Sáu năm trước, tại cửa biển Diêm Điền, thuộc lộ Long Hưng (tỉnh Thái Bình ngày nay) diễn ra cuộc chiến giữa Thanh Sơn môn và Hà Khẩu bang, một bang c·ướp chuyên c·ướp b·óc tàu thuyền qua lại trong vùng.
- Công, đây là nhiệm vụ là của con. Hãy chứng minh cho ta thấy, con đã sẵn sàng trở thành người kế thừa Thanh Sơn môn.
Lương Thành Nghiệp hối thúc. Lương Nhất Công, một chàng trai mười bốn tuổi, lần đầu theo cha đi dẹp trừ lũ giặc cỏ. Xung quanh, giữa mênh mông thuyền bè, sông nước, cuộc chiến hỗn loạn đang diễn ra. Một chút ngập ngừng, Lương Nhất Công dương kiếm lên, cảm nhận sự sục sôi đang cuộn trào trong tay. Thanh Anh Hùng kiếm này đã được rèn rũa, tôi luyện quá lâu rồi. Giờ là lúc nó xuất vỏ, tung bay giữa chiến trận, tỏa thứ hào quang rực rỡ, thuần khiết.
- Vâng, thưa cha.
Một câu đáp ngắn gọn, tấm lam bào lồng lộng bay trên không trung. Lương Nhất Công tung mình vào giữa đám Hà Khẩu bang, hút lấy mọi sự chú ý của chúng. Lạc Nhạn Thập Thức kiếm lần đầu được hiển hiện, tinh kỳ hoa lệ. Nhân chúng Hà Khẩu bang chẳng khác nào trang giấy trải ra trên mặt nước Diêm Điền, để Lương Nhất Công mặc sức vẽ những nét khoáng đạt, điểm xuyết những chấm phá mê hoặc lòng người với thanh kiếm trong tay. Mỗi bước chàng đi, kẻ địch xung quanh buông bỏ khí giới, cúi đầu quy phục. Giữa những tiếng la hét, kêu la thảm thiết là sự tĩnh lặng của kiếm.