Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Chương 1508



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chiếc xe nhanh chóng đỗ lại trước cổng Sơ Tinh.  

Hai người cùng xuống xe rồi đi vào.  

Trong công ty, các nhân viên đều đang bận tối mặt.  

Lâm Kiều Hân nở nụ cười thần bí: “Anh đi làm việc của anh đi. Tôi cũng phải làm một số việc”.  

Hả?  

Trương Minh Vũ không khỏi kinh ngạc.  

Cô có chuyện gì sao?  

Anh chưa kịp nghĩ kĩ đã thấy cô đi vào thang máy.  

Anh bèn lắc đầu bất lực.  

Liếc nhìn xung quanh một vòng.  

Tất cả mọi người đều đang lặng lẽ làm việc của mình.  

Anh rất hài lòng với điều này.  

Thế là anh rảo bước đi tới phòng làm việc.  

Lâm Kiều Hân đã có Long Tam và Long Thất bảo vệ, anh cũng không cần phải lo lắng.  

Tạm thời cũng không có nguy hiểm gì từ phía Thần Ẩn và nhà họ Âu Dương.  

Nguy cơ tiềm ẩn duy nhất chỉ còn Âu Dương Thanh Tùng.  

Bây giờ chính là thời cơ tốt nhất để anh phát triển.  

Hai mắt anh chợt lóe lên!  

Cốc cốc cốc!  

Bỗng nhiên có tiếng gõ cửa truyền đến.  

Trương Minh Vũ sửng sốt.  

Chần chừ hồi lâu mới lên tiếng: “Mời vào”.  

Cửa phòng nhanh chóng bị đẩy ra.  

Một cô gái đáng yêu mặc đồ lolita cất bước đi vào.  

Anh cau mày.  

Là cô ấy?  

Đinh Ninh nở nụ cười đắc ý với anh: “Chào ông chủ nha”.  

Anh nhíu mày hỏi: “Cô tìm tôi làm gì?”  

Cô ấy tung tăng đi tới ngồi xuống ghế đối diện.  

Không hề ngại ngùng.  

Trong mắt anh xẹt qua một tia nghi hoặc.  

Từ ngày hôm đó anh đã cảm thấy cô gái có vẻ ngoài đáng yêu này không hề đơn giản.  

Anh cũng không vội vàng gì, chỉ lẳng lặng chờ đợi.  

Đinh Ninh nhanh chóng mở lời: “Có phải anh kết thù với nhà họ Âu Dương không?”  

Nghe thấy lời này, anh rất ngạc nhiên.  

Anh do dự một lúc rồi mới lên tiếng đáp: “Đúng vậy”.  

Rốt cuộc cô ấy có mục đích gì?  

Ánh mắt Đinh Ninh chợt lóe lên. Cô ấy cười nói: “Có thể đầu tư cho tôi không?”  

Anh khó hiểu hỏi: “Không phải tôi đã cho cô tiền đầu tư rồi à?”  

Cô ấy lắc đầu đáp: “Không không không, năm triệu ít lắm”.  

Trên gương mặt của anh tức thì hiện lên vẻ kinh hãi.  

Năm triệu mà còn chê ít sao?  

Tham vọng không nhỏ đâu, chỉ có điều…  

Khóe miệng anh nhếch lên nở nụ cười. Anh ung dung hỏi: “Thế cô muốn bao nhiêu?”  

Đinh Ninh chậm rãi xòe bàn tay ra.  

Anh ngạc nhiên hỏi: “Năm mươi triệu hả?”  

Cô ấy mỉm cười, kiêu ngạo đáp: “Không, năm trăm triệu”.  

Cái gì?  

Anh lập tức trợn tròn hai mắt!  

Số tiền này… nói đùa đấy à?