Sát Vương

Chương 497: Thuấn di



Hơn nữa lá bùa Thuấn di không thể sử dụng liên tục, giày Phù Vân này không bị hạn chế, tùy tâm sử dụng, muốn chuyển là chuyển. Nhưng Đường Tiêu rất nhanh là phát hiện ra nhược điểm của giày Phù Vân, đó chính là tiêu hao lực lượng vô cùng, chỉ thử ba lần, nội lực Đường Tiêu có cảm giác như bị trút sạch. Theo như phỏng đoán của Đường Tiêu, nếu như cả ngày sử dụng giầy Phù Vân này, tu vi của hắn nhiều lắm là có thể thúc dục được năm lần, nội lực sẽ tiêu hao gần hết. 

Đương nhiên, trên người Đường Tiêu hiện tại ít nhất có thể khôi phục được nội lực bằng đan dược linh dịch, chỉ cần nuốt những đan dược này, ngay lập tức thúc cho giầu Phù Vân này liên tục cũng không thành vấn đề. Đối với việc thân thể đang ở một nơi vô cùng nguy hiểm như Phong BạoThiên Nhãn mà nói, giầy Phù Vân thực sự theo lời của tên ăn mày gầy gò sẽ trợ giúp không nhỏ trong việc bảo vệ tính mạng của Đường Tiêu. 

Xác định cách dùng của giầy Phù Vân xong, Đường Tiêu đem nó ở chân, sau đó cẩn thận ci chuyển tới bất kỳ hướng khác. 

Mười mấy ngày sau.

Trong lòng đất của Phong BạoThiên Nhãn, một âm thanh vỡ tan truyền đến, ngăn cản tên ăn mày gầy gò cùng những võ giả Thiên Nguyên đánh hội đồng phía dưới, rốt cục đã sụp đổ hoàn toàn, hóa thành điểm sáng biến mất trong không trung. 

Bên trong màn cấm chế lại có một truyền tống trận.

- Cái này là tầng thứ năm của truyền tống trận, nếu như che giấu nguy hiểm thì thật không dễ dàng gì tìm được.
Hằng Sái rung đùi đắc ý nói. 

- Trước kia vẫn cho rằng Phong BạoThiên Nhãn có bốn tầng, rõ ràng có có đường đến tầng thứ năm, che giấu đường xuống không cần xuyên qua tường, không có bản đồ chỉ dẫn thực sự là không có đường nào tới đây.
Hồ Tuyến bộ mặt rất cảm khái. 

- Lão Khiếu Hóa Tử, chúng ta mau đi xuống đi.
Hằng Sía thúc giục tên ăn mày gầy gò.

Tên ăn mày gầy gò rời bộ râu trắng của mình, không lên tiếng, quan sát bên trong truyền tống trận một lát rồi, hướng tới những linh thạch trang trí ở trong truyền tống trận, sau đó đi vào bên trong truyền tống trận. Bốn người khác thấy ông ta tiến vào trong, cũng nhập theo vào truyền tống trận. 

Trong truyền tống trận bạch quang, ánh bạch quang biến mất, tha hình năm người liền biến mất trong truyền tống trận. Sau một khắc, năm người cùng xuất hiện trong một không gian u ám, ở đây ánh sáng cực kỳ ảm đạm, nhưng đối với những thần thức vô cùng nhạy cảm của võ giả Thiên Nguyên cũng không có ảnh hưởng gì lớn. 

Thần thức của năm người nhanh chóng khuếch tán ra, kết quả phát hiện ở đây căn bản không có đại điện, hoàn toàn là một màn hư không, hơn nữa là một màn hư chân không bất kể đầu hay chân đều cũng không có lực lơ lửng trong không trung. 

- Lão Khiếu Hóa Tửm chúng ta không phải truyền nhầm chỗ rồi chứ?
Hằng Sái cảm nhận thấy bốn phía không có kết quả gì, có chút buồn bực hỏi tên ăn mày gầy gò. 

- Đi cùng với Lão Khiếu Hóa Tử!
Tên ăn mày gầy gò hình như cảm nhận được điều gì, trong giọng nói có chút hưng phấn, quay người bay vội về hướng phóng qua. Bốn người khác cũng vội bay theo phía sau. 

