Được Các Anh Trai Chiều Chuộng Tôi Trở Nên Ngang Tàng

Chương 89: Giấu Mình, Trộm Dỗ Ca Nhi!?



Edit by Augenstern

Tần Ngộ nhìn thấy Tần Hữu Kiều duỗi tay định lấy túi giấy trong tay mình, lập tức tránh đi sự tiếp xúc của cô ta.

Còn may chưa đụng phải.

Tần Ngộ nhẹ nhàng thở ra, ánh mắt cực kỳ lãnh đạm nhìn quét qua cô ta, "Không phải cho cô."

Tức khắc.

Ý cười của Tần Hữu Kiều cứng lại, ủy khuất và phẫn nộ tích góp trong thời gian này, càng nảy lên trong lòng.

Cô ta mặt mày làm nũng, giọng điệu trầm xuống, "Anh hai, chẳng lẽ anh định tặng Bùi Doãn Ca? Nếu thật là như vậy, đời này anh đừng nghĩ đến việc em tha thứ cho anh!"

Tần Hữu Kiều nhận định, Tần Ngộ nghe thấy mình nói như vậy, khẳng định sẽ bị dọa sợ.

Nhưng Tần Ngộ nghe lời này, ánh mắt vốn lãnh đạm, dần dần hiện ra trào phúng, quay đầu nhìn cô ta.

"Tần Hữu Kiều, cha mẹ ruột của cô, hai năm trước đã tìm tới rồi. Luôn ở lại Tần gia, có phải không tốt lắm không?"

Tần Ngộ làm như vô ý hỏi, ngữ khí có chút bất cận nhân tình.

Tần Lãng còn cố kỵ Tần phụ Tần mẫu, cho nên chấp nhận nhẫn nhịn. Nhưng Tần Ngộ lại khác.

Nếu Tần Ngộ chấp nhận nhẫn nhịn, cũng sẽ không cùng Tần gia đoạn tuyệt quan hệ, tự mình dốc sức ra ngoài làm việc.

Nhưng mà.

Đột nhiên bị hỏi như vậy, Tần Hữu Kiều có thể nói là giống như lập tức rơi vào hầm băng!

Cô ta vẻ mặt khó tin, sắc mặt trắng bệch, anh hai sao lại nói với mình như vậy!?

Rõ ràng anh hai rất ít khi quan tâm mọi chuyện, đối với ai cũng có chút lạnh lẽo, không có khả năng vì Bùi Doãn Ca mà nói với cô ta như vậy!

Không đợi Tần Hữu Kiều mở miệng, bên cạnh lại vang lên một giọng nói.

"Sao anh lại chạy tới đây??"

Tần Lãng trừng mắt, không nghĩ tới Tần Ngộ, vậy mà lại chạy đến Hằng Đức!

Lòng lang dạ thú!

Là muốn giấu mình, trộm dỗ Ca Nhi!?

"Anh ba."

Tần Hữu Kiều hô.

Nghe âm thanh, Tần Lãng nhịn không được nhíu mày, quét mắt về phía sau Tần Hữu Kiều, thái độ thay đổi.

Tần Ngộ có bệnh?

Anh ấy gấp gáp trở về đón Tần Hữu Kiều??

"Anh là tới......" Tần Hữu Kiều cắn cắn môi, muốn nói lại thôi.

Một bên chờ mong, Tần Lãng là tới xin lỗi, một bên lại sợ hãi, Tần Lãng sẽ nói là tới đón Bùi Doãn Ca.

Lúc này mới hai năm, tất cả những thứ cô ta vất vả có được, đều phải bị Bùi Doãn Ca cướp!?

Chuyện này không có khả năng!

Cô ta có thể cho phép các anh trai đối với Bùi Doãn Ca tốt một chút, nhưng tuyệt đối không thể vượt qua cô ta!

"Không phải chuyện của cô."

Nhan sắc của Tần Lãng cũng vô cùng xuất chúng, cùng với Tần Ngộ đeo khẩu trang đứng bên cạnh, lập tức trở thành tiêu điểm của đám đông.

"Đó có phải Crush không?!"

"A a a chắc chắn là đúng! Cậu thấy Tần Hữu Kiều không?! Người ta là em gái của Tần Lãng đó!"

"Quá đáng rồi! Tần Hữu Kiều là người thắng cuộc trong nhân sinh gì vậy?!"

"Chờ đã, người bên cạnh có chút quen mắt...... Kiểu trang điểm này, diện mạo này......"

"A a a a a a a a có phải Tần Ngộ không!? Tần Ngộ???"

Giọng nói của nữ sinh rất lớn, không ít người quay đầu lại nhìn.

Tần Ngộ trong giới giải trí, là ảnh đế trẻ tuổi nhất! Fans thiếu nữ càng là nhiều không đếm xuể!

"Tần Hữu Kiều Tần Lãng Tần Ngộ...... Ngọa tào ngọa tào, Tần Ngộ cũng là anh trai của Tần Hữu Kiều??"

"Muốn điên rồi, đây là cái loại kịch bản nữ chính gì vậy??" Một đám anh trai đều là người đàn ông ai cũng muốn có!??

"Nhìn kĩ lại đi, mấy ngày hôm trước có người nói đứa con gái tư sinh nào đó sẽ cướp đồ của Tần Hữu Kiều.

Bây giờ, các anh trai trực tiếp tới đón Tần Hữu Kiều, phải biết rằng, Tần Ngộ xuất đạo bốn năm cũng chưa bao giờ nói về thân phận của mình......"

Cách đó không xa Tần Hữu Kiều cũng nghe thấy những lời này, nhìn thấy có người chụp lén phía sau, cũng không tự giác dịch gần về phía Tần Ngộ.

Không biết, còn tưởng rằng Tần Ngộ lần này mang theo gấu bông, là tới đón Tần Hữu Kiều.