Lúc ấy, Cửu hoàng tử còn chưa lộ ra gương mặt thật ngoan độc âm hiểm.
Không…… Có lẽ có thể nói, Cửu hoàng tử chưa bao giờ lộ ra gương mặt thật tàn nhẫn.
Cho đến khi Yến Ninh chết đi, trước khi nàng nghe lén được đoạn đối thoại của môn hạ khách khanh trong thư phòng của Thẩm Ngôn Khanh về Cửu hoàng tử, ở trong lòng Yến Ninh, Cửu hoàng tử vẫn luôn là một vị hoàng tử văn nhã phong lưu.
Cho dù hắn bị A Dung cự tuyệt, dù cho A Dung từ chối lời cầu thân của hắn rồi lại đáp ứng hôn sự với đệ đệ của hắn là Thập hoàng tử, Cửu hoàng tử vẫn như cũ không hề không vui, còn ở trước mặt mọi người chân thành chúc phúc.
Hắn lui mà tiến cầu nạp nữ nhi của ngoại thất Lý Quốc Công, Khương Hoàn, nâng nàng ta trở thành trắc phi Cửu hoàng tử, thịnh sủng trong thời gian rất dài, sủng tới mức Khương Hoàn ở trong phủ Cửu hoàng tử nói một không hai, không có danh phận chính phi, lại có quyền lực của chính phi. Yến Ninh vẫn luôn cho rằng tất cả sự không tốt của nàng và đại biểu tỷ đều chỉ do một mình Khương Hoàn làm ra.
Cho đến khi phu thê Thái Tử hoăng thệ tại Đông Cung, phu thê đại biểu tỷ A Dung cùng Thập hoàng tử bị nhốt tới chết trong phủ Thập hoàng tử, nàng đều cho rằng Cửu hoàng tử là người tốt, người làm điều ác chính là Khương Hoàn luôn có oán hận sâu đậm với A Dung.
Chỉ khi tới cuối cuộc đời nàng mới biết được, hóa ra Cửu hoàng tử đã sớm có dã tâm đoạt vị.
Hắn nuôi dưỡng tư binh, sớm có ý nghĩ mưu phản, chỉ là khi ở trước mặt người khác luôn bày ra bộ dáng cùng Thái Tử huynh hữu đệ cung.
Thái Tử đôn hậu, đối với các vị hoàng đệ đều rất chiếu cố cùng tín nhiệm, có lẽ cũng đúng bởi vì như vậy, nên mới mang đến vô số phong ba sau này.
Yến Ninh muốn nói lại thôi.
Cửu hoàng tử có dã tâm đoạt vị, nhưng nàng chỉ là một tiểu nha đầu trong khuê phòng, làm sao có thể không cần bằng chứng mà chỉ trích một vị hoàng tử?
Nàng không biết tư binh của Cửu hoàng tử bắt đầu chuẩn bị từ khi nào, nếu hiện tại nàng báo cho A Dung, nhưng Cửu hoàng tử lại chưa kịp chuẩn bị tư binh, không khỏi rút dây động rừng, thậm chí sẽ kinh động Cửu hoàng tử đem tư binh di chuyển đến nơi khác, khi đó Yến Ninh đã thật sự không còn khả năng biết chuyện của Cửu hoàng tử.
Nàng nhẫn nại trong chốc lát, lôi kéo tay A Dung nhỏ giọng nói, “Muội không thích mùi huân hương của Cửu hoàng tử. Đại biểu tỷ, huân hương của Cửu hoàng tử khiến muội cảm thấy lạnh cả người.” Nàng nói lời này cũng là lời nói thật, huân hương của Cửu hoàng tử được tự tay chế theo hương khí băng lạnh, tuy rằng có nét độc đáo riêng, nhưng lại không có một phần ấm áp nào. “Muội thích cái diều mà Thập hoàng tử làm tặng đại biểu tỷ. Chờ tới mùa xuân, xuân về hoa nở, muội muốn cùng biểu tỷ cùng nhau đi thả diều.”
Yến Ninh vặn vẹo vạt áo A Dung, mang theo vài phần làm nũng hỏi, “Được không biểu tỷ?”
“Chỉ cần muội khỏe hơn, tỷ liền đáp ứng muội.” A Dung hơi hơi nhướng mày, trên mặt mỹ mạo kiều diễm lộ ra vài phần nghi hoặc.
Yến Ninh luôn luôn nhát gan, trước kia khi đề cập tới Cửu hoàng tử cùng Thập hoàng tử, nàng luôn thập phần khϊếp đảm.
Nhưng hiện tại lại có dũng khí nói ra thích cái gì, không thích cái gì.
“Muội cảm thấy Thập hoàng tử đối xử với biểu tỷ rất dụng tâm. Huân hương tuy rằng rất tốt, nhưng lại không bằng cánh diều có thể mang lại sự tươi vui suиɠ sướиɠ cho người ta.” Hiện tại Yến Ninh hận không thể nói luôn cho đại biểu tỷ của nàng, Thập hoàng tử là một người rất tốt rất tốt. Tuy rằng thoạt nhìn cứ cười hì hì, bộ dáng có chút không đàng hoàng, nhưng Thập hoàng tử đối xử với A Dung lại rất thật lòng. Ai có thể biết được, khi cả trong cung cùng kinh đô đều nhận định rằng Thập hoàng tử phi Khương Dung là đầu sỏ hạ độc gϊếŧ phu thê Thái Tử, thời điểm Hoàng Đế thương tâm gần chết, muốn trị tội Thập hoàng tử phi, cũng chỉ Thập hoàng tử luôn có bộ dáng cười hì hì thoạt nhìn không nghiêm túc, che chở thê tử từ trong cung trở về phủ Thập hoàng tử, kiên trì cho rằng người độc sát phu thê Thái Tử không phải thê tử của mình.