Sau khi bay được hơn mười phút, tên ăn mày gầy gò dừng lại trước một tảng băng cực lớn trước mặt, tảng băng cao tới hơn trăm thước, tầng ngoài dán vô số lá bùa cấm chế, còn quấn những xiềng xích thô khổng lồ màu bạc. 

Các linh quang cấm chế bên trong tảng băng không ngừng chớp động, ở giữa trung tâm mảng băng giày đặc, có một bong đen mơ hồ đông kết trong đó không nhúc nhích. 

Không chỉ có như thế, bên cạnh tảng băng còn có một vết nứt không gian, cứ một khắc lại không ngừng phun lên một ngọn lửa mày bạc trên tảng băng, nếu có người tiến vào, hỏa diệm màu bạc này sẽ phát hiện. Hỏa diễm màu bạc này căn bản không có bất kỳ nhiệt lượng nào, không chỉ thế, ngọn lửa màu bạc còn lạnh vô cùng. Cho dù võ giả Thiên Nguyên bị ngọn lửa này dính vào cũng sẽ lập tức biến thành một khối băng. 

Cả khối băng đông cứng tất cả, nếu như không phải tên ăn mày gầy gò dẫn dắt, những người khác căn bản không thể phát hiện nơi này có một khối băng khổng lồ như vậy. 

- Ký ức của đại đế bị phong chế trong tảng băng khổng lồ này sao?
Hồ Tuyến hỏi tên ăn mày gầy gò. 

- Chính là hắn, đại đế cửu nhất, vạn năm trước khi ma giới thống trị địa ngục, Lão Khiếu Hóa Tử đã tìm mấy ngàn năm, gần đây mới có được tin tức. 

- Nói linh hồn của hắn đã bị tiêu tán trong hắc ám hư không, phần ký ức còn sót lại bị phong tỏa không biết đã trôi đạt dến nơi nào. 
Tên ăn mày gầy gò vẻ mặt mừng rỡ, nhưng thần sắc bên ngoài có phần nghiêm trọng. 

- Lúc trước vì sao thiên giới không đem linh hồn của hắn hủy đi trong hắc ám hư không?
Hằng Sái có chút kỳ lạ hỏi tên ăn mày gầy gò. 

- Phong ấn ký ức linh hồn của đại đế, bị đưa vào hắc ám hư không chính là linh hồn của đại đế. Nếu như đem linh hồn cùng với ký ức này vào trong hắc ám hư không, rất có thể không có cách nào hủy diệt, ngược lại nó có thể xé vết nứt không gian ra bỏ trên. Cho nên thiên giới mới đem hồn và ký ức của nó phong ấn lại. Chỉ đem ý thức căn bản của linh hồn vào trong hắc ám hư không, chuẩn bị sau khi xác nhận linh hồn của đại đế đã hoàn toàn bị tiêu tán, sau đó mới đem linh hồn và tu vi của đại đế nhập vào trong hắc ám hư không tiến hành tiêu hủy.

- Chỉ là thiên giới không nghĩ tới việc giam giữ đại đế một mình trong không gian vài năm trước mà đột ngột biến mất trong không trung, lại để cho bọn hắn triệt để hủy diệt toàn bộ kế hoạch rơi vào không gian, hiện tại không chỉ có Lão Khiếu Hóa Tử đang tìm kiếm đại đế, thiên giới cũng phái ra nhân thủ tìm kiếm tung tích của đại đế khắp nơi. May mắn là Lão Khiếu Hóa Tử đã tìm được trước!

- Thần hồn của đại đế mạnh mẽ thế sao? Thiên giới không có cách nào hủy diệt nó sao?
Hằng Sái kinh ngạc nhìn bóng đen bên trong tảng băng khổng lồ. 

- Đại đế cửu nhất không phải dễ dàng hủy diệt như thế? Có những thần hồn mạnh mẽ đến mức căn bản ngươi không tưởng tượng được, mạnh mẽ đến mức chỉ cần còn lại một thần hồn mỏng như tơ cũng có thể dục hỏa trùng sinh.
Tên ăn mày gầy gò lạnh lùng hừ một tiếng. 

- Lão Khiếu Hóa Tử vừa nói trong phóng ấn này chỉ có linh hồn của đại đế, đã mất đi linh hồn của đại đế cửu nhất, không có bất luận tu vi ma pháp gì, đối với chúng ta còn có tác dụng sao?
Hồ Tuyến hỏi tên ăn mày gầy gò.