này rất hài lòng, bờ môi nụ cười càng sâu không nói gì, duỗi một cánh tay ra, cánh tay móng màu đỏ tím tôn lên vẻ phong tình gấp nhiều lần cho cô ta, tôi nghe được một tiếng hô hấp dài của Chu Dung Thành, ông ta nắm chặt cái tay kia, đưa cô ta từ trong bồn rượu kéo lên.
Người con gái trắng nõn gầy gò chân ngọc dẫm lên giày da bóng tinh của Chu Dung Thành, cô ta và ông ta chỉ cách nhau cự ly có mấy cen ti mét cô ta thở ra mùi thơm hoa lan, trên quả núi của cô ta vòng hoa cũng là hoa lan trắng.
Ánh mắt của cô ta cười đến híp lại, vòng hoa trên quả núi vào lúc này rơi xuống Chu DUng Thành tay mắt nhanh lẹ đỡ lấy, cô ta nhỏ giọng nói "Em tối nay có phải là của anh không."
Tình cảnh này khiến cho trong lòng tôi đau đớn, thế nhưng tôi cũng không có cách nào, tôi chỉ là vợ hai, vợ của ông ta cũng không có cách nào ngăn cản chuyện ông ta bao nuôi tôi, tôi có tư cách gì mà can thiệp chuyện ông ta ngủ với người con gái khác. Nói đi nói lại trách bản thân tôi, là tôi dẫn ông ta đến đây, có thể là đây là mệnh, tôi vì bảo vệ tiền đồ của ông ta cùng ông ta đi xã giao, ông ta thì lại rơi vào mê hoặc đôi môi đỏ của yêu tinh này.
Tôi độc hưởng sự yêu thương của ông ta hơn hai năm nay, lẽ ra là nên thỏa mãn rồi, ông ta có thể nuôi tôi cũng có thể nuôi người khác, ông ta thân phận này muốn tiên nữ đều được, làm sao có thể vì một vợ hai mà cự tuyệt tất cả các cô gái khác chứ.
Đạo lý tôi đều hiểu, thế nhưng trong lòng vẫn có chút không kìm chế được mà cảm giác đau đớn.