Dù sao cũng không còn cách nào tốt hơn. Thử cách này xem sao! Trương Minh Vũ mỉm cười nói: "Được, vậy ngày mai chúng ta đến tập đoàn Chu Thị!" Đây lại là một cuộc chiến khốc liệt! Đinh Ninh nhíu mày mỉm cười: "Được thôi". "Ông chủ, vậy bây giờ chúng ta đi ăn cơm được chưa?" Trương Minh Vũ bất lực lắc đầu. Ba người xuống đải sảnh tầng một. Sắc trời tối rồi. Việc làm ăn của Đình Lập vô cùng tốt. Phòng riêng được đặt hết. Trương Minh Vũ đưa hai cô gái đến một vị trí trong góc. Hai cô gái chọn món. Trương Minh Vũ vui vẻ lạ thường. Nếu như có thể nắm được nhà họ Chu, thì mọi chuyện nhất định rất thuận lợi! Một chiếc xe sang đột nhiên đỗ trước cổng. Trương Minh Vũ giật mình. Cửa xe được mở ra, một anh chàng xuống xe. Trương Minh Vũ lập tức trợn tròn mắt. Là hắn!Mắt Trương Minh Vũ lóe sáng! Người trên xe chính là Triệu Khoát lâu rồi anh không gặp! Sau đó lại có thêm một anh chàng xuống xe. Trương Minh Vũ nhíu mày. Chu Vân Đình! Hai người bọn họ sao lại đi cùng nhau? Một đám người nhanh chóng đi vào trong phòng riêng trong khách sạn. Trương Minh Vũ mỉm cười. Đồ ăn đã được bưng lên. Trương Minh Vũ không nghĩ nhiều yên lặng ăn. Không bao lâu sau, ba người cũng ăn được lưng chừng bụng rồi. Trương Minh Vũ ngẩng đầu nhìn. Không có ai đi vào phòng riêng kia, ngoài cổng còn có hai vệ sĩ canh gác. Bọn chúng muốn làm gì vậy? Trương Minh Vũ lập tức hiếu kỳ. Hàn Thất Thất bĩu môi hỏi: "Ánh mắt mờ ám, anh nhìn cái gì vậy?" Hả? Trương Minh Vũ giật mình. Ánh mắt mờ ám? Từ này... Trương Minh Vũ bất lực nói: "Triệu Khoát và Chu Vân Đình vừa đi vào". Hàn Thất Thất kinh ngạc hỏi: “Hai bọn chúng đi cùng nhau?" Trương Minh Vũ gật đầu. Hàn Thất Thất mím môi nói: "Tên Chu Vân Đình khốn nạn này, nhất định hắn định bắt tay cùng người khác để đối phó với ông ngoại tôi!" Mắt cô ta lóe lên ngọn lửa phẫn nộ. Bắt tay? Trương Minh Vũ nhíu mày. Nói như vậy cũng hợp tình hợp ý.