Sau Khi Xuyên Sách Tùy Tiện Thơm Mèo Sẽ Xảy Ra Chuyện Lớn

Chương 31: Miêu mao căn ba mươi mốt - Ngũ hành (='_'=)



Dung Chân hướng Kiều Tuyết Tung vẫy vẫy tay, tiểu cô nương này chạy tới, tuy rằng động tác nghênh đón thoạt nhìn thật kích động, nhưng khuôn mặt nàng như cũ không có nhiều biểu tình.

“Sư tỷ, sư phụ.” Nàng gằn từng chữ một mà gọi một tiếng.

“Ừ.” Tiết Cảnh Lam giơ tay, vứt cho Kiều Tuyết Tung một quyển công pháp, “Từ Tu Di thành mang về cho con công pháp.”

“Là công pháp Liên Hoa Phái chưởng môn tu luyện kia sao?” Dung Chân nhớ tới lời đồn Vệ Nghiễm cùng nàng nói qua.

“Đúng vậy.” Tiết Cảnh Lam cười tủm tỉm mà nói, “Vệ lão bản cũng nói cho con cái này?”

“Thật lợi hại.” Dung Chân chưa từng tính tới khả năng Kiều Tuyết Tung không thể tu luyện công pháp này.

“Nội dung công pháp là gì?” Kiều Tuyết Tung nghiêm túc hỏi, nàng lần đầu tiên bắt được thư tịch dày nặng như thế.

“Con thiên phú tốt như thế, không thể lãng phí, công pháp này tên là ‘ ngũ hành chứa quyết ’, dùng ngũ hành chi lực tu luyện, khi thi pháp có thể tùy thời cắt bớt thuộc tính pháp thuật, một ít trận pháp yêu cầu nhiều tu sĩ thuộc tính bất đồng mới có thể bày ra, nếu con luyện thành, một người liền có thể giải quyết.” Tiết Cảnh Lam mở miệng nói.

Công pháp tu luyện của chưởng môn Liên Hoa Phái cũng không phải bí mật, ngược lại, nó thực sự nổi danh, hơn nữa cường đại đến mức mọi người đều biết, nhưng lại không có người thứ hai có thể tu luyện ngũ hành chứa quyết.

Nguyên nhân rất đơn giản, tuyệt phẩm Thiên linh căn có thể cùng thiên địa ngũ hành linh khí câu thông không phải mỗi người đều có.

Dung Chân nhân lúc Tiết Cảnh Lam cùng Dung Chân nói chuyện, trộm sờ soạng đầu cổ điêu một chút, hơn nữa từ túi gấm không gian lấy ra một cái chân giò hun khói thật lớn đút cho nó ăn.

Bên kia Tiết Cảnh Lam dặn dò xong liền rời đi trước.

Dung Chân chạy tới, cúi đầu sờ tới sờ lui trong túi gấm không gian của mình, cuối cùng lấy ra được cái hộp nhỏ đựng ngọc bội hình dạng bông tuyết.

“Cho muội.” Dung Chân cùng Kiều Tuyết Tung sóng vai trở về, “Là ông chủ bán pháp bảo phi hành tặng kèm.”

Kiều Tuyết Tung cúi đầu mở hộp nhỏ, lấy cái ngọc bội hình dạng bông tuyết ra, ngắm dưới ánh mặt trời.

“Rất đẹp.” Kiều Tuyết Tung nói.

“Nó có thể tụ hợp linh khí ngũ hành.” Dung Chân giới thiệu tác dụng của nó.

“Như vậy muội có thể tu luyện nhanh hơn.” Kiều Tuyết Tung niết ngọc bội đến gắt gao.

“Sư phụ đưa công pháp, muội chuẩn bị khi nào bắt đầu thử tu luyện?” Dung Chân thuận miệng hỏi.

“Đêm nay sau khi đột phá liền có thể thử xem.” Chân Kiều Tuyết Tung uyển chuyển nhẹ nhàng điểm trên mặt đất, giọng nói không có chút phập phồng nào.

“Như vậy muội cũng là tu sĩ Luyện Khí kỳ rồi.” Dung Chân cười cười.

“Vâng.” Kiều Tuyết Tung cúi đầu, tựa hồ có chút ngượng ngùng.

Tuy rằng nàng không hiểu lắm khác biệt giữa các linh căn, nhưng những ngày qua, nàng cũng phát hiện một sự kiện.

Dung Chân tu luyện tốc độ rất chậm rất chậm, nàng biết, nếu nàng có công pháp mới, chỉ cần không đến một năm là có thể nếm thử đột phá Kim Đan.

Tới lúc ấy, Dung Chân có phải vẫn còn ở Luyện Khí hay không?

Kiều Tuyết Tung khe khẽ thở dài.

Dung Chân nghe được tiếng thở dài này, nàng xoay đầu tới hỏi: “Như thế nào rồi?”

“Không có.” Kiều Tuyết Tung lắc đầu, “Sư tỷ, ta đi tu luyện.”

“Được.” Dung Chân cùng nàng cáo biệt.

Sau khi hai người tách ra, Dung Chân một mình cô độc ở bậc thang xoắn ốc đi lên, cốt truyện vẫn cứ theo lẽ thường phát sinh, không có một tia thay đổi.

Nàng đã thản nhiên tiếp nhận kết cục này rồi, cho nên cũng không có thầm thương lâu lắm, mang theo A Huyền trở lại tiểu viện, liền đơn giản quét tước nhà mình một chút.

Hiện tại đã là mùa xuân, tuy khí lạnh chưa tiêu, nhưng đường sông ở thượng du đã tan băng, mang theo dòng nước nho nhỏ chảy qua, ở trong sân vọng lên róc rách tiếng nước.

Dung Chân dùng pháp thuật gội rửa sạch sẽ gỗ cây trên hành lang dơ bẩn, từ túi gấm không gian móc ra một số đồ dùng, bày biện ở trong viện.

Mấy thứ linh tinh này đều mua lúc nàng còn ở trong trấn Thục Kiều, sau khi có linh thạch, nàng tiêu tiền đều trở nên hào phóng.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Bày ra cuối cùng chính là một cái bàn đu dây hoa đằng, Dung Chân cột nó dưới cây phong, lúc này, cây phong khô khốc rụng lá vào mùa đông cũng đã mọc ra mầm mới.

Tốn mất một cái buổi chiều, Dung Chân mới bố trí xong xuôi tiểu viện một lần nữa, nàng bắt đầu nghỉ ngơi, đặt mông ngồi ở trên bàn đu dây, thở phào một hơi.

Ở bên trái bàn đu dây của nàng còn có một chỗ ngồi nhỏ, đây là thuộc về A Huyền.

Dung Chân ôm lấy A Huyền, đặt ở trên bàn đu dây: “A Huyền, tới chơi.”

A Huyền đã nhìn Dung Chân làm chuyện rảnh rỗi cả một buổi trưa, hắn cảm thấy Dung Chân làm việc vô cùng không đàng hoàng.

Dung Chân hiện tại hẳn là nên đi tu luyện, nàng như thế nào còn không nghĩ đến cách trở nên ngày càng mạnh hơn, hắn còn muốn nói nâng cao một chút hiệu suất khôi phục lực lượng, vạn nhất đến lúc đó hắn khôi phục lực lượng không có nhanh bằng Đế Ngô thì làm sao bây giờ?

Nhưng hiện tại Dung Chân không chỉ nghĩ một mình chơi, còn muốn kéo lên hắn cùng nhau chơi.

A Huyền bị Dung Chân ấn lên trên bàn đu dây, đẩy lên, cành cây phong khô rất ổn, bàn đu dây càng đu càng cao, cho đến khi có thể nhìn phong cảnh ngoài viện.

Hình dáng dãy núi băng tuyết nơi xa ở trong tầm mắt lúc ẩn lúc hiện, còn có thể nhìn thấy kinh điểu xẹt qua trời cao, lúc này là khoảnh khắc ngày đêm chuyển giao, phía chân trời nhiễm màu cam ráng vàng, theo bàn đu dây lên xuống, càng lúc càng tối tăm, phảng phất có màu nước vô hình bôi lên.

A Huyền yên tĩnh lại, nằm ở bên cạnh Dung Chân, hắn nghĩ, tu luyện trễ một chút cũng không sao.

Đương nhiên, Dung Chân làm việc cũng có chừng mực, chờ trời ngả đêm, nàng từ trên bàn đu dây nhảy xuống.

Nàng không gặp Kiều Tuyết Tung lại đây ăn cơm nữa, nhớ tới đêm nay muội ấy muốn tu luyện công pháp mới, lấy thiên phú của nàng, sau khi đột phá hẳn là liền có thể dùng linh khí chuyển hóa thành năng lượng tiếp viện thân thể, không cần ăn cơm.

Dung Chân kỳ thật cũng có thể, chỉ là nàng quen với thói quen sinh hoạt người thường, một ngày ba bữa, một bữa cũng không thể bỏ.

Nàng nấu xong cơm chiều rồi cùng A Huyền ăn.

A Huyền ăn đồ ăn nhân loại đã muốn chết lặng, hắn thậm chí hoài nghi Dung Chân chết cũng không tích cốc nguyên nhân có thể là vì tra tấn hắn.

Dung Chân theo thường lệ sau khi ăn cơm chiều mới bắt đầu tu luyện, ngay khi linh thức nàng ly thể, nàng phát hiện một hiện tượng kỳ lạ.

Đó chính là pháp bảo phi hành nàng mới vừa sở hữu —— Định Ba, thế nhưng cũng cùng thần thức nàng đi tới cùng một không gian.

A Huyền hôm nay nhàn đến nhàm chán, vốn dĩ chuẩn bị đi theo Dung Chân cùng nhau tu luyện, nhưng thời điểm hắn nhìn thấy Định Ba vậy mà cũng ở đây, đoàn sương mù màu đen tạo thành thân thể hắn cũng phải đọng lại.

Như thế nào cái đống nước này cũng cùng lại đây?

Dung Chân nhìn đến Định Ba mới nhớ tới lời Vệ Nghiễm nói, hắn nói Định Ba có thể mang theo chủ nhân xuyên qua không gian khác nhau, không nghĩ tới, thế nhưng cũng bao gồm thế giới thần thức!

Nếu có Định Ba bảo hộ, nàng có phải có thể thử rời Thiên Lam Môn, đi đến địa phương xa hơn tìm kiếm vầng sáng linh hồn linh thú tu bổ hay không?

Dung Chân có ý tưởng lớn mật, đang định ngự sử Định Ba theo mình bay đến nơi xa, nhưng vào lúc này, nàng chú ý tới một phương hướng quen thuộc, có dị biến.

Đó là một đám ánh sáng ngũ sắc rối rắm ở bên nhau, ở trong mắt Dung Chân, chúng nó lộn xộn như đầu sợi dây.

Mà đám ánh sáng ngũ sắc này quấn lung tung khúc cuối, chính là thuộc về vầng sáng linh hồn của Kiều Tuyết Tung, nàng đang tiếp thu đám ánh sáng ngũ sắc này, lại bởi vì nó quá mức hỗn độn, nàng không có cách nào hoàn toàn hấp thu.

Dung Chân nhìn thấy tình huống này, lập tức tạm thời từ bỏ ý định dùng Định Ba đi xa nhà, thần thức bay qua.

A Huyền cũng lần đầu tiên nhìn thấy tình huống như vậy, hắn so Dung Chân kiến thức rộng lớn hơn, liếc mắt một cái liền nhìn ra tình huống phát sinh như vậy là bởi vì công pháp của Kiều Tuyết Tung.

Ngũ hành chứa quyết dẫn ngũ hành chi lực nhập thể, ngũ hành này khắc chế cho nhau, một hai phải cùng hấp thu, sẽ ở trong cơ thể tu sĩ bài xích lẫn nhau, vào lúc tu sĩ tu luyện, nếu muốn có biện pháp “Thuần phục” những năng lượng không nghe lời này thì phải tìm kiếm điểm cân bằng vi diệu giữa chúng nó.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Đây là một quá trình cực kỳ gian nan, hơi vô ý liền có khả năng phản phệ tự thân.

Lúc trước thời điểm chưởng môn Liên Hoa Phái đột phá, chính là có mười tám vị trưởng lão tu vi cao thâm của tông môn cùng hộ pháp, mới an toàn đột phá.

Phía sau công pháp nguy hiểm như thế nào, ai cũng không biết, nếu ngũ hành chứa quyết thật sự tốt để tu luyện như thế, Liên Hoa Phái sao có thể miễn phí tặng cho tu sĩ truyền nhau đọc?

Hiện tại chỉ có xem Kiều Tuyết Tung có thể giải quyết khó khăn này hay không.

Nhưng lúc này, Dung Chân đã bay qua, nàng thấy vầng sáng linh hồn thuộc về Kiều Tuyết Tung càng thêm ảm đạm, liền lấy thần thức đụng vào đám ngũ hành chi lực hỗn độn kia.

Thần kỳ chính là, ngũ hành chi lực vốn dĩ bài xích lẫn nhau khi đụng tới thần thức của nàng, trong nháy mắt liền ngoan ngoãn thối lui, Dung Chân có thể nhẹ nhàng mà thay đổi phương hướng di chuyển của chúng nó.

Nếu ngũ hành chi lực dây dưa là bế tắc, nhiệm vụ của Dung Chân chính là cởi bỏ chúng nó.

Yêu cầu kiên nhẫn cực tốt cùng cẩn thận, đương nhiên, hai thứ này Dung Chân không thiếu.

Nàng bắt đầu nghiêm túc vì Kiều Tuyết Tung chải vuốt lại ngũ hành chi lực.

A Huyền ngồi xổm ở một bên, an tĩnh mà nhìn động tác của nàng, ở trong mắt hắn, đó là một đốm ánh sáng thuần trắng nho nhỏ quay chung quanh vầng sáng ngũ sắc rồi xuyên qua, giống như xe chỉ luồn kim, dẫn đường, trấn an năng lượng nào đó đang điên cuồng, táo bạo.

Mà ở trong phòng Kiều Tuyết Tung, người vốn dĩ đang thống khổ mà nhíu chặt mày cũng giãn ra, vài giọt mồ hôi nhỏ giọt trên gò má không có biểu tình từ lúc nào.

Nàng có thể rõ ràng cảm giác được, có một cổ lực lượng ôn nhu không biết từ đâu mà đến trợ giúp nàng hấp thu ngũ hành chi lực.

Không biết qua bao lâu, lâu đến mức thần thức Dung Chân đều cảm thấy mỏi mệt, đám dây rối này mới bị cởi bỏ, chúng nó chỉnh tề sắp hàng, xông vào vầng sáng linh hồn thuộc về Kiều Tuyết Tung, quá trình như tơ lụa.

Cùng lúc đó, có một chút năng lượng linh hồn tràn ra, mang theo vầng sáng nhàn nhạt màu lam, xông vào thần thức Dung Chân, so với khả năng cung cấp của linh thú phong phú hơn rất nhiều.

Quả nhiên là sư muội nàng, ra tay hào phóng như thế, Dung Chân ở trong lòng nghĩ.

Nàng không chỉ trợ giúp Kiều Tuyết Tung an toàn hấp thu ngũ hành chi lực, cũng nhân tiện hấp thu một ít năng lượng linh hồn, tối nay thu hoạch thật nhiều.

Dung Chân từ trong không gian thần thức lui ra ngoài, nàng sờ trán của mình, trên mặt thế nhưng tẩm đầy mồ hôi, xem ra giải quyết ngũ hành chi lực dây dưa cũng không phải một việc đơn giản.

Nàng rốt cuộc phát hiện linh căn của mình cũng có chỗ tốt, nàng tuy rằng rất khó cùng ngũ hành chi lực sinh ra cộng minh, nhưng nguyên nhân chính là vì như thế, nàng tiếp cận bất luận một loại ngũ hành chi lực nào, sẽ không sinh ra bài xích, nếu ngũ hành chi lực có ý thức, chắc chỉ xem nàng coi như không khí. Đơn giản mà nói, nàng cùng ngũ hành chi lực, không có khả năng tương ngộ, nhưng cũng sẽ không sinh ra mâu thuẫn.

Lúc này nàng còn không ý thức được đây là một loại thể chất đặc thù cỡ nào, Dung Chân phục hồi tinh thần lại, chỉ nghĩ đi xem tình huống Kiều Tuyết Tung.

Dung Chân từ trên giường nhảy xuống, hướng nơi ở Kiều Tuyết Tung chạy đi.

Cùng lúc đó, Tu Di nội thành cách Thiên Lam Môn có mấy vạn, trong thư quán đèn đuốc sáng trưng trắng đêm, sổ sách ghi lại công pháp ngũ hành chứa quyết, ở trong nháy mắt hóa thành mảnh vỡ, tựa như tuyết rơi, đèn lưu ly sáng trong phòng rơi xuống.

Tu sĩ phụ trách trông coi thư quán mắt thấy kỳ cảnh này, vội vàng dẫn theo đèn, hướng Liên Hoa Phái mà đi, báo cáo tình huống đêm nay.

Công pháp ngũ hành chứa quyết toàn bộ biến mất, một sự kiện ý nghĩa, đã có người đọc hiểu, hơn nữa thành công tu luyện bản công pháp này.

Trăm ngàn năm tới, vẫn là một câu chuyện dẫn đầu